Xem ra, hắn mấy ngày nay thật sự bề bộn nhiều việc, bằng không sẽ không không liên hệ với cô. Ngẫm lại cũng đúng, hắn chính là tổng giám đốc của Mục thị, có thể không bận sao? Hắn càng vội, chứng minh càng có thực lực, tiền đồ của cô cũng càng khả quan......
"Rảnh." Cô bới tóc lên, ngọt ngào nói, "Anh không liên hệ với người ta, người ta đều rảnh đến mốc meo!"
"Thật có lỗi, gần đây bề bộn nhiều việc." Mục Thiên Dương lời nói nhỏ nhẹ, nỉ non nhàn nhạt giống như nói với tình nhân, "Anh mới vừa làm xong, không phải liền gọi cho em sao?"
Thải Nghiên khanh khách cười một trận, cũng không nói chuyện, chờ lời mời của hắn.
Quả nhiên, Mục Thiên Dương liền hỏi tiếp: "Em đang ở đâu,anh tới đón em?"
"Em ở nhà......" Thải Nghiên nhẹ nhàng mà nói. Nếu hắn có thể đến đây đón cô, truyền ra ngoài, mọi người hơn phân nửa sẽ đoán cô đã một chân bước trên ngai vàng của Mục phụ nhân. Về sau, ai còn dám khinh thị cô?
"Anh tới đón em, cùng đi ăn cơm trưa, sau đó buổi chiều đi đánh golf đi?"
"Tốt!" Thải Nghiên của âm thanh hơi hơi kích động. Mục gia! Cửa lớn Mục gia đã hướng cô rộng mở! Không đến một năm, cô sẽ trở thành Mục phu nhân!
Buổi chiều đến sân gôn, mấy bạn tốt của Mục Thiên Dương đã ở đó, đều là danh môn cùng xí nghiệp tài tuấn, mỗi người đều là kẻ có tiền, tiền đồ vô lượng.
Nam nhân chơi bóng, tự nhiên không thể thiếu mỹ nữ làm bạn, cho nên ở giữa cũng ngồi vài vị thiên kim tiểu thư. Ngoài ý định, có bạn gái cũ của Mục Thiên Dương \- Triệu Mĩ Na. Mặt khác vài người, Đinh Thải Nghiên cũng nhận thức. Bình thường tham gia yến hội đều gặp qua, bất quá các cô phần lớn đều không nhìn trúng cô.
Triệu Mĩ Na bị mọi người vây quanh ngồi ở bên trong, giống như sao quanh trăng sáng. Tất cả mọi người biết cô từ trước cùng Mục Thiên Dương là một đôi, cũng cho rằng bọn họ chung quy chính là một đôi. Ai biết, nửa đường nhảy ra một Đinh Thải Nghiên, cô lập tức thành người thứ ba.
Cô luôn luôn là tao nhã, chưa bao giờ vú cả lấp miệng em, lớn tiếng nói chuyện. Sau khi bị vứt bỏ, cũng cho tới bây giờ không nháo qua. Nhưng chính là như vậy, một đống bằng hữu càng cảm thấy cô tổn thương bởi bất công, không cần phải cô mở miệng, toàn bộ mũi nhọn đã muốn hướng về phía Đinh Thải Nghiên.
Trước đó, bọn họ cũng không biết Đinh Thải Nghiên sẽ đến, cho nên đều khuyên Triệu Mĩ Na.
Khuê mật thiên kim nói: "Đinh Thải Nghiên chỉ là con của một cái tiểu thương, hơn nữa trước kia là con riêng! Ba mẹ cô ta thời đại học sinh cô ra, kết quả lại chia tay. Qua vài năm tìm tới cửa, đuổi chính thê của người ta đi, tu hú chiếm tổ chim khách! Có người nói cô căn bản không phải con ruột của Đinh gia, là cô mẹ thấy Đinh Chí Cương phát triển tốt, cố ý lừa hắn!"
"Chỉ là!" Người thiên kim tiếp lời, "Vô luận nói mặt nào, cô cùng Thiên Dương đều không môn đăng hộ đối, không nói mẹ Thiên Dương sẽ phản đối, mình thấy Thiên Dương cũng không phải là thật lòng. Cô ta dễ giận lại không có khí chất, keo kiệt này, một chút cũng không đạt tiêu chuẩn, Thiên Dương sao có thể coi trọng cô? Hơn phân nửa là đùa vui thôi!"
"Thiên Dương vĩ đại như vậy, tự nhiên cũng chỉ có người đồng dạng vĩ đại như cậu mới xứng đôi! Hôm nay các cậu nhờ kĩ một chút, xem hắn tính toán cái gì. Nếu là vui đùa, đã kêu hắn bận tâm mặt của cậu, huyên quá sẽ khó nhìn lắm, đối với ai cũng khồng tốt!"
Đang nói, chỉ thấy Mục Thiên Dương mang theo Đinh Thải Nghiên xuất hiện. Mọi người hai mặt nhìn nhau, sắc mặt một trận khó coi.