Bảo Bối Của Từ Thiếu Gia

Bảo Bối Của Từ Thiếu Gia - Chương 8: Bắt cóc





Thụy An, chưa về sao? Cậu đợi ai à? ”


Tan học, thấy cô chưa về, Nhã Thư mở ô đứng dưới mưa nói.


“ Chưa, tài xế chưa tới ” Thụy An mỉm cười đáp


“ Vậy mình về trước, tạm biệt ” Nhã Thư vẫy tay rồi leo lên chiếc ô tô sang trọng ngay trước mặt.


“ Hazzi, chán quá ” Nhìn cả sân trường to lớn còn mỗi mình, Thụy An không nén nổi buồn chán kêu lên.


Kít


Một chiếc ô tô đen bóng loáng đỗ ngay trước mắt Thụy An. Cô vui vẻ tự mình mở cửa xe bước lên.Thẳng tới khi cửa xe đóng chặt vào, Thụy An mới khựng lại.




Không phải, không phải xe của cô. Ngoài tài xế, bên cạnh cô còn hai người khác.Trong chớp mắt, Thụy An từ đang ngồi phía bên trái của hai tên áo đen vô danh đến ngồi giữa hai người họ. cô bị họ ghìm chặt lại, nhanh chóng dùng giây thừng trói vào. Miệng cô bỗng chốc đã bị bịt bằng miếng băng dính đen.Thôi xong, cô bị bắt cóc.


“ Mày lục cặp sách nó, kiếm cái điện thoại của nó gọi cho bố mẹ nó mang tiền chuộc lại đây. Nhìn con này ăn mặc cũng sang trọng đấy, chắc là con nhà giàu. Mày nhớ đòi nhiều nhiều vào ” Tên áo đen ngồi bên phải cô nói.


“ Đương nhiên rồi ”


Thụy An âm thầm thở phào. May quá, chúng chỉ là thấy cô có một mình nên mới bắt đi chứ không phải là do ân oán cá nhân giữa ai đó, sau đó kẻ nào đó lại thuê bắt cóc cô.


Với lực lượng của gia tộc Trịnh Gia cùng với đội cảnh sát của anh trai, cô 100% an toàn về tới nhà. Nghĩ tới đây, Thụy An cũng không còn căng thẳng như lúc trước, dần thả lỏng người.


“ Nếu không muốn cô con gái yêu quý xinh đẹp của các người bị ghết, thì mau mau mang 10 tỷ đến...” Một tên gọi điện thoại, nói xong câu đó, hắn lập tức cúp máy. Rồi hắn dùng camera, chụp một tấm ảnh đầu cô đang bị súng uy hiếp gửi cho số điện thoại vừa gọi. Thụy An liếc, lập tức nhận ra đó là số mẹ cô!



15 phút sau, Thụy An ném vào một nhà kho hẹp, tồi tàn và cũ kĩ, gần như không một chút ánh sáng. Còn ở biệt thự Trịnh Gia, thì là một mảng rối loạn.


Mẹ cô sau khi nhận được tin con gái mình bị bắt cóc, trực tiếp ngất xỉu. Người làm và bác sĩ không ngừng chạy tới chạy lui. Trong sở cảnh sát của thành phố, phòng hình sự đối mặt với một áp lực lớn kinh khủng khi nhận được tin em gái của thanh tra hàng đầu sở bị bắt cóc, họ tra xét lại kĩ từng đoạn camera từ nhà trường cung cấp. Từ Minh Khang lúc đó đang đàm phán hợp đồng với đối tác, nhận được tin thì vội vã rời khỏi. Sau đó dường như đem tất cả vệ sĩ cùng người của mình đi kiếm cô.


“ Thả người, mau thả người đi ” Một tên từ ngoài cửa xông vào, hét ầm lên với hai tên đang canh giữ cô.


“ Sao vậy? Cảnh sát tới sao? ” Một tên thấy vậy, hốt hoảng hỏi. Thụy An thì cười thầm trong bụng, chúng bắt nhầm người rồi. Cả nhóm bắt cóc cũng chỉ có 4 tên, hoàn toàn không phải vấn đề to tát lắm.


“ Mẹ cha nó, còn hơn cả cảnh sát con ạ. Là người của Kyler ”


Phút chốc, khi nghe câu cuối cùng, bàn tay cầm súng của hai tên kia như không xương, tiếng súng rơi xuống sàn nhà cũ tạo nên một âm thanh khô khốc.



“ Anh, hắn ta đến rồi ” Lại thêm một tên mặt mày xanh lét tiến vào.


“ Shit! Thằng đó đâu có nói con bé này lại là người của tên máu lạnh Kyler đó ”


Máu lạnh? Kyler?


Đầu Thụy An chợt nhớ tới một đêm khuya vắng lặng, tiếng chém ghết vang lên, và...Minh Khang đứng chủ trì cuộc tấn công đó. ( Xem lại


Vậy chẳng nhẽ, đám người này thực ra là do được một người có thù có oán với anh ta thuê đi bắt cóc cô, sau đó là nói muốn làm gì cũng được nên bọn chúng mới gọi điện đòi tiền chuộc chăng? Quá hợp lý. Vậy suy cho cùng, là do tên Từ Minh Khang đó!


“ Đứng im ” Một tiếng hét vang lên, hơn một chục người ăn vận đồ đen, tay cầm súng tiến vào.