Bánh Bao Mai Mối: PaPa Tổng Tài Theo Đuổi Lại MaMi!

Chương 130: A... anh làm gì thế?




Đỗ Dương Xuân Hy mím chặt môi nhìn chằm chằm Khổng Bắc Trình.

Khổng Bắc Trình cũng không chọc ghẹo cô nữa khẽ nói.

" Ngồi xuống làm việc đi. "

Đỗ Dương Xuân Hy nhíu mày nhìn Khổng Bắc Trình một cái nhanh chóng ngồi xuống.

- --

Trong khoảng thời gian này, cả hai đều trầm mặc mạnh ai nấy làm việc của mình.

Nói chính xác thì thật sự rất bận, không có thời gian trêu chọc nhau.

Đỗ Dương Xuân Hy vừa đến Khổng Thị thì vẫn giữ cương vị như ở Đỗ Thị, cô xem xét các hồ sơ cần thông qua và các kế hoạch dự án mà công ty hợp tác rồi ký vào đưa lên chỗ chủ tịch ký.

Sau khi xem xong phân loại ra xong cái nào cần làm lại cái nào cần đưa thì liền thấy có bản kế hoạch hạng mục Đỗ Thị.

" Anh đã xem bên Đỗ Thị chưa? " Đỗ Dương Xuân Hy nhìn Khổng Bắc Trình.

Khổng Bắc Trình lắc nhẹ đầu, do đang đọc mail của đối tác bên nước ngoài nên mày anh khẽ nhăn lại.

" Thế tôi để qua một bên, anh rảnh thì xem nhé! "

" Thông qua đi. " Khổng Bắc Trình nói.

" Sao cơ? "

" Thì em cứ thông qua đi. "

" Nhưng anh chưa có xem qua. "

Đỗ Dương Xuân Hy nhíu mày nói, với cách làm việc này của Khổng Bắc Trình cô chẳng thích một chút nào.

Cái gì mà chủ tịch cao cao tại thượng trong truyền thuyết? Cái gì mà thần bí các thứ? Khó tính các thứ? Toàn bịa đặt.

Khổng Bắc Trình nhướng mày nhìn Đỗ Dương Xuân Hy nói.

" Hy Hy, đấy là công ty em, nên anh nghĩ anh đâu cần xem gì đâu mà cứ thông qua luôn đi cho nó tiện. "

" Anh tin tưởng Đỗ Thị như vậy? "

" Không! Anh tin em. "

Khổng Bắc Trình nhìn Đỗ Dương Xuân Hy nói.

Đỗ Dương Xuân Hy nhìn Khổng Bắc Trình một cái, cũng không nói gì nữa mà chỉ cúi đầu im lặng.

- --

Khổng Bắc Trình làm xong việc cần làm rồi liền nói.

" Em có muốn ăn trưa không? "

Đỗ Dương Xuân Hy đầu không ngẩng lên, anh nhíu nhíu mày nhìn chằm chằm màn hình máy tính.

Khổng Bắc Trình đi đến khẽ cúi đầu áp sát tai cô gọi.

" Hy Hy? "

Đỗ Dương Xuân Hy giật mình.

" A... anh làm gì thế? "

Khổng Bắc Trình nhíu mày.

" Làm gì? Anh gọi mãi em không nghe đấy thôi. "