Bảo Bối! Em Nghĩ Em Thoát Khỏi Tôi

Chương 13




Quay lại cậu khi cậu rời khỏi được căn nhà đó , cậu kêu taxi đi về nhà mình

xuống xe 1 cảnh tượng kinh hoàng xảy ra .

Nhà cậu bị ai đó đập phá ,bây giờ nhà cậu chẳng khác nhà hoang . Nghĩ tới đây cậu biết thế nào cũng là hắn làm , cậu bực tức vô nhà . Nhà cậu chỉ bị đập phá bên ngoài bên trong không hư hại gì mấy , cậu bước lên lầu lấy đại 1 bộ đồ đen , nón đen , cùng khẩu trang lấy 1 ít tiền

Cậu mặc vào bởi vì cậu biết hắn bây giờ đang truy đuổi ráo riết cậu . Phải che kín như thế mới không bị ai phát hiện . Cậu nhanh ra khỏi nhà bởi vì nơi này không an toàn .

Đi trên con đường vắng cậu quẹo vào 1 con hẻm vắng vừa đi vừa nghĩ bây giờ cậu phải đi đâu trong khi cậu chẳng còn nơi nào để đi , bổng cậu nhớ tới

cậu bạn của cậu. Lấy điện thoại ra cậu gọi cho cậu bạn của cậu
" Alo , Bình Anh à ! "

" Alo , Vĩnh Thanh sao ?? sao mấy bữa nay mình không thấy cậu ? "

" Chuyện này dài lắm kể sao đi , bây giờ cậu cho mình ở nhờ nhà cậu được

không ?? "

" Đương nhiên là được ! mà cậu ở đâu mình tới đón "

" Mình đang ở gần đường con hẻm nhỏ bên cạnh cửa tiệm bách hóa phía tây "

" Được mình tới liền "

Sau 1 lúc có 1 chiếc xe máy chạy đến đón cậu đi . Trên xe cậu kể hết chuyện

của mình cho bạn cậu nghe . Bạn cậu nghe xong chỉ biết thở dài

" Xui cho cậu thật , bây giờ cậu cứ ở nhà mình mọi chuyện cứ để sau rồi tính "

" Ừm cảm ơn cậu "

" Không cần cảm ơn , mình với cậu là bạn từ nhỏ mà ,mấy chuyện này cậu

nhờ mình xíu có gì đâu "

" Mình chỉ sợ hắn làm gì cậu "

" Không sao "

Chiếc xe cũng nhanh chóng dừng lại trước nhà cậu ta . Nhà cậu ta cũng rộng 2

lầu rất tiện nghi 2 người vào nhà ngồi
" Phòng cậu là phía cuối lầu 1 đó "

" Ừm "

" Ngồi xuống sofa chờ mình , mình đi lấy nước. Cậu uống gì ?? "

" Mình uống gì cũng được "

" Vậy mình lấy cho cậu ly nước cam "

Cậu ta quay lại trên tay cầm 2 ly nước để xuống bàn .

" Nè uống đi "

" Cảm ơn nhiều "

Cậu ta ngồi xuống ghế uống 1 ngụm nước nhẹ nhàng hỏi

" Sao này cậu định làm gì "

" Mình cũng không biết "

" Cậu định trốn hắn suốt sao "

" .... "

" Cậu trốn được 1 thời gian chứ không phải được hắn suốt đời "

Cậu thở dài ngao ngán

" Mình biết là thế nhưng mình không muốn phải ở trong ngôi nhà đó "

" Mình cũng không muốn như vậy đâu "

" Tớ biết mà hay là cậu trốn ra nước ngoài làm lại 1 cuộc sống mới "

" Nhưng nhưng ... "

" Nhưng sao chứ ? cậu muốn bị hắn tóm à "

Cậu bắt đầu rưng rưng nước mắt, nước mắt cứ chật chờ rơi giọng run run đáp
" Không ...không..mình ..không muốn .. bị hắn tóm ..nhưng hắn đang giữ ba mẹ

của mình ...mình sợ hắn sẽ làm hại ba mẹ mình "

" Không sao đâu ! bên cạnh hắn tình nhân không thiếu cậu biết mà ?? "

" Mình ..mình ..đương nhiên biết "

" Nếu hắn không tìm được cậu thì cũng sẽ từ bỏ thôi ! và đi kiếm người mới

sẽ thả ba mẹ cậu ra "

" Nhưng ..nhưng "

" Hay là còn 1 lý do khác để cậu không đi mà ở lại ?? "

" Lý ..lý do gì chứ "

Cậu ta nhìn thẳng cậu

" Cậu thích hắn rồi "

Cậu hoảng loạn nói mặt hơi đỏ quay qua chỗ khác

" Làm sao có thể ! mình muốn thoát khỏi hắn mà "

" Ha ha ha ! Mình đùa thôi "

" Cái đồ đáng ghét! lúc nhỏ cũng vậy lớn lên cũng không sửa "

" Ai biết đâu "

" Cậu không chịu sửa rồi có cô nào thèm theo "

" Không ai thèm theo thì mình theo cậu, theo cậu đến hết đời hi hi ! "

Cậu đỏ mặt hết buồn , Bình Anh bạn cậu lúc nào cũng biết cách chọc cậu
mỗi khi cậu buồn

" Đừng đùa nữa mà "

" Rồi rồi "

" Cậu đói chưa mình mua đồ về làm đồ ăn cho cậu "

" Đói muốn xỉu luôn rồi ! cậu lấy tiền nè rồi đi mua đồ ăn "

" Thôi khỏi mình có tiền mà giữ đi "

" Ừm đi cẩn thận "

" Biết rồi ông tướng "

Cậu đi ra ngoài mua đồ về làm đồ ăn