Bảo Bối! Em Nghĩ Em Thoát Khỏi Tôi

Chương 117




Vĩnh Thanh dùng gương mặt dịu hiền nhìn hắn .

" Nhất Hùng ngoan đừng sợ .. đây là Mẫn Doanh là bạn của Nhất Hùng .. Nhất Hùng ngoan .. ngoan .. ở đây không ai làm hại Nhất Hùng hết .. "

" Ưm .. vậy hai người là người tốt "

Vĩnh Thanh mỉm cười rồi hôn nhẹ lên trán hắn cho hắn an tâm . Nhất Hùng đỡ sợ hơn ban đầu , nhưng dùng tay kéo chăn lên cao che hết khuôn mặt chỉ chừa đôi mắt .

" Anh đẹp trai gì ơi .. sao Nhất Hùng lại nằm trong đây vậy .. sao người Nhất Hùng lại đau vậy ạ .. "

" Gọi em ..à ..à .. anh là Vĩnh Thanh .. Nhất Hùng bị bệnh ở trong bệnh viện chữa trị .. đau lắm hả để Vĩnh Thanh gọi bác sĩ đến "

" Vậy anh đẹp trai này là Vĩnh Thanh hả ? còn anh kia .. " Đôi mắt kia kìa đến cái con người nãy giờ đang đứng chôn chân tại chỗ nói không nên lời .

" Anh ấy là Mẫn Doanh .. là bạn của anh .. à không .. là bạn của Nhất Hùng "
" Sao Nhất Hùng lại không nhớ gì hết .. đầu Nhất Hùng đau quá " hắn dùng hai tay ôm lấy đầu mình .

" Để tôi gọi bác sĩ " Mẫn Doanh chuyển động chân quay đi rời khỏi phòng bệnh .

Dù biết đó chấn thương đầu mạnh nên hắn bị ngốc như trẻ con lên ba nhưng không ngờ lại trẻ con đến vậy làm anh hơi bị sốc . Không ngờ nó còn hơn một đứa trẻ .

Nếu để cái này lọt ra thì hắn sau này còn có mặt mũi nào nhòm người ta . Đường đường là người uy danh như vậy mà lại trẻ con , ngốc nghếch .

Trong phòng bệnh bây giờ , Vĩnh Thanh đang cố làm đứa trẻ ngốc này đừng sợ mình , hắn còn đòi gặp mẹ thì Vĩnh Thanh biết làm sao .

" Nếu Nhất Hùng không có bạn thì Vĩnh Thanh sẽ là bạn của Nhất Hùng được chứ ... "

" Được .. thưa anh đẹp trai ! Vậy thì Nhất Hùng sẽ gọi anh đẹp trai này là Vĩnh Thanh nha "
Vĩnh Thanh nhìn hắn mỉm cười , Nhất Hùng cũng mỉm cười rồi hạ xuống cái chăn kia .

Khuôn mặt hắn bây giờ phải nói là đáng yêu vô cùng , cho dù bị ngốc hay không bị ngốc thì hắn vẫn luôn rất hảo soái .

Tim Vĩnh Thanh lúc này đập liên hồi khi thấy cảnh tượng này , phải nói là tan chảy con tim của Vĩnh Thanh rồi .

" Nhưng mẹ của Nhất Hùng đâu .. Nhất Hùng bị bệnh phải đến thăm chứ "

" À .. Mẹ Nhất Hùng nói với Vĩnh Thanh là bà ấy mắc đi xa nên nhờ Vĩnh Thanh chăm sóc Nhất Hùng "

" Vĩnh Thanh biết bao giờ mẹ Nhất Hùng về không ạ "

" Sẽ lâu lắm .. nhưng không sao .. Vĩnh Thanh sẽ chăm Nhất Hùng đến khi mẹ Nhất Hùng về được chứ .. nhưng Nhất Hùng phải ngoan không quậy mẹ Nhất Hùng mới về nếu không sẽ đi mãi mãi luôn "

" Ừm " Hắn mím môi gật đầu .

Từ ngoài phòng bước vào là vị bác sĩ mặc áo blouse trắng , cùng Mẫn Doanh tiến lại giường .
Nhất Hùng tỏ vẻ sợ hãi nâm lấy ngón tay út của Vĩnh Thanh . Cậu nhìn hắn mỉm cười , giọng nhẹ nhàng " Không sao đâu "

Vị bác sĩ kia bắt đầu khám sơ cho hắn . Rồi nhìn hai người mỉm cười nhẹ " Thân thể hiện tại của ngài ấy không sao rồi ..à người nhà theo tôi đi đóng tiền viện phí "

Vị bác sĩ kia đi ra khỏi phòng , Mẫn Doanh đi theo sau đóng tiền viện phí , trước khi đi còn nói " Đồ ăn ở trên bàn hai người ăn đi "

" Vĩnh Thanh ~ Nhất Hùng đói " Hắn nắm ngón tay út của cậu khẽ đung đưa .

" Được .. Đợi Vĩnh Thanh chút "

Cậu lấy cái tô ra rồi đổ cháo yến vào đó rồi lấy muỗng đút cho hắn . Nhưng chỉ mới ăn có năm muỗng thì ...

" Nhất Hùng không ăn nữa .. Nhất Hùng muốn đi chơi "

" Không được đâu ! Nhất Hùng đang bệnh không đi chơi được .. phải ăn hết mới khỏi bệnh được .. Nào ngoan ăn đi "
" Ư " Nhất Hùng chu môi , phồng má không chịu ăn .

" Sau khi Nhất Hùng khỏi bệnh thì Vĩnh Thanh sẽ dẫn Nhất Hùng đi chơi chịu không "

" Dạ .. Vậy chỉ cần ăn hết cháo thì Nhất Hùng sẽ khỏi bệnh .. khỏi bệnh sẽ được đi chơi .. Nhất Hùng ăn "

Hắn giật lấy tô cháo trên tay cậu rồi ăn một cách ngoan ngoãn . Vĩnh Thanh vui vẻ nhìn hắn ăn cháo mà lòng thấy hạnh phúc cũng có chút ngượng .

Nhắn sắc hắn còn đẹp hơn đồ hoạ ra nữa , ngày cả khi ngốc nghếch như trẻ thì cũng đẹp biết bao , còn dễ thương gấp đôi khi bình thường . Cậu nhìn cái má kia cứ hỡi giận cái là phồng ra cứ khiến tay cậu không kìm được mà muốn nhéo .

___ Một bức thư nữa đến từ tác giả __

( Chào các bạn .. mình là tác giả dễ thương của mọi người nè . Và mình muốn nói với mấy bạn là mình đã ra bộ truyện mới mang tên là " Nam phi của Hoàng Thượng " , mong các bạn ủng hộ truyện mới ạ . Thịt thì cũng có đó . Và đây là lần đầu viết đến thời cổ đại nên có sai sót xin mọi người góp ý ạ . Lời cuối là cảm ơn mọi người đã ủng hộ truyện mình thời gian qua !
* Cái nick Thùy Surian mà trả lời comment của các bạn là con bạn của mình đó . Nó chuyên cũng cấp các thông tin mật của mình ra ngoài nên mình đã không nói gì về cốt truyện và thông tin sau này của truyện cho nó nữa . Bởi nếu đã biết hết còn gì là vui đúng không ! * )