Băng Thanh Thần Đế

Chương 172: Chương 172: Ta muốn thứ ba đỉnh núi, bản đồ.




"Giả heo ăn thịt hổ, như vị đây Lăng tiểu thư, nàng Luyện Khí cảnh nhị giai chỉ là ẩn dấu, thực lực nắm chắc hơn người."

Xung quanh đệ tử gật đầu, Đại Hổ hắn không nói lời nào, hắn hét to: "Ta không muốn vẫn lạc, ta muốn mạnh hơn."

Lăng Liên thấy vậy, nở nhẹ nụ cười. Quay người rời đi, đệ tử trị liệu nhanh chóng mang hắn rời đi.

Đại Hổ bị khiêng đi, nhìn bóng lưng Lăng Liên hắn hô to: "Lăng Liên cô nương đa tạ cô nương, ta lĩnh ngộ ra." Lăng Liên không nói lời nào.

Đệ tử cũng nhanh chóng rời đi, Lăng Thanh cùng tứ vị tỷ muội nhanh chóng đáp xuống, cùng nàng rời đi.

Lăng Thần hắn quay người, nhanh chóng rời đi, hắn cùng Hoa Vũ, Lưu Vân rời đi. Vân Phàm hắn bước đi, Tô Hạo theo sau hắn.

Mạn Chi, cũng rời đi: "Vân Phàm ca ca, sáu vị chân truyền đệ tử. Có năm vị tham gia vị còn lại đây?"

Vân Phàm lắc đầu: "Ta cũng không có rõ." Mạn Chi không hỏi nhiều mà nhanh chóng rời đi.

Vô Ngạn, Vô Nhạn trên nhà gỗ, hai nàng ngồi trên ghế: "Tỷ tỷ, Cửu Bạc hắn vẫn lạc, ma hóa, như vậy mà nói chân truyền đệ tử chỉ còn lại ngũ vị."

Vô nhạn gật đầu: "Ngũ vị, đáng tiếc có một vị không tham gia, ta có việc rời đi trước." Vô Nhạn quay người rời đi.

Vô Ngạn nàng ánh mắt nhìn bóng lưng sư tỷ rời đi, sư tỷ ngươi đi tìm đối thủ ngươi. Muốn nàng đầu hàng a, Vô Ngạn than thở.

Tiên Tông hắn cùng hai vị đại chưởng lão rời đi. Bởi Vân Chiến tới cùng hắn giao hảo vài câu, nên đi đến cùng hắn hàn huyên a.

Tiên Tông hướng đại điện đi tới, hắn vừa bước vào đã gặp được Vân Chiến. Hai người không câu nệ ngồi xuống.

"Vân huynh." Vân Chiến cười khách khí nói: "Tiên huynh không cần khách khí, mời ngồi."

Hai người ngồi xuống, không vòng vo nói chuyện chính.

Một góc nào đó nội môn, Vô Nhạn nhìn trước mắt nữ tử nói: "Ngày mai ngươi gặp ta, ta mong ngươi đầu hàng!"

Nữ tử áo đen nhìn trăm trú Vô Nhạn: "Ta đầu hàng cũng có thể, nhưng ngươi có thể hay không trao đổi cùng giá?"

Nàng cũng biết được Tiên Đạo Tông truyền thừa. Đáng tiếc nàng không phải là Tiên Đạo Tông người.

Vô Nhạn thấy bản thân ý nghĩ thành công cười nhẹ: "Ngươi muốn thứ đồ gì? Nếu như dễ dàng ta có thể đáp ứng.".

Áo đen nữ tử cười nhẹ gật đầu: "Ta muốn đỉnh núi thứ ba bản đồ." Vô Nhạn nghe vậy, bản đồ đỉnh núi thứ ba mà thôi, không mệnh hệ.

"Ngài mai ta sẽ mang cho ngươi, ngươi giữ lời hứa." Nữ tử áo đen cười nhẹ: "thành giao."

Vô Ngạn quay người rời khỏi, nữ tử áo đen bước đi cười nhẹ. Đây là phân thân của một trong nàng, thất ma ảnh.

Xâm nhập Tiên Đạo Tông nhiều năm, là để nắm giữ bản đồ đỉnh núi thứ ba Tiên Đạo Tông, Vô Nhạn nàng từng được nhìn qua, nắm giữ.

Cho nên nàng đã sắp xếp, cách nào để nàng cùng Vô Nhạn gặp nhau. Hắc hắc, nếu như sáng ngày mai nàng đưa cho nàng bản đồ thứ ba mà nói.

Tiên Đạo Tông a, một khi các ngươi nắm lấy thiên giai pháp bảo món đó, như vậy chúng ta chỉ có cướp.

Nàng cười khẽ thân hình biến mất. Vô Nhạn nàng suy nghĩ, nàng ta muốn bản đồ đỉnh núi thứ ba làm gì.

Nàng ta chân truyền đệ tử không có nhận qua truyền thừa? A nhắc mới nhớ, nàng ta chưa nhận qua truyền thừa Tiên Đạo Tông.

Như vậy nàng ta muốn bản đồ mà nói, là muốn thành công tranh đoạt, một bước lên mây, đi đến đỉnh núi thứ ba.

Ta không hiểu sao, nhưng vẫn đi hỏi sư muội. Nàng ta thông minh hơn ta nhiều, nàng quay người rời đi.

Tiên Tông trong đại điện, cùng Vân Chiến nghĩ cách tấn công. Một khi hắn hồ ly nữ đại thành, cùng nhau tấn công Vực Ngoại Thiên Ma.

Tiên Tông gật đầu, định mời hắn ở lại. Đáng tiếc rằng Vân Chiến rời đi còn có việc, hắn cười nói: "Tiên huynh, ta khi khác mời ngươi một trầu rượu."

Tiên Tông gật đầu, Vân Chiến thân ảnh biến mất trước đại điện. Vân chiến hắn cũng không có thời gian đi thăm nghịch tử Vân Phàm.

Sáng sớm hôm sau.

Tiên Đạo Tông quảng trường khán đài, xung quanh đông đúc người. Vẫn như sáng hôm qua câu nói.

Tiên Tông ngồi xuống, Gia Phong hô to: "Trận tiếp theo, trận thứ tư Vô Nhạn giao thủ một trong năm vị chân truyền đệ tử."

Vô Nhạn nàng trên nhà gỗ, đưa bản đồ đỉnh núi thứ ba. Nữ tử áo đen cũng nhìn ra, đây không phải là bản đồ giả liền gật đầu.

Truyền âm, nàng bỏ cuộc, Gia Phong trên cao nhận được ho khan: "Bởi vì chân truyền đệ tử, đầu hàng cho nên Vô Nhạn thắng."

Xung quanh đệ tử gật đầu, bởi chân truyền đệ tử không tham gia. Hay tham gia cũng được, nên cũng không quan trọng.

Nữ tử áo đen, nhìn bên dưới Lăng Thanh, Lăng Liên cười khẽ. Tuyết Liên, ngươi bảo vệ tốt chủ nhân.

Còn về phần chủ nhân, ngươi nha. Nhanh chóng tăng cao cảnh giới, chúng ta Ma Nữ Tông kế hoạch chủ thượng đặt ra.

Ngài thêm vào kế hoạch, bước đầu đầu tiên cũng đã hoàn tất, bước thứ hai bắt đầu a.

Nữ tử áo đen quay đầu, nhìn trên tay bản đồ. Tại sao nàng không sợ hãi là bản đồ giả, bởi vì Tiên Tông bản đồ.

Đều có linh khí chưởng môn trên đó, mà chưởng môn Tiên Tông là đời bây giờ chưởng môn.

Linh khí hắn ở ngay trên đó, Gia Phong trên cao: "Trận cuối cùng vòng thứ hai, Lăng Thanh giao thủ đại sư huynh Cổ Hà."

Cổ Nhược Ca cắn chặt răng, Cổ Hà ca ca ngươi lần này nên chịu hình phạt. Sư tỷ ngươi có thể hay không liên kích hắn công pháp.

Một chiêu đem hắn đánh bại, nàng đã từng nói với Lăng Thanh, Lăng Thanh lại lắc đầu: "Một chiêu công pháp thì không thể?"

"Liên kích công pháp, hắn không thể phản kháng có thể." Cổ Nhược Ca nghe vậy cười nhẹ: "Vậy sư tỷ ngươi liên kích hắn a, ta muốn ngươi thay ta rửa mỗi ngu đần của ta."

Lăng Thanh gật đầu, nàng cũng muốn nhanh chóng kết thúc. Đệ tử ở đây, ít ai có thể là đối thủ của nàng.

Quay lại khán đài, Lăng Thanh một chân đạp xuống, thân thể bay lên cao đáp xuống khán đài.

Cổ Hà hắn cũng từ đâu xuất hiện, ba tiếng chuông liền vang lên. Trận đấu bắt đầu.

"Cổ Hà kết đan cảnh nhất giai." hắn thân ảnh cúi người, Lăng Than nhìn trước mắt tóc đen dài, vẻ mặt ưu nhìn nam tử.

Thế lực lớn mạnh, nam nhân ưu nhìn. Tiêu chuẩn của phản phái thấp nhất, đáng tiếc để nàng gặp phải, phản diện mà thôi, không có gì đáng lo ngại.

Nàng nhún nhẹ người: "Lăng Thanh, Kết Đan cảnh lục giai." từ từ đưa Nhị Thiên Phiến Hồng che miệng cười khẽ.

Làm xung quanh đệ tử run nhẹ, nhưng mà trên tay trái nàng bông hoa Bỉ Ngạn làm ai cũng sợ hãi.

Nàng cảnh giới tăng cao như vậy, đáng tiếc mắc bệnh trong người. Một đời thiên kiêu chết đáng tiếc.

Vô Nhạn bên trên nhà gỗ, nàng cười khẽ: "Cổ Hà, ngươi gặp nàng coi như ngươi đen đủi. Ta nắm chắc ngươi bị nàng nghiền ép, không thể đỡ nổi."

Vô Ngạn bên cạnh cười: "Sư tỷ, ngươi biết nàng cảnh giới tăng cao nhanh như vậy sao?" Vô Nhạn lắc đầu.

"Nàng chắc có cơ duyên gì đó, chúng ta cũng không thể nắm rõ. Ngươi cũng đừng hỏi đến nàng, nhìn Cổ Hà bị hành hạ a."