Chương 125: Đại Sư Huynh Ngươi Bị Nàng Lừa.
"Hai người rất hợp, nhau." Vô Ngạn một bên nhìn là biết hắn trang, nếu như không phải nàng điều tra qua thân phận hắn. Còn tin hắn thật sự nói đây.
Cổ Hà một bên nhìn hắn, hay lắm. Không hổ là tiểu đệ ta khó khăn tìm kiếm hắc hắc không tồi, không uổng công bổn đại gia mất vài viên linh thạch.
Cổ Hà cũng theo đó mà quỳ xuống, từ sau lưng đưa ra một đáo hoa màu tím. Đây là Tím Hoa Lan.
Vô Ngạn nàng không biết nói cái gì, nhiều lần hắn nhận lầm nàng là tỷ tỷ, nhưng mà nàng thật sự rất thích trêu đùa hắn.
"Cổ Hà, ngươi ngươi vậy mà dùng Tím Hoa Lan tặng ta?" Cổ Hà gật đầu: "Đây đều là ta chuẩn bị cho nàng, bên trong còn có một viên ngũ giai đan phẩm, Trú Nhan Đan."
Vô Ngạn liền mắt to mà nhìn, không hổ là Cổ gia nhưng mà ta cùng sư tỷ tâm tương đồng. Nên không thích hắn chút nào, trêu đùa vẫn hảo.
Vô Ngạn liền nhận lấy, mặt thẹn thùng nhìn cổ hà: "Cổ Hà đạ ta ngươi." Cổ Hà đứng dậy gật đầu: "Không có việc gì, nàng ưu thích là tốt."
Vô Ngạn có đồ tốt, liền muốn chạy rồi: "Cổ Hà thật ra ta có việc muốn rời đi trước, cáo từ." nàng hoá thành một đạo linh khí bay đi.
Cổ Hà đưa tay ra: "Nhạn nhi đi thong thả." hắn còn cười. Làm Vân Phàm không biết nói cái gì, ngươi bị lừa nha nhưng mà không hổ là phản diện thế lực to lớn.
Nhưng mà đều chết sớm, hắn tiến tới vỗ vai Đại sư huynh: "Cổ Hà sư huynh, thánh nữ đại nhân đã rời đi, ta cũng rời đi trước, cáo từ."
Cổ Hà phất tay, biểu thị rời đi. Vân Phàm gật đầu liền quay đầu bước vào trong rừng tre, hắn vừa đi vào liền nói: "Vô Ngạn ngươi hảo vậy mà lừa đại sư huynh."
Vô Ngạn liền từ trên cành tre nhảy xuống dưới: "Không hổ là Vân quốc hoàng tử độc nhất!"
Vân Phàm không ngạc nhiên mà nói: "Ngươi điều tra qua ta?" Vô Ngạn nàng từ trên cao nhảy xuống, tóc màu tím có trâm cài đằng sau lưng làm nàng đẹp hơn.
Thân thể mặc trên mình tím y phục, không hổ là song sinh tỷ muội. Đáng tiếc đều bị nhân gia thiên mệnh chi tử thu.
Vân Phàm hắn vẫn không biết rằng bản thân mới chân chính là Thiên Mệnh Chi Tử, ta cũng tiết lộ sơ sơ rằng hắn Vân gia truyền thừa chính là thần.
Vô Ngạn: "Không hổ là Vân Phàm, ngươi cũng không ngốc, ta có điều tra qua ngươi. Nhưng mà ngươi giúp ta một kiện, ta sẽ nói cho ngươi một bí mật."
Nàng là sư tỷ thám thính người. Nên cũng có biết nhiều qua điều tra, nhưng Vân Phàm hắn lại lắc đầu từ chối: "Ta không cần." Vô Ngạn lại nói thêm.
"Cái này cũng là an nguy của Vân Quốc ngươi a, còn có nha đây cũng là thực lực mạnh mẽ đây."
Vân Phàm nghe đến an nguy của Vân Quốc liền mắt to, đi đến hai tay nắm lấy vai nàng. Làm Vô Ngạn ngạc nhiên ngại ngùng.
"Ngươi muốn nhờ ta điều gì?" Vô Ngạn thẹn thùng, bởi vì nàng cùng sư tỷ tâm ý tương thông, nên hai nàng cũng chưa bị nam nhân nào đụng qua thân.
Thuần thanh khiết, một bên khác Vô Nhạn đang tu luyện, nàng thấy bản thân tự nhiên thẹn thùng thân thể run run, sư muội ngươi làm sao?
Nàng hiếu kỳ, không thể chăm trú tu luyện. Vô Ngạn liền nói ra: "Chi cần ngươi giúp ta, chỉ dẫn ta công pháp này."
Vân Phàm gật đầu, hai người liền rời đi. Nàng dẫn hắn đi xuống dưới hồ nước. Bên cạnh hồ nước lại một thác nước, sư tỷ nàng Vô nhạn cũng đang ở đó.
Vô nhạn liền cảm ứng được sư muội, liền hoá thành một đạo linh khí bay gần đến hai người. Vô Nhạn nhìn thấy Vân phàm cũng hiểu ra, sư muội vì sao thẹn thùng.
Cũng cảm giác đến nàng, Vô Ngạn tiến tới cùng Vô Nhạn đứng bên cạnh nhau, nếu như không phải Vô nhạn đang mặc trên mình hồng y phục, hắn cũng không phân biệt được.
Đại sư huynh cũng không nhận ra, cũng minh bạch.
Vô Ngạn liền nói: "Ta cùng sư tỷ tu luyện cùng một môn công pháp, là Cực Hạn Lôi Đạo."
"Ta và sư tỷ đều không cách nào tu luyện đến tầng thứ ba của môn công pháp. Nên cần ngươi lý giải."
Nàng liền đưa tay cao: "Cực Hạn Lôi Đạo." tay nàng tụ tập một tầng nguyên tố lôi, biến mất xuất hiện trước mắt một quyền đánh xuống, hồ nước liền bị nguyên tố lôi bao quanh.
Nước gợn sóng, cá cũng bay lên cao trôi nổi trên nước tê liệt. Vân Phàm hắn nhìn thấy uy lực cũng không kém chắc chắn là mạnh mẽ cao giai công pháp.
"Vậy các ngươi khúc mắc tầng thứ ba?" Vân Phàm hiếu kỳ hỏi, Vô Nhạn bước đến tay tạo ra nguyên tố lôi: "Ngươi nhìn nguyên tố lôi của ta không cách nào đạt đủ tầng thứ tứ công pháp."
Vân Phàm liền hỏi: " Các ngươi nguyên tố lôi khống chế cảnh giới thế nhưng bao nhiêu?"
Vô Nhạn liền đáp: "Tiểu thành sơ kỳ! Ngươi hỏi cái này làm gì nha, thế nhưng không có liên qua đến công pháp."
"Lôi Phong U Lan, gia tộc các ngươi có biết qua?" Vô Ngạn gật đầu: "Cái này gia tộc chúng ta từng có một vị sáng lập lão tổ phục dụng, nàng cũng chính là dùng đến Lôi Phong U Lan."
"Mới có thể tăng đến tinh thông toàn bộ về nguyên tố lôi, nhưng nàng còn nói, cao hơn tinh thông cảnh giới còn có cực hạn."
"Cũng chính là nàng truyền thừa cho gia tộc chúng ta Cực Hạn Lôi Đạo, tuy tên là Cực Hạn Lôi Đạo công pháp, sáng lập lão tổ xung kích cực hạn thất bại."
"Đã nắm chắc đường tiến tới Cực Hạn nhưng mà không có khả năng đủ cảnh giới!"
Vân Phàm hiếu kỳ hỏi: "Vậy lão tổ các ngươi cảnh giới gì đây?" Vô Nhạn đáp: "Nàng từng là Hợp Thể cảnh viên mãn."
"Hợp thể cảnh?" Vô Ngạn nàng am hiểu rõ nhất: "Thật ra trên Hoá Thần cảnh còn có bốn đại cảnh giới, lần lượt là Luyện Hư, Hợp Thể, Đại Thừa, Độ Kiếp."
"Nàng cũng có trong ghi chép của bản thân là trên cảnh giới Độ Kiếp còn có, chính là Độ Kiếp thành thần."
Vân Phàm ngơ ngác, nghỉ hoặc thành thần: "Vậy ngươi tại sao nói cái này cho ta biết?"
Vô Ngạn đưa tay biểu lộ cái này cũng để ngươi biết sớm hơn: "Bởi vì trong ghi chép của nàng, có quen một đạo hữu Vân họ, cùng với ta thám thính ra Vân quốc các ngươi."
"Chính là đời sau của vị sáng lập lão tổ, nên cái này các ngươi lão tổ bây giờ chắc chắn biết."
"Nên ta nói ra cũng không ngại gì, nghe nói Vân gia sáng lập lão tổ các ngươi là Độ Kiếp cảnh viên mãn, nữa bước thần. Độ kiếp thất bại, Vân gia cũng không suy yếu."
"Nhưng không ngờ tới, Vân gia sáng lập lão tổ trước khi độ kiếp thất bại để lại truyền thừa."
Nàng cũng đã đưa ra một quyển sách rồi nói cho hắn biết. Vân phàm liền tê rồi, vậy truyền thừa lão cha cho hắn chẳng phải cảnh giới thấp gì sao?
Lão cha cũng không nói toàn bộ cho hắn biết. Đây là đang lo lắng hắn chịu áp lực a, Lão cha ngươi thật tốt, cũng không nói cho biết về sáng lập lão tổ.
Nhưng chợt nhớ ra: "nếu như lão tổ để lại truyền thừa mà nói vậy cũng không có khả năng làm ra điều như vậy đây, vạn năm trước thế nhưng có rất nhiều cao thủ?"