Cảm nhận vậy mà là địa giai pháp bảo, chủ yếu ẩn dấu cảnh giới, đây là pháp bảo gì nàng không hề rõ.
Mà nhìn tiểu hoa phản ứng run rẩy người, hỏi nàng cũng vô dụng. Thiên Thanh Mạn Chi thở dài: "Đứng lên đi." Tiểu Hoa run rẩy.
"Tiểu thư người nói thật sao?"
Thiên Thanh Mạn Chi bình tĩnh: "Nếu như ngươi có ác ý, đã giết Vân Phàm hắn từ lâu, còn muốn lâu như vậy sao?"
"Nói đi pháp bảo này ngươi lấy từ đâu?" Tiểu Hoa lắc đầu: "Đây là nô tỳ phụ thân trước khi mất giao lại cho ta, ta luôn mang theo người, đeo bên áo yếm."
"Cho nên cho nên cảnh giới mới không bị phát hiện, ta cũng không biết đến cho đến khi phụ thân mất mới nói, lúc đầu là cài trên tóc ta."
"Cuối cùng vẫn lạc, phụ thân giao cho cùng nói cho công dụng." Tiểu Hoa run rẩy nói, Thiên Thanh Mạn Chi nhìn run rẩy thiếu nữ.
Tóc tím, vẻ mặt không có ưu nhìn bình thường nữ tử. Không hề giao động: "Được rồi, từ giờ ngươi chính thức là ta đồ đệ, không cần theo Vân Phàm hầu hạ!"
Tiểu Hoa ánh mắt kinh ngạc: "Tiểu thư, không thể như vậy, như vậy quá mất mặt." Thiên Thanh Mạn Chi lườm nàng: "Ngươi chính xác là một thiên kiêu."
"Mỗi tội, không có tài nguyên tu luyện, niên linh cũng tầm bốn mươi mấy, nếu như có tài nguyên chắc hẳn bây giờ là Hóa Thần cảnh giới."
"Ta bồi dưỡng ngươi." Tiểu thư đã nói cho vậy Tiểu Hoa đành gật đầu, nàng không có từ chối.
Tiểu Hoa ánh mắt nhìn trên tay Thiên Thanh Mạn Chi bông hoa, Thiên Thanh Mạn Chi chú ý đến ánh mắt màu tím Tiểu Hoa.
"Đây chính là ngươi, phụ thân để lại. Ta sẽ không lấy, cầm lấy." Tiểu Hoa gật đầu, đưa hai tay ra nhận lấy, nàng đeo bên đầu một hình bông hoa màu tím.
Thiên Thanh Mạn Chi gật đầu ngồi xuống tiếp tục thưởng thức cao lương mỹ vị.
Vân Phàm bên phòng khác lúc này, Vân Phàm hư không tinh thần.
Giao thủ với màu xanh băng linh khí, Vân Phàm đưa một kiếm chém lên cao: "Thanh Vân Kiếm." Vân Phàm kiếm bị xung quanh từng đạo linh khí.
Xâm nhập, tay trái đều nắm giữ băng nguyên tố: "Băng Nguyên Tố thuộc tính, tuy ta chỉ có một công pháp." Vân Phàm ánh mắt sắc bén.
Nhảy về phía trước: "Nhưng, băng nguyên tố ta đến từ băng thần, mà ta tay phải kiếm chính là Kiếm Thần."
"Song Thần Vị, một nho nhỏ Kim Đan cảnh chân thân, cũng muốn ngăn cản ta?" Vân Phàm gầm thét, một chưởng vỗ xuống, bên trong hư không.
Thân ảnh Vân Phàm, nhảy chạy đến. Trước mắt hắn là một màu xanh hình tròn băng nguyên tố trên cao, từng đạo linh khí công kích xuống.
Vân Phàm một chưởng vỗ xuống băng nguyên tố thuộc tính, từ bên dưới hư không, một đường linh khí màu xanh băng nguyên tố.
Kéo theo tấn công màu xanh băng nguyên tố thuộc tính, tuy đều là băng nguyên tố thuộc tính, cùng đẳng cấp sẽ không thể nào làm hại đến đối phương.
Vân Phàm hừ nhẹ, Kim Đan băng tinh ảo cảnh tạo ra muốn so tài với hắn sao? Vân Phàm nhếnh nhẹ môi: "Ngươi bất quá chỉ là một thấp bé băng tinh."
"Đừng hòng ngăn chặn ta lĩnh ngộ chân thân." Vân Phàm nhảy lên chém xuống, một đạo băng tinh hình tròn, từ to lớn băng tinh, tách ra hướng Vân Phàm công kích.
Vân Phàm không hề run sợ, hắn vẫn chạy nhanh trên cao đến, bên trong hư không từ dưới băng tinh do Vân Phàm vỗ xuống đất.
Một đợt hình mũi thương băng tinh, phá vỡ băng tinh công kích Vân Phàm, Vân Phàm hừ nhẹ kiếm đưa lên cao: "Chân Thân, muốn lĩnh ngộ thành công."
"Băng Kiếm Thần Chân Thân." Vân Phàm hét to tay phải cầm kiếm chém xuống phá vỡ to lớn băng tinh, khối băng tinh bị một kiếm, từ trên cao chém xuống.
Băng tinh vừa bị kiếm chạm đến.
Băng tinh hiện ra vết nứt, lại dần dần tạo thành vết nứt to lớn cuối cùng vỡ tan. Hóa thành một đạo linh khí xâm nhập cơ thể Vân Phàm.
Vân Phàm thu hồi kiếm, trên tay phát sáng màu xanh xâm nhập cơ thể: "Ta nên ngồi xuống, lĩnh ngộ chân thân hấp thu còn lại Tụ Khí Đan thất phẩm."
Vân Phàm nhắm mắt, tiếp tục lĩnh ngộ chân thân.
Không biết qua bao lâu.
Thái dương bên trong Hoa Quốc tuy không có thấy rõ, nhưng mây đen thay bằng trong xanh mây.
Trong phòng trọ, Tô Hạo mở mắt hắn thở hồng hộc, cuối cùng chân thân cũng thành, cơ thể hắn bây giờ quá mệt mỏi, không có thời gian suy nghĩ.
Đầu ngước lên nhìn: "Ngọa Tào, Vân Phàm tóc hắn đổi màu xanh băng?" Vân Phàm là hắn hảo huynh đệ, cùng nhau lớn lên. Hắn Tô Hạo làm sao không rõ thân hình này chính là Vân Phàm?
Mắt chó mới không tin a, Vân Phàm ngươi làm thân hình biến đổi nhanh như vậy, không đúng cảnh giới hắn không đúng, sao lại là Kim Đan cảnh tứ giai, rồi lại Nguyên Anh cảnh tứ giai?
Tô Hạo lau lau mí mắt, không thể tin nổi. Suy nghĩ không bằng đợi Vân Phàm, hắn hoàn thành tu luyện, xong hỏi hắn thuận tiện.
Vân Phàm bên trong thức hải, hắn vừa lĩnh ngộ chân thân, Băng Kiếm Thần truyền âm: "Vân Phàm hoàn thành tam khảo, lĩnh ngộ chân thân cảnh giới đạt đến Kim Đan cảnh tứ giai."
"Thần ban thưởng một đại cảnh giới, ban thưởng kèm theo không có." Vân Phàm nghe vậy mắt sáng, cuối cùng cũng đến ta.
Mà tụ khí đan chưa hề tiêu thất, trước tiên muốn vững chắc tại Nguyên Anh cảnh tứ giai, bên trong hư không thân ảnh Vân Phàm ngồi tu luyện.
Xung quanh từng đạo nguyên tố thuộc tính băng, bay lên cao thân thể hắn bây giờ đều thay đổi tăng cao, Vân Phàm tâm tình không biết mà thôi.
Một bên khác.
Thiên Thanh Mạn Chi, nàng mới từ từ đứng dậy khỏi giường, mở mắt cảm nhận xung quanh xuất hiện hai đầu cao cấp cảnh giới.
"Nguyên Anh cảnh tứ giai, Kim Đan cảnh tam giai, không tồi cuối cũng các ngươi cũng muốn thay đổi, đáng tiếc ta chưa đến tuổi."
"Vẻ mặt muốn thay đổi." lắc đầu: "chưa thể nào." Thiên Thanh Mạn Chi thở dài nói, bởi vì nàng biết bản thân vừa mới mười bốn niên linh mà thôi.
Mười bốn tuổi? Xuất Khiếu cảnh ngươi tin không?
Thiên Thanh Mạn Chi hừ nhẹ, các ngươi phải tin tưởng, bởi vì đang hiện ra trước mắt các ngươi.
Thiên Thanh Mạn Chi đứng dậy, muốn đi xem Vân Phàm hắn ngoại hình thay đổi, nàng bước ra cửa phòng.
Phòng nàng tu luyện.
Cũng không khác Vân Phàm phòng, mỗi tội cửa vào chính là bàn ghế, tiếp theo đến giường gỗ. Thiên Thanh Mạn Chi bước ra khỏi phòng, đi trên hành lang.
Nàng thấy cửa căn phòng, đều bị băng tinh bao phủ. Trên tay một đạo ánh sáng hiện ra, đây là nàng Quang Minh nguyên tố thuộc tính.
Vừa chạm nhẹ cánh cửa, cánh cửa mở ra, xuất hiện trước mắt nàng, là Vân Phàm ngồi trên đất, linh khí đang dần ổn định, vẫn còn có chút rối loạn.
Như vậy chỉ cần, lịch luyện một phen. Vân Phàm ca ca có thể nắm giữ thần lực lượng,
Vân Phàm lúc này bợt tỉnh dậy, thở hồng hộc: "Nguyên Anh cảnh tứ giai, tuy chưa thể lĩnh ngộ ra lĩnh vực, nhưng ta bây giờ đã thay đổi."
Vân Phàm thở hồng hộc mệt nhọc, Quay đầu thấy cửa vào là Thiên Thanh Mạn Chi, lại run nhẹ nàng đến hồi nào a?
Mạn Chi không để ý hắn: "Vân Phàm ca ca, ngươi ngoại hình thay đổi." dứt lời nàng tay phải đưa lên cao, một hình chữ nhật gương hiện ra.