Bảo Bối, Anh Nhớ Em! [H+]

Chương 50: Dạ Tiệc (1)




            Written By Terryblackfox

Cuối tuần, cũng là đến ngày tiệc rượu cuối năm được tổ chức.

Chỉ mới sáng sớm. Căn hộ của Dạ Anh bị một tràng dài tiếng chuông cửa đánh thức.

Mẹ Sương mặc tạp dề, tay cầm vá đang nấu nướng dưới bếp cũng phải dừng tay lại.

Bà nghiêng đầu ngó lên phòng khách thì thấy Dạ Anh từ trong phòng chạy ra bên ngoài mở cửa.

Khỏi cần nghĩ cũng biết là ai đến. Khoé miệng bà kéo lên một nụ cười.

"Anh đến rồi."

Dạ Anh vừa mở cửa, bắt gặp khuôn mặt như có như không đang nhìn cô cười cười. Cô bất giác hỏi.

"Mặt em có gì sao?"

Nói xong, cô còn làm động tác sờ thử lên mặt mình.

Chỉ là vừa làm xong động tác này, hầu như cô còn cảm nhận được Hoắc Dương Thần càng cười rộ lên.

Anh bật cười. Sau đó lách người cô tiến vào bên trong.

Đến khi vừa bước được một bước đứng cạnh cô. Hoắc Dương Thần vờ như vu vơ nói.

"Không có. Chỉ là đồ ngủ của em rất đáng yêu!"

Dứt lời, Hoắc Dương Thần hướng người đi thẳng. Còn Dạ Anh vừa nghe xong phải mất mấy giây mới có thể phản ứng lại.

     Đồ ngủ?

     Đồ ngủ...

Quả nhiên khi cô nhìn xuống bên dưới. Cổ áo cô không biết từ khi nào bị bung ra hai cúc áo khiến cho một mảng da thịt trắng nõn lộ ra.

"Anh! Lưu manh!"

Nhìn đến cảnh này, Dạ Anh không khỏi đỏ mặt. Cô nhanh chóng cài lại cúc áo, mang khuôn mặt đang nóng bừng của mình vào bên trong nhà.

Hoắc Dương Thần thì ngược lại. Anh ung dung bước vào bên trong phòng khách.

Chợt một mùi thơm của thức ăn đánh thẳng vào đầu óc con người lúc buổi sáng. Khỏi phải nói, Hoắc Dương Thần bèn chuyển hướng đi xuống dưới căn bếp nhỏ.

"Bác gái!"

Hoắc Dương Thần lễ phép cúi đầu chào. Bà Sương nhẹ nhàng gật đầu. Ánh mắt vui vẻ nhìn Hoắc Dương Thần. Bỗng thấy khuôn mặt con gái ở phía sau đỏ bừng, bà không khỏi thắc mắc hỏi.

"Dạ Anh, sao mặt con lại đỏ như thế? Con không khoẻ sao?"

Vừa hỏi, bà Sương vừa tiến lại. Nhưng chưa kịp bước được hai bước. Dạ Anh đã kịp thời né tránh, cô giải thích.

"Không có gì đâu mẹ. Chắc tại thời tiết hơi nóng một tí."

Nói xong, Dạ Anh còn không quên đưa tay lên mặt khẽ phe phẩy.

Bà Sương không hề phát hiện ra điều gì bất thường nên bà cũng không muốn hỏi thêm. Sau đó quay lưng bắt đầu làm đồ ăn sáng.

Ngay khi bà Sương quay đi, Dạ Anh không kìm được lườm anh một cái. Chỉ là người nào đó mặt quá dày nên một cước làm lơ cô. Xem hành động của cô không hề tồn tại. 

Ăn sáng xong, Hoắc Dương Thần không vội đưa Dạ Anh xuống bên dưới đi chuẩn bị cho dạ tiệc tối nay.

Sở dĩ đây là lần đầu tiên Hoắc tổng trong truyền thuyết đích thân tham gia dự tiệc cuối năm. Mà còn có tin đồn rằng tối nay Hoắc tổng sẽ dẫn theo phụ nữ!!

Phải! Chính là phụ nữ!!!

Tin tức này nhanh chóng được lan truyền khắp nơi trong công ty. Ai nấy truyền tai nhau từ trên xuống dưới nội bộ công ty. Thậm chí đến người nhà cũng không bỏ qua.

Tất nhiên chuyện này cũng sẽ nhanh chóng đến tai các bậc tiền bối. Ngay cả bọn họ còn phải tỏ ra kinh ngạc.

Có người từng chứng kiến Hoắc Dương Thần lớn lên, cho đến khi tiếp quản tập đoàn nên chưa bao giờ tận mắt thấy anh ở gần phụ nữ. Càng đừng nói đến dính dáng tin đồn với phụ nữ.

Vậy mà lần này lại có tin tức cho rằng tối nay Hoắc thiếu gia lại dẫn theo một cô gái đến tham dự bữa tiệc.

Đây chẳng phải là khiến cho những bậc tiền bối có cháu gái vừa ngoan hiền xinh đẹp đành phải nhường lại ngôi vị đêm nay cho cô gái đó sao?

Nhưng nói gì thì nói. Cô gái đó rất có khả năng chỉ là "bạn gái đi kèm" cùng với Hoắc Dương Thần.

Những chuyện sau này còn ai có thể nói được? Biết đâu được qua ngày mai còn có tin đồn cô gái đó bị đá đi cũng không chừng.

Tin tức này vừa được tung ra. Tất nhiên phần lớn có vài người tỏ ra hết sức tò mò đoán xem cô gái may mắn đó ai. Càng không thể thiếu những cảm xúc ghen tị của những người khác.

Ở một bên này, tại phòng họp của tập đoàn Lâm thị.

"Theo như báo cáo, chỉ cần bên chúng ta ra kế chèn ép đối phương một chút liền có thể thâu tóm mãnh đất của bọn họ. Tôi đề nghị..."

Giám đốc phòng đầu tư đang thao thao bất tuyệt báo cáo thì ở phía trên ghế chủ toạ. Lâm Hoàng Bách đang vô cùng nhàm chán thì tên trợ lí luôn đi bên cạnh anh chạy vào.

Bộ dáng hớt hải y như vừa nhìn thấy ma quỷ của anh ta suýt khiến Lâm Hoàng Bách phải phì cười.

Tên trợ lí tiến lại, anh ta cúi người nói nhỏ vào bên tai Lâm Hoàng Bách.

Chỉ một giây sau, Lâm Hoàng Bách đột ngột đứng dậy từ trên ghế. Sau đó lại thấy anh nắm cả người tên trợ lí vừa mới chạy vào báo cáo. Lắc lắc hỏi lại.

"Cậu vừa mới nói gì? Chuyện này thật chứ? Hoắc ... Cái tên mặt lạnh Hoắc Dương Thần tối nay sẽ tham dự tiệc rượu sao?"

Tên trợ lí lấy tay đẩy gọng kính. Sắc mặt cũng chẳng khá hơn là bao gật gật đầu.

"Lâm tổng. Tin tức này là do bên phía Hoắc thị tung ra nên hoàn toàn chính xác. Ngài yên tâm!"

Nói xong, còn không kịp đợi bản thân mình hoàn hồn.

Lâm Hoàng Bách tựa như gấp gáp, một cước chạy ra khỏi phòng họp. Trước khi đi còn không quên dặn dò người chủ trì cuộc họp.

Bản thân bổn thiếu phải đi chuẩn bị!

Mà ở một bên này, Lạc Nhân Trình vừa mới trở về từ Mỹ. Chỉ vừa vào đến thư phòng. Đằng Hạo bỗng nhiên gõ cửa phòng.

Đằng Hạo tiến vào. Anh giơ ra máy tính bảng có tin tức Hoắc đại thiếu gia sẽ tham dự dạ tiệc tối nay ra.

Không nằm ngoài dự đoán, ngay cả Lạc Nhân Trình luôn luôn trầm mặc mà còn phải một phen giật mình.

Phải! Chính là giật mình!

Nhưng giật mình là do cái tin tức chính đó chính là Hoắc đại thiếu gia sẽ tham dự cùng với... Phụ nữ?

Lạc Nhân Trình cầm máy tính bảng trên tay như có điều gì đang suy nghĩ. Rốt cục trong đầu mơ hồ nhớ lại cảnh tượng không lâu trước đây. Anh khẽ nhìn lại bài báo, như có như không khoé miệng hơi nhếch lên.

Sau khi rời khỏi phòng họp, Lâm Hoàng Bách lâp tức gọi điện thoại cho Lưu Gia Khương. Cũng chính là lão tứ, người chủ trì buổi dạ tiệc tối nay!

"Lão tam?"

Lưu Gia Khương đang bận phê duyệt văn kiện thư kí đưa tới. Một bên điện thoại vừa reo, anh nhìn màn hình hiển thị số của Lão Tam. Không chần chừ nửa giây mà bắt máy.

"Lưu Gia Khương. Có chuyện này tôi muốn xác nhận lại một chút! Có phải tối nay..."

"Tối nay Lão Đại sẽ tham dự tiệc rượu... Với phụ nữ!"

Chưa kịp đợi Lâm Hoàng Bách nói hết. Lưu Gia Khương đã thừa biết anh muốn hỏi gì liền đánh gãy lời nói của anh.

Tuy chỉ là một câu nói nhẹ nhàng trần thuật nhưng thực chất nó chẳng khác nào một chậu nước lã giội thẳng vào người Lâm Hoàng Bách.

Quả nhiên, bên kia điện thoại im lặng khá lâu. Lưu Gia Khương một chút cũng không thèm để ý, có vẻ như hiểu được tâm trạng của Lâm Hoàng Bách hiện giờ.

Trước khi cúp điện thoại còn dặn dò một câu.

"Lão tam, em đề nghị tối nay nếu không có việc gì quan trọng. Em nghĩ anh nên đến tham dự. Tiện thể còn diện kiến chị dâu nữa! Dù sao sự kiện trọng đại ngàn năm chỉ có duy nhất một lần này... không-thể-không-đến!"

Dứt lời, Lưu Gia Khương trực tiếp cúp điện thoại. Để lại Lâm Hoàng Bách bên kia một bụng tức nghẹn.

"Này lão tứ! Alo! Thằng nhóc chết tiệt!"

"Không được! Bổn đại gia đây phải đi chỉnh lại nhan sắc! Nhỡ đâu tối nay trước mặt chị dâu có ấn tượng không tốt thì..."

Nghĩ đến đây, Lâm Hoàng Bách lập tức rùng mình. Không thèm nghĩ ngợi mà hướng người ra cầu thang máy chuyên dụng thẳng xuống hầm xe. Sau đó lái xe đi mua sắm...

"Thằng nhãi chết tiệt. Một chút tin tức về người đi cùng lão đại tối nay cũng không thèm nói! Chẳng phải là có danh sách khách mời hết sao! Ông đây không tin không moi được tin tức!"

Trên đường đi, khuôn mặt đẹp trai của Lâm Hoàng Bách lần này lại bị Lưu Gia Khương nào đó khiến cho biến dạng.

Suốt quãng đường đi còn không ngừng rủa thầm cái tên chủ trì buổi tiệc rượu nào đó...

Ở một bên này, tên "chủ trì" tiệc rượu đột nhiên hắt hơi liên tục. Như có như không cảm thấy bản thân đang bị lôi ra nói xấu. Nhưng rất nhanh suy nghĩ này cũng bị gạt bỏ.

Nhìn lại danh sách khách mời trên tay, Lưu Gia Khương không khỏi nhíu mày suy nghĩ.

Quả nhiên là lão đại ra tay.

Dạ tiệc này dù sao cũng là do tập đoàn giải trí Lưu thị tổ chức tiệc cuối năm cho tất cả cổ đông lớn công ty cùng cách khách mời có máu mặt thăm dự.

Bữa tiệc này mang tính tầm cỡ quan trọng và công khai nên bất kì ai đến tham dự tiệc không những phải có thiếp mời mà còn phải lưu danh cho tổng bộ phận tiếp tân của Lưu thị.

Vậy mà lão đại lại chơi một cú khiến anh một phen á khẩu không nói nên lời.

Nhìn dòng chữ người đại diện Hoắc Viễn đến tham dự. Lưu Gia Khương càng thêm đen mặt. Khoé miệng không khỏi giật giật vài cái.

Nếu như trước đây có người nói Hoắc Dương Thần anh không biết đùa giỡn. Quả thật lúc này anh chỉ muốn chạy lại đánh cho bọn họ một trận!

Xem ra lão đại đã muốn để đến giờ phút chót. Kết quả ra sao. Cuối cùng là tiểu thư khuê các nào có thể được cùng lão đại tham dự dạ tiệc lần này còn là bí ẩn.

Người đại diện Hoắc thị: Tổng giám đốc tập đoàn Hoắc thị x Phu nhân tổng giám đốc tập đoàn Hoắc thị.