Chương 108:
Hắn vừa nhảy lên xoay người, một quyền đánh ra một cước đánh ra. Sở Thiên Thiên bị đánh bay ra xa, nàng hộc máu. Nàng sơ hở, nhưng mà nàng đã phong bế kinh mạch đối phương?
Không thể nào vẻ mặt nàng sợ hãi đưa ra sáu đạo kiếm ngắn ném về phía trước, thân hình rơi xuống đưa một tay chống xuống khán đài bình ổn tâm tình.
Quan Văn hắn cũng không phản kích một lần mà ngồi yên, hắn liền lao thẳng tới Sở Thiên Thiên nàng thấp người tay chống lên khán đài.
Hắn tiến tới đưa tay trái lên cao: "Tiên Đạo Tông quyền pháp, Tiên Đạo Quyền." một quyền mạnh mẽ từ tay trái hắn, một quyền đánh Sở Thiên Thiên lăn ra ngoài vài vòng trên khán đài.
Sở Thiên Thiên chịu cơn đau lăn vài vòng. Nàng muốn đứng dậy nhưng thân hình tê dại, không thể cử động. Tay phải chống lên tay trái cũng như cũ vậy lại rơi xuống lực bất tòng tâm.
Nàng không thể đứng dậy, một lần sơ suất mà thua ở đây. Không thể nào haha, nàng chán nản thầm nghĩ trong lòng. Quan Văn từ xa bước tới nhìn thấy Sở Thiên Thiên cố gắng đứng dậy nhưng không thành công.
Hắn bước đi đến chân phải một cước đá nàng ra, Sở Thiên Thiên bị đá chúng cực kỳ đau miệng cũng nôn ra máu. Nàng quay đầu nhìn lại thì thấy bản thân đã sắp rơi xuống khán đài.
Nhìn thấy vô số đệ tử nhìn nàng ánh mắt sợ hãi lại cùng thương cảm, nàng cắn chặt môi miệng lẩm bẩm. Không phát ra tiếng sợ rằng đối phương biết nàng dùng đến công pháp.
"Kiếm Của Ta, Nghe Lệnh Hãy Dùng Máu Của Chủ Nhân Ngươi Hiến Tế, Máu Kiếm." nàng dứt lời, cũng chưa có cái gì xảy ra. Quan Văn bước đến muốn một cước đá nàng bay ra ngoài giành chiến thắng.
Nhưng khi hắn đưa chân lên cao, một sợi đây đỏ đã quân lấy chân hắn. Sau lưng hắn liền xuất hiện một vòng tròn màu đỏ máu.
Mười hai thanh kiếm liền xuất hiện đâm ra sau lưng hắn, Thiết Ngưu run rẩy. Làm hắn hơi ưỡn ngực về phía trước máu chảy ra từ miệng.
Sở Thiên Thiên thuấn di ra sau lưng hắn một cước đá hắn ngã xuống, nàng tiện thể một kiếm chém ngay chân hắn. Rồi nhanh chóng đá hắn xuống khán đài.
Lần này nàng làm rất nhanh, rõ ràng giống như liên kích công pháp. Quan Văn rơi xuống chỉ thấy hắn quay đầu nhìn lại nàng ánh mắt kiên định.
Sở Thiên Thiên không để ý đưa tay lên cao, dưới khán đài đệ tử liền hô lên: "wow ngươi nhìn xem nàng vậy mà trong tình thế nguy cấp. Lật ngược tình thế đánh mạnh Quan Văn rơi xuống khán đài."
Quan Văn hắn nghe đến xung quanh nói vậy, lau phủ bụi trên người đứng dậy nhìn Sở Thiên Thiên chân vẫn còn đau vì bị chém.
"Sở cô nương, cô có thể hay không để kiếm của ta quay lại ta thế nhưng rất không muốn mất đi nó a."
Sở Thiên Thiên gật đầu, nàng phất tay sáu thanh kiếm ngắn liền biến mất. Xuất hiện lần nữa là một thanh trọng kiếm, nàng để trên khán đài, bởi vì nàng thế nhưng không mang nổi.
Quá nặng a, ta nữ nhân sức yếu không thể làm gì hơn khác là đặt trên đất. Nàng quay người đưa tay lên cao. Trư Bát gật đầu: "Vòng thứ ba trận thứ ba Sở Thiên Thiên thắng."
Xung quanh liền càng thêm sôi trào. Vân Phàm trên cao không tồi tuy hai người giao thủ không có nhiều công pháp. Nhưng Sở Thiên Thiên không sơ hở, nàng ấy chắc chắn sẽ thắng.
Nhưng mà lần cuối giao thủ, Quan Văn cũng cực kỳ sơ hở. Tưởng rằng đối thủ đã hết sức lực phản kháng, nên mới tạo ra sơ hở nhiều như vậy. Nếu như trên chiến trường, hắn đã chết.
Sở Thiên Thiên nàng cũng có thể làm ra một sát thủ cực kỳ mạnh, Vân Phàm cũng nhìn ra kiếm pháp của mỗi người đều khác nhau.
Kiếm pháp của hắn cũng giống như vậy, không mạnh mẽ nhưng đủ để nghiền ép hoặc miểu sát thấp hơn hắn một tiểu cảnh giới trở xuống Luyện Khí cảnh.
Vân Phàm hắn nắm chặt tay, hắn không sợ tỷ thí nội môn, mà là sợ rằng ngoại môn những vị đệ tử đây.
Mạnh mẽ nhưng đều ẩn dấu thực lực, giả heo ăn thịt hổ. Nội môn sẽ là những vị đệ tử toàn bộ đều bộc lộ ra cảnh giới của mình.
Cho nên ngoại môn mới thực sự đáng sợ nhất, Trư Bát bên cạnh liền không để ý hắn. Bởi từ đầu hắn có để ý đến Vân Phàm đâu nên thấy Vân Phàm độc tác lạ cũng không quan tâm.
"Trận đấu thứ tư, Hoa Vũ giao thủ với Đệ tử..."
Đệ tử nam liền nhảy lên đài, Hoa Vũ ngồi dựa Lăng Thần cũng gật đầu đi lên. Lăng Thần đưa tay lên cao: "Hoa Vũ cố lên ta tin nàng có thể nghiền ép đối phương, ta cho nàng đan dược cùng linh thạch dạy nàng tu luyện."
Lăng Thần đã đưa cho nàng linh thạch cùng đan dược để nàng tăng cao cảnh giới. Bởi vì đều là cấp cao đan dược nên nàng dễ dàng nhanh chóng tăng cao tu vi.
Cũng bởi vì đó, Tây vực từ tứ giai luyện dược sư cũng dần dần ẩn dấu tông môn. Thông báo ra nhà mình có cấp cao dược sư cho nên tây vực cũng không còn thời kỳ thiếu hụt đan dược.
Các gia tộc cũng nhanh chóng cấu kết để có thêm đan dược, cũng như hảo hữu. Hoa Vũ cũng bước lên đài song phương giới thiệu.
Hoa Vũ cũng giống như bình thường nữ tử giới thiệu: "Công tử hảo, ta gọi Hoa trong mọi loài hoa, vũ trong khiêu vũ, cảnh giới Luyện Khí cảnh bát giai."
Nam đệ tử chắp tay: "Tại hạ tên ..., cảnh giới luyện khí thất giai." Trư bát cũng không nói nhiều: "Trận đấu bắt đầu." Hoa Vũ liền nhanh chóng, tạo nên một cầu lửa.
Bay đến Nam đệ tử, nam để tử liền triệu hồi ra một dây leo chống đỡ lấy. Nhưng mà bởi vì hỏa khắc thảo, cho nên dây leo liền cháy.
Hắn liền nhanh chóng dùng đến công pháp: "Dây roi quấn quanh." dây roi từ dưới đất liền hướng Hoa Vũ đi đến. Hoa Vũ hay tay chưởng khống lửa, mạnh mẽ đưa xuống đất.
Hỏa lao đến dây leo làm dây leo cháy rực lửa, dây leo liền bị chảy thành tro. Nàng đưa tay lên cao, một hình tròn hỏa được tạo nên, nàng ném về phía Nam đệ tử.
Nam đệ tử xung quanh liền mọc lên vô số dây leo, bao quanh lấy bản thân hắn. Hình tròn hỏa liền rơi xuống, bùm bùm cháy rực, Nam đệ tử liền chạy ra, đưa tay ra: "Biến Lớn." hắn dùng công pháp.
Một dây leo khổng lồ từ dưới đất mọc lên, Hoa Vũ chỉ biết rằng cố gắng chạy về phía trước tránh đi bởi vì dây leo quá to. Nắm dữ hai mét vòng tròn lại, nàng thân hình bé nhỏ chỉ biết né tránh.
Nam đệ tử nhìn thấy vậy dùng đến thứ hai công pháp: "Dây Leo, Mọc Lên." hắn dứt lời xung quanh Hoa Vũ. Liền mọc lên vô số dây leo không lồ, đâm cao lên tận mười mấy mét.
Hoa Vũ cố gắng tránh né chân đạp hư không, chưởng khống hỏa lơ lửng trên cao. Nam để tử nhếch miệng, bên cạnh Hoa Vũ thấy vậy mắt to. Nàng liền nhanh chóng dùng đế công pháp.
"Cực Hạn Chi Hỏa, Vô Song Quyền." đôi tay nàng bùng lên lửa rực cháy hỏa, liên tục công kích về phía dây leo. Dây leo to lớn mọc ra từ hư không, đều bị Hoa vũ đánh cháy thành lửa rừng rực.