Băng Thanh Thần Đế

Chương 114: Chương 114: Trận Thứ Mười Bốn (1/2)




Chương 114:

"Lưu Hòa kiếm vậy mà kèm theo băng nguyên tố, nhưng ta nhìn ra. Hắn kiếm có thể chém ra ba lần kèm theo băng nguyên tố mà thôi, nhưng hắn thật sự khéo dùng đến."

Một nam đệ tử lại suy luận: "Nếu như hắn không có thuấn di hồi kịp mà nói, đạo kiếm thứ ba chắc chắn chém trúng phòng ngự của nam đệ tử."

Xung quanh đệ tử gật đầu, băng chém băng chính là phá băng, cái này ai cũng có thể biết trên học viện đã giảng dạy.

Những tiểu đệ của Lưu Hòa liền hô to: "Đại ca uy vũ không ai có thể địch lại không hổ là đại ca."

Lưu Hòa hắn ưỡn ngực kiếm biến mất, quạt lại xuất hiện. quên mất việc bản thân bị thương, nhìn chăm trú xa xa Lăng Thanh hắn liền nói.

"Lăng Thanh nàng thấy ta có hay không đẹp mắt giao thủ." Lăng Thanh đáp lại một câu kiến chúng đệ tử cười không thôi.

"Vô Vị giao thủ, nếu như ngươi biết đối thủ là thủy nguyên tố tại sao lúc đầu chém đối phương lại không dùng đến băng nguyên tố?"

Lưu Hòa liền im rồi, đệ tử cười lạnh ha ha hắn vậy mà bị nàng gội cho một gáo nước lạnh. Lăng Thần bên cạnh cũng suy nghĩ về cái này, cũng đúng nếu như hắn ba đạo kiếm kèm theo Băng Nguyên Tố.

Vậy hai nhát đầu tiên tìm hiểu xem đối thủ có hay không thân thể có kèm theo thủy khống chế tránh mọi loại công kích. Kiếm thứ ba trực tiếp đóng băng. Còn có khi hắn thuấn di.

Cũng đã nói ra người hắn kèm theo thủy nguyên tố tan vỡ xuống vòng xoáy hình tròn.

Đây chẳng phải thắng? Sư tôn Lăng Thần cũng truyền âm: "Lăng nhi ngươi suy đoán không tồi, nhưng nếu như đối thủ đã là thủy nguyên tố khống chê tránh mọi loạt sát thương."

Thì sẽ không cần né tránh kiếm, cho nên ta suy đoán ra, hắn tránh hoa nổ kiếm thì hắn chắc chắn là đã dùng đến."

"Nhưng thời gian tuyến đầu tiên, Lưu Hòa không toàn bộ gây sát thương a, cho nên mới không biết đối thủ là thủy nguyên tố miễn sát thương."

" nhưng có một cái mà hắn không biết, nam đệ tử dùng dịch chuyển vòng tròn nói ra hắn là thủy nguyên tố thân thể."

"đáng tiếc hắn không chú ý tới điểm này, nên mới không biết a. Quả nhiên cách xa đi một vạn năm tu tiên đệ tử đã thiếu đi rất nhiều công kích bí kỹ."

Lăng Thần gật đầu, Lưu Hòa bị nói cho như vậy liền rời đi. Hắn không sinh khí còn nhớ ra nàng đang cố gắng nhắc hắn lần sau chú ý kích thích hắn.

Hắc hắc nàng vậy mà nhắc nhở ta.

Trên cao đại điện, Trư Bát cũng cảm thán: "Vân Phàm ngươi nghĩ xem lời nàng nói đúng hay không?"

Vân Phàm gật đầu: "Lời nàng hoàn toàn chính xác, nếu như là ta không chú ý cũng không biết đối thủ nguyên tố thủy như vậy, nhưng hắn dịch chuyển cũng minh bạch đi."

"Nhưng nếu đã là thủy khống chế, có như vậy công pháp cũng là thường tình." Trư Bát cười ha ha, ý này rất hay. Vân Phàm lại suy nghĩ ta xem đi xem lại mới biết đối phương là thủy miễn sát thương nhục thân công pháp.

Nàng ngay từ đầu đã nhìn ra, Lăng Thanh rốt cuộc nàng là ai? Đệ tử chữa trị cùng sửa chữa bên dưới nhanh chóng đi lên.

Trước tiên không thể phá băng, phá băng đối phương chết làm sao, cho nên trước tiên cần phải. Dùng lửa đốt bên cạnh dần dần cho băng tan thành thủy a.

Liền khiêng băng nam nhân đệ tử đi, đệ tử liền dùng đến băng nguyên tố đóng băng khán đài, lại dùng đến hỏa nguyên tố phá băng. Mới dễ dàng làm không ẩm ướt sân đấu tỷ thí.

Nhưng mà cũng cần rất nhiều thời gian

Thời gian trôi qua, từng trận đấu bắt đầu qua đi đến trận thứ mười bốn. Cổ Nhược Ca liền cắn chặt răng.

"Na Na giao thủ cùng với nữ đệ tử chưởng khống nguyên tố băng." Na Na: "Cổ Nhược Ca ta mong đợi ngươi gặp lại ở vòng thứ hai.

Ta chắc chắn sẽ thắng, không thể quên lời giao thủ của chúng ta. Cổ Nhược Ca cắn chặt răng, nàng chắc chắn phải thắng mới có thể vang danh.

Không để cho Lăng Thanh sư tỷ cùng Lăng Liên sư tỷ gánh vác hết tất cả. Nàng không phải của lúc trước, bây giờ nàng khác. Nàng muốn mạnh mẽ hơn nàng chắc chắn sẽ thắng.

Na Na bước lên khán đài nhún nhẹ người: "Na Na cảnh giới Luyện Khí cảnh cửu giai."

Nữ đệ tử chưởng không băng nguyên tố cũng như vậy gật đầu, nhún nhẹ người: " ... Cảnh giới Luyện Khí cảnh viên mãn."

Na na liền tê, nửa bước Trúc Cơ cảnh. Còn là chưởng không nguyên tố băng, lần này khó khăn. Trư Bát trên cao liền hô to, trận đấu bắt đầu.

Na Na liền mị hồ khống chế nữ để tử chướng không băng nguyên tố. Nữ đệ từ hừ cười lạnh, một cỗ băng khí tức liền xuất hiện trước mắt nàng ngăn cản mị Hồ chiêu thức.

Nàng liền chưởng không băng nguyên tố, tạo thành băng tinh công kích. Na na liền né tránh, nàng chạy nhanh ra bên cạnh.

Băng tinh liền xuyên qua nói nàng chạy, đâm xuống khán đài, bắt đầu tan rã. Nàng ngước đầu nhìn lại thấy như vậy nuốt một ngụm khí lạnh, quả nhiên Trúc Cơ cảnh là khác biệt.

Luyện Khí cảnh quả nhiên không thể so đo với Trúc Cơ cảnh, hai cái cảnh giới một trời khác biệt, nàng nửa bước Trúc Cơ quả nhiên có khác, nhưng ta cần phải cùng Cổ Nhược Ca giao thủ.

Thua bây giờ, Cổ Nhược Ca nàng chắc chắn cười vào mặt ta. Na na liền lao đến một kiếm chém xuống, nữ đệ tử chưởng khống băng nguyên tố tạo nên một thanh trường thương.

Keng, thanh kiếm của nàng chạm với băng thương, liền bị đóng băng. Na Na nàng liền thả tay ta, thanh kiếm liền bị đóng năng rồi tan nát, băng mảnh vụn rơi xuống khán đài.

Na Na nhảy lên cao, nàng đuôi hồ ly liền biến mất, thành một thanh kiếm Mị Hồ.

Tên của thanh kiếm này là Mị Hồ Kiếm, nàng nhảy qua sau lưng nữ đệ tử.

Nữ đệ tử quay lưng, một thương ngăn cản, Na Na lại rút kiếm, song phương cùng nhau giao thủ. Na Na nhìn thấy có thể yếu thế hơn rất nhiều.

Nàng không mạnh bằng đối thủ, liền bị một thương chém bay ra ngoài, ngã trên đất. Na Na muốn đứng dậy, nữ đệ tử cầm trên tay Băng thương hướng mũi thương băng lãnh trước mắt nàng.

Na Na thua như vậy ư, chỉ với vài chiêu nàng thua như vậy ư? Cổ Nhược Ca bên dưới thấy Na Na tóc ngắn vàng, giáp vàng trên mình.

Đang ngồi nhìn băng thương trước mắt ngơ ngẩn, nàng liền hét lớn: "Na Na ngươi thua như vậy ư? Ngươi không lại muốn dùng ta giao thủ?"

"Nếu như ngươi thua bây giờ chính xác không phải là đối thủ của ta!" Na An giật mình quay đầu nhìn lại thấy Cổ Nhược Ca đang bực tức nhìn nàng.

Na Na nàng lần đầu cảm nhận được, có người đối với nàng chờ mong. Na Na nàng trước nay chưa hề có ai đối với nàng mong chờ.

Na Na nàng từ nhỏ đến lớn, đều không có phụ mẫu giúp đỡ, phụ mẫu không bao giờ nhìn nàng. Na Na nàng có một cái đuôi là hồ ly đuôi phụ mẫu coi nàng là ngoại lai.

Phụ mẫu coi nàng như một súc sinh, nuôi không khác gì một cái súc sinh mà thôi, thẳng đến ngài đó trong thôn bị hảo hoạn.