Bảo Bối Của Tôi Là Em

Chương 223:Kết cục của An gia.




Holly nhìn thấy ánh mắt hiếu kỳ của mẹ mình ngay lập dập tắt.

“ Là cô ấy tự nói, con không có nhận. ”

Hoàng Thiên Nhi nghe đến đây thì tức không thôi, định mắng thì bị Huyền Thiên Băng ngăn lại.

“ Được rồi được rồi, đừng chấp nhất với thằng bé làm gì, nó vẫn luôn đáng ghét như vậy. Sẽ quen thôi..! ”

“ Huyền Thiên Băng! ” Hoàng Thiên Nhi nói lớn, có con bỏ bạn à?

“ Rồi rồi, tao sai rồi. Đừng làm loạn nữa, ngoan một chút. Tao đồng ý giúp mày một việc, đừng giận nữa. ” Huyền Thiên Băng cầm ly sữa uống, Holly một bên nhìn, ngầm khó hiểu, sao mamy lại phải làm vậy chứ? Bạn? Nó rất quan trọng sao? Định nghĩa về ba kí tự bạn này Holly biết nhưng cậu chưa từng có bạn nên cũng không thể cảm nhận được cái gì là sự vui vẻ, hạnh phúc, bất ngờ, sự giúp đỡ của bạn bè. Không sao, dù gì cậu cũng còn nhỏ, sau này sẽ có nhiều cơ hội hơn!

“ Tao biết phải nhờ mày gì rồi! ” Hoàng Thiên Nhi vừa nói vừa cười nham nhở.

“ Suy nghĩ kỹ chút, tao rất ích khi đồng ý giúp người khác đấy. ” Huyền Thiên Băng có chút nghi ngờ, nụ cười đáng ghét của Hoàng Thiên Nhi là thế nào đây?

“ Đi theo tao! ” Hoàng Thiên Nhi lôi kéo Huyền Thiên Băng khiến cô chỉ kịp nói với Holly một câu.

“ Ở nhà canh nhà nhé Holly, có việc gì thì gọi điện cho mamy! ”

Rất nhanh sau đó đã ra được bãi xe, Huyền Thiên Băng cảm thấy có cần phải gấp rút vậy không? Cứ như chạy giặc ấy.

Thấy cô vẫn đứng như trời trồng, Hoàng Thiên Nhi vẫy gọi: “ Làm gì mà đứng đó, còn không mau lên xe đê! Chị sẽ dẫn cưng đi tới một nơi cực kỳ thú vị! ”

Huyền Thiên Băng nâng mày, đây là nói chuyện kiểu gì thế?

“ Đừng đứng đấy nữa lên mau lên!! ” Hoàng Thiên Nhi nói lớn, hôm nay cô đã can đảm trốn Lý Anh Phong để chơi một trận cho ra trò với Huyền Thiên Băng mà sao cô nàng này cứ lãng phí thời gian mãi thế.

Huyền Thiên Băng bước lại gần, mở cửa miễn cưỡng ngồi vào.

Xe chạy được một lúc, Hoàng Thiên Nhi định đợi Huyền Thiên Băng hỏi đi đâu để trả lời mà chờ mãi không thấy hỏi, liền tự chủ động đáp luôn.

“ Không hỏi đi đâu à? ”

Huyền Thiên Băng quay sang nhìn, nhếch mép: “ Còn đợi hỏi nữa à? ”

Hoàng Thiên Nhi hờ hờ vài cái rồi mới trả lời: “ Tao đang đưa mày đến An gia gặp người quen cũ. Thế nào? Thấy tao tốt không? Có định về ở với tao luôn không?! ”

“ Không thể nào. ” Huyền Thiên Băng lập tức phủi tay, An gia An Tú Linh? Cô ta vậy mà còn sống? Ninh Khánh chết vì hoang dâm vô độ, An Tú Linh cũng bị mình vứt ở nơi đó, vậy mà vẫn bình an vô sự?

“ Không ở thì thôi, lại thèm vào! ” Hoàng Thiên Nhi lái xe mà hoàn toàn không có ý thức, cứ thích giỡn lúc nào là giỡn, buông tay lái lúc nào là buông. Hoàn toàn không suy nghĩ đến hậu quả.

Đến lúc cảm thấy Hoàng Thiên Nhi lạng lách quá mức rồi Huyền Thiên Băng mới đè tay lên tay Nhi giữ vô lăng. Không quên gằng giọng: “ Hoàng Thiên Nhi! Tao thấy mày hình như không sợ chết? ”

“ Ừm.. Ừm thì... ” Hoàng Thiên Nhi ngại ngùng
.. chỉ là.. chỉ là...

“ Thì cái gì? Còn ấp mở tao liền đá mày ra khỏi xe. ”

“ Tại vì có chút vui thôi, đã lâu rồi tao không được lái xe. ”

“ Lâu rồi? Nhà có xe mà lại nói không được lái xe? ”

“ Ừ... ” Hoàng Thiên Nhi vô tình đáp, cũng khó tin thật...

“ Tại sao? ”

Hoàng Thiên Nhi hơi ngập ngừng không muốn trả lời.

“ ... Lý Anh Phong không cho..! ” Hoàng Thiên Nhi thật muốn khóc mà! Từ cái vụ hơn năm năm trước mà đến tận bây giờ cô vẫn bị cấm lái xe...

Huyền Thiên Băng cảm xúc trào dân, cuối cùng cũng có người trị được cái cô nàng bướng bỉnh này rồi à? Xem ra cũng tốt, trước kia mắt nhìn của mình cũng không tồi. Suy nghĩ xong lại lặp tức bác bỏ, mắt nhìn không tồi sao? Là quá tồi mới đúng, thế nên mới bị trói buộc bởi Hàn Tử Mặc... không biết vết thương của hắn, thế nào rồi?

“ Nghĩ cái gì mà ưu sầu vậy? Tao không tin là mày buồn cho tao! ”

“ Ưu sầu? Mày cũng biết từ đó sao? ” Huyền Thiên Băng nhếch môi trêu chọc.

“ Này! Đừng có coi thường tao vậy chứ, cũng đã hơn năm năm rồi, làm sao tao vẫn có thể như trước được hả! ”

“ Đủ rồi, tới nơi rồi. ” Huyền Thiên Băng nói, Hoàng Thiên Nhi vừa dừng xe. Đến An gia, Vinh gia rồi?

Huyền Thiên Băng cũng nghe tình hình sơ từ Hoàng Thiên Nhi là những năm này An gia cùng Vinh gia giao hảo rất phát triển vì đại thiếu gia Vinh Thiến bị mê mệt với sắc đẹp của An Tú Linh dù đã bị vứt ở *phố đèn đỏ*. Lý do mà Lý gia, Hoàng gia không thể động vào chính là có sự bảo hộ của Hàn Thị. Mà nguyên nhân chính của sự bảo hộ này chính là cô, vì một câu nói muốn tự mình xử lý mà Hàn Tử Mặc không để ai động đến giữ lại đến khi tìm thấy cô, cho cô mặc sức mà tàn phá.

Huyền Thiên Băng đá cửa bước vào, với sức lực hiện tại dĩ nhiên một cánh cửa là không vấn đề.

“ Thật là bất ngờ, tất cả đều ở đây kìa! ” Hoàng Thiên Nhi cười mỉm, không giấu nỗi sự thích thú.

“ ... ” Huyền Thiên Băng im lặng nhìn Hoàng Thiên Nhi vui vẻ, xong lại quay sang nhìn khung cảnh trong nhà. Có người quen, có người không quen.

???????