Băng Thanh Thần Đế

Chương 376: Chương 376: Hợp Thể cảnh đỉnh phong




Đầu xà khinh bỉ, thu hồi hết tất cả linh thảo nhanh chóng chạy, bớt phí lời không muốn chết nhanh chạy a.

Hắn rời đi không ai để ý, bất quá có người mắt nhìn hắn rời đi, lại không ra tay.

Quay lại nội môn trên cao.

Vô Ngạn, Ưu Linh vẫn đứng sừng sững trên cao, bên dưới Cổ Hà, Tiên Tông nhìn nhau nhanh chóng thông báo Vân Thiên Quốc.

Cổ Hà, nhìn Tiên Tông: "Ngươi nhanh đi, thông báo Vân Phàm hắn, lúc này bên trong màu vàng từ trên trời chiếu xuống."

"Không cách nào thoát khỏi a."

Tiên Tông nghe Cổ Hà nói vậy, hắn gật đầu cảnh giới hắn cũng như các nội môn Nguyên Anh cảnh cấp bậc.

Hắn nhanh chóng hóa thành một đạo linh khí bay đi.

Cổ Hà thở dài, hắn cuối cùng cũng đi.

Trên cao Vô Ngạn ánh mắt trên nhìn lên cao, từ đầu tới cuối chưa có xuất hiện người tấn công.

"Không biết vị tiền bối? Cao nhân nào tấn công chúng ta Tiên Đạo Tông? Hay là Ma Nữ Tông?"

Nàng trước tiên vẫn bình tĩnh, đối đáp bình thường, xem đối phương phản ứng ra sao.

Không qua bao lâu, trên cao từng đạo màu vàng truyền xuống một âm thanh la lỵ: "Tiên Đạo Tông ta khuyên các ngươi, một rời khỏi nơi đây, ta tha các ngươi mạng chó còn không chết."

Vô Ngạn nghe đối phương phách lối như vậy, nhẫn nhịn: "Chúng ta không thể ly khai nơi đây."

Bên dưới đệ tử đồng loạt hô to: "Chúng ta Tiên Đạo Tông, không thể ly khai nơi này, đây là chúng ta tông môn, không đời nào rời khỏi đây."

Hơn mấy ngàn đệ tử đồng loạt hô to, Vô Ngạn nàng cũng không thể rời khỏi nơi đây, nàng còn có tỷ tỷ, làm sao có thể rời khỏi đây a.

"Hừ."

Trên cao không rõ thân ảnh, âm thanh la lỵ hừ nhẹ.

Vô Ngạn vẫn không nói gì, la lỵ giọng nói lại vang lên: "Các ngươi đã chọn lựa thủ hộ Tiên Đạo Tông, vậy nên chết."

Dứt lời trên cao ánh sáng màu vàng chiếu xuống càng mạnh, may mà có Tiên Tông hộ thuẫn đại trận nên không có đệ tử nào vẫn lạc.

Vân gia.

Vân Phàm cảm nhận uy áp mạnh mẽ từ Tiên Đạo Tông truyền đến, muốn đi ra trợ giúp.

Thiên Uyên từ đâu xuất hiện: "Nàng vừa đi không lâu, Ma Nữ Tông liền tập kích."

Đại điện rộng lớn, một thân ảnh nữ tử từ từ đi vào, nàng chính là Thiên Uyên. Vân Phàm thấy là Thiên Uyên không nói nhiều định rời đi.

"Vân Phàm, không thể đi ngươi đi sợ rằng Vân Thiên Quốc chúng ta không còn, đối phương đã có được phía bắc khu vực, còn chúng ta phía nam, phía đông."

"Tiên Đạo Tông phía đông, khả năng cao là mất đi thôi, trước mắt cùng ta đi xử lý a."

Vân Phàm nghiêng đầu, thân ảnh tốt tuất nam tử từ trên cao nhìn xuống Thiên Uyên: "Xử lý?"

Thiên Uyên thở dài: "Theo ta đi, có một cỗ hắc ám nguyên tố đang tiến tới chúng ta."

Vân Phàm nghe vậy giật mình, lại là hai đợt tấn công cùng một lúc, Vô Ngạn mong nàng có thể xử lý được a.

Vân Phàm hắn cũng muốn đi cứu giúp, bất quá là con dân Vân Thiên Quốc rất đông, từ Tiên Đạo Tông chiến trường khu vực đều tới đây, hắn trước tiên giải quyết hắc ám nguyên tố.

Không để con dân phải lầm than.

Hắn cũng không nỡ, với Vô Ngạn cảnh giới mong nàng sẽ không sao.

Vân Phàm cúi đầu, hắn muốn cứu cả hai ưu tiên Vô Ngạn nhưng mà Thiên Uyên tỷ tỷ đã nói như vậy, hắn cũng không cách nào.

Quay lại Tiên Đạo Tông.

Đệ tử trên cao, bay đông đúc cảm nhận uy áp tuy không thiệt hại đệ tử, uy áp cũng rất đáng sợ.

Giọng nói trên cao vẫn không nói thêm lời nào, bỗng một đạo linh khí màu hồng dần dần từ trên cao rơi xuống, chúng đệ tử nhanh chóng phòng bị.

Ngay cả tóc tím Vô Ngạn cũng nhanh chóng tiến vào trạng thái tấn công, Ưu Linh một bên vẫn bình tĩnh không có động tác.

Chúng đệ tử nhìn đạo màu hồng rơi xuống một đường thẳng, khác biệt với mấy đạo ánh sáng màu vàng, ngơ ngác muốn tiến lên tấn công.

Ưu Linh giọng nói đột nhiên vang lên: "Đừng lại gần, nhanh chóng phòng hộ."

Dứt lời đạo màu hồng linh khí xuyên qua, kết giới Tiên Đạo Tông rơi xuống đất, nội môn quảng trường khu vực.

Một đạo tiếng nổ vang lên, một đạo màu hồng linh khí hình tròn nhỏ, dần dần tản ra ngoài, tất cả đệ tử ở gần trực tiếp bị tru diệt.

Trong đó có Ma Lạ hắn lúc đầu cùng huynh đệ tiến lên, gần nhất đạo màu hồng linh khí rơi xuống, uy áp bá đạo mạnh mẽ từ màu hồng truyền ra.

Trực tiếp làm hắn bị uy áp đánh nát tan, ngay cả thân xác cũng không rõ, vài đệ tử bay trên cao gần đạo màu hồng hình tròn, từ nhỏ hình tròn dần to lên ý định bao quanh Tiên Đạo Tông ba đỉnh núi.

Ở gần nhất trực tiếp tan xương nát thịt, rơi xuống đất như mưa vũng máu, tiếng nổ rơi xuống vừa dứt đệ tử liền nhanh chóng chết?

Ma Lạ bằng hữu Hắc Nhân kinh ngạc, muốn thốt lên lại bị đánh bay ra xa, hắn may mắn cách xa nhưng sức lực cũng không còn nhiều.

Bị phế.

Còn có rất nhiều đệ tử bị tru diệt, đứng sau Phượng Hậu vừa cùng Quan Văn một đường phượng hoàng bay tới, hai người thấy Ma Lạ bị tru diệt cùng các đệ tử.

Quay đầu muốn chạy, bọn hắn dễ chạy thoát sao? Chỉ thấy đạo màu hồng xuyên qua mấy người thân thể, thân thể đột nhiên biến mất, để lại vũng máu rơi xuống đất như mưa.

Tiếng hét kêu thất thanh tất cả ngọn núi, Vô Ngạn nhanh chóng bay tới, tay nhẹ nhàng chưởng khống nguyên tố, ngăn cách đạo màu hồng.

Tiên Đạo Tông tràng cảnh lúc này chỉ có thể nói là thảm thiết, trên cao đạo màu hồng linh khí hình tròn ngày càng to ra, bao quát tất cả đỉnh núi.

Giết hơn ngàn đệ tử, còn lại may mắn do Vô Ngạn lôi nguyên tố kết ấn, đệ tử bay trên cao nhanh chóng đáp xuống cách xa ra đạo màu hồng linh khí.

Rơi xuống làm nội môn quảng trường hiện ra một vết nứt hố lớn, đệ tử trên cao không còn giám phi hành hay bay trên cao, đồng loạt đáp xuống.

Vô Ngạn bị uy áp đánh, cũng may đây chỉ là đối phương uy áp tản ra, đối với thấp cảnh giới đúng là một chiêu giết sạch, nhìn Tiên Đạo Tông nội môn hay ngoại môn đệ tử còn rất ít.

Màu đỏ máu lại càng thêm không khí nồng đậm mùi máu, Vô Ngạn nhìn trước mắt bụi tản đi, một thân ảnh tóc đen nữ nhân mặc trên thân màu hồng y phục.

Chân phải quỳ xuống, chân trái quỳ xuống theo sau, hai chân nàng không quỳ bằng nhau, mà là một chân quỳ trước, còn chân còn lại hơi đưa về sau mới quỳ.

Hai tay chống trên đất từ từ đứng dậy.

Uy áp tản mát ra xung quanh nàng, Hợp Thể cảnh đỉnh phong, bên trên viên mãn. Vô Ngạn thấy được cảnh giới đối phương nuốt một ngụm khí lạnh!

Hợp Thể cảnh đỉnh phong, người này nàng còn rất là quen thuộc.

"Cổ Nhược Ca!" nàng giọng nói cứng rắn vang lên.

Làm tất cả đệ tử nghi hoặc, quay đầy nhìn lại, thấy là quen thuộc Cổ Nhược Ca lòng không khỏi nuốt một ngụm khí lạnh.