Bảo Bối! Em Nghĩ Em Thoát Khỏi Tôi

Chương 56




Mấy ngày trôi qua , hắn vẫn cho người truy tìm Y . Vĩnh Thanh mấy ngày qua suy nghĩ về điều này , lúc nào hắn cũng quanh quẩn nơi đầu Y . Và......

Hôm nay là ngày thứ 5 Y trốn khỏi hắn , những ngày qua Y cứ khóc suốt chẳng dừng . Những ngày qua chớp mắt trôi đi lúc nào không hay . Đã đến lúc quyết định .

Sáng hôm đó , Vĩnh Thanh thức dậy rất sớm , dọn đồ đạc xếp gọn vào hành lý . Ngôi nhà trước kia bị hắn cho người đập vỡ nát hết rồi , chẳng còn gì nữa .Kéo cái vali xuống cầu thang , Y gặp ngay Bình Anh .

" Xuống ăn sáng đi ..."

" Ừm "

Y vào bếp ăn sáng , Vĩnh Thanh ốm đi rất nhiều . Những ngày qua Y chả ăn được bao nhiêu , Vĩnh Thanh ăn 1 chút rồi ngủ , cứ ở lì trong phòng . Hôm nay , Vĩnh Thanh dọn đồ , đã đặt vé máy bay luôn rồi . Bình Anh mong Y sẽ chắc chắn về ý định của mình .
" Câu sẽ đi sao ... cậu chắc chứ "

" Ừm ... chuyến bay sẽ bắt đầu vào 10h sáng, mình đi rồi sẽ về ...bây giờ chỉ mới 8h thôi còn nhiều thời gian lắm "

" Cậu ốm đi nhiều đấy , ăn nhiều lên ... khi nào cậu về hãy gọi mình , mình sẽ đón "

" Cảm ơn cậu nhiều ... thời gian qua cậu chăm sóc mình rất nhiều , cảm ơn nhiều lắm "

" Sao lại nói vậy chứ .... bạn bè mà lúc nào cũng cảm ơn "

Vĩnh Thanh nở nụ cười nhẹ nhìn cậu , khuôn mặt hốc hác lộ rõ ra .

----9h-

Y được đưa đến sân bay , Bình Anh nắm tay cậu . Vẻ mặt thoáng buồn .

" Mình sẽ nhớ cậu lắm "

Vĩnh Thanh ôm lấy Bình Anh lần cuối khi ra nước ngoài .

" Mình cũng vậy .... nhưng có lẽ đi khỏi đây mình sẽ bớt đau đi một chút "

Y buông Bình Anh ra , cậu cười với Y một cái rồi rời đi . Vài phút sau

* xin thông báo chuyến bay từ thành phố A đến Mỹ sắp khởi hành , mời quý khách nhanh chóng lên máy bay *
Vĩnh Thanh làm thủ tục xong xuôi rồi bước lên máy bay , Y đã quá mệt với nơi đây rồi . Cứ để cho mối tình này tan vỡ nơi thành phố A rồi . Nếu như Y chẳng biết hắn thì mọi chuyện sẽ chẳng ra như thế này .

Y trách mình sao lại yêu 1 một tên ác ma như hắn chứ . Biết sẽ có ngày này nhưng tim Y vẫn rất đau . Sớm biết hắn và Y chẳng ở bên nhau nhưng Y vẫn rất muốn ở bên hắn . Biết được rằng mối tình này sẽ chẳng đi về đâu nhưng vẫn cứ lao đầu vào .

Ở bên hắn , Vĩnh Thanh muốn có gì mà chẳng được . Tiền tài , danh vọng , địa vị ... nhưng Y chẳng cần những thứ đó ... thứ Y cần là tình yêu . Hắn tước đi tự do , người thân của Y đáng lẽ là hận nhưng lại là yêu .

Lúc trước , Vĩnh Thanh nghĩ mình chẳng bao giờ yêu 1 tên đại ma vương như hắn . Trước kia Y nghĩ mình sẽ bỏ trốn khỏi hắn , tìm lấy tự do . Những suy nghĩ đó theo thời gian phai đi , thay thế là những suy nghĩ khác mà chính Vĩnh Thanh nghĩ mình sẽ không bao giờ nghĩ tới .
Máy bay cất cánh bay đi .... vậy là Vĩnh Thanh đã đi khỏi thành phố A . cũng như trốn khỏi hắn đúng như dự định ban đầu . Mọi thứ sẽ tốt đẹp hơn chứ ... mọi thứ sẽ ổn khi không ở bên hắn , sẽ không vướng vào cái gì nữa Y nghĩ là vậy.

Hơi gió lạnh thổi phất phơ , Bình Anh bây giờ chẳng còn ai bên mình nữa . Một thân cô độc nới thành phố A . Cậu ráng tiếp nhận cuộc sống khi 1 mình , ráng quên lấy người đó . Người cậu đã lỡ làm tổn thương rồi nhận ra yêu người đó rất nhiều .... Cậu đúng thấy mình giống như trò cười

Tháng ngày công ty y như vậy , chẳng còn ai gọi điện làm phiền cậu , chẳng còn ai gọi cậu lên phòng làm việc , không còn chút ngại ngần với ai nữa ,cũng chẳng còn ai ở bên cậu nữa .....