Băng Thanh Thần Đế

Chương 105: Chương 105: Trận thứ nhất vòng hai




Chương 105:

Trực tiếp đánh đối phương thành dạng không biết trời đất. Cái này cũng không nói từ đầu đến cuối nàng chỉ dùng vẻn vẹn một môn công pháp.

Còn Phong bế giọng nói Phượng Hậu không muốn để hắn bỏ quyền, muốn giết chết đối phương. Còn nói thêm công pháp nàng ai cũng không thể đỡ lấy.

Ngay cả một vị Trúc Cơ cảnh như Trư Bát chấp sự cũng không thể đỡ lấy, đây thật sự không biết nào như thế nào cho phải. Nếu như càng để nàng đánh tiếp đến trận thứ nhất.

Đệ tử nào đen đủi gặp phải nàng coi như xong, cho nên ai cũng đồng ý với quyết định này. Chúng đệ tử không có ai phàn nàn, gật đầu.

Trư Bát trên cao thấy chúng đệ tử cũng im bặt, liền nói:" Vậy chúng ta bắt đầu a, cũng vì tông môn không có nhiều chưởng lão ngoại môn. Cho nên không cần nghi thức dài dòng bắt đầu chính là."

Chúng đệ tử nghe vậy chán nản không thôi, Trư Bát chấp sự vòng nào ngươi cũng nói như vậy. Chúng ta đều nghe chán rồi a, chúng ta biết tông môn gặp khó khăn.

Nhưng chúng đệ tử không quan tâm, bọn ta thế nhưng chỉ muốn xem tỷ thí. Học hỏi kinh nghiệm, chúng đệ tử than phiền không thôi.

Trư Bát liền nói thêm: "Trận đấu thứ nhất vòng thứ ba, Lăng Thần giao thủ với..." Vân Phàm vừa lúc cũng đến. Hắn không ngờ tới đối phương lại nhanh chóng như vậy lên khán đài.

Cái này nếu hắn muộn thêm chút nữa là không thể xem hắn tỷ thí, Vân Phàm vừa đi đến Tô Hạo cũng đáp xuống theo. Nhìn trư bát rồi gật đầu tiến vào ghế ngồi.

Lăng Thần bên dưới cũng đã lên đài, đối thủ cũng đã lên đài trước hắn, hai bên liền bắt đầu giới thiệu tên cùng cảnh giới.

Lăng Thần chắp tay: "Tại hạ Lăng Thần cảnh giới Luyện Khí cảnh thất giai không biết vị huynh đệ này." hắn Cảnh Giới cũng dần dần bộc lộ ra ngoài.

Chúng đệ tử nghe đến Lăng Thần giới thiệu tê, hôm qua mới tứ giai nay là thất giai yêu nghiệt a, hoặc là đối phương ẩn dấu thực lực.

Bên cạnh hắn cách vài mét nam đệ tử chắp tay: "Tại hạ tên... Luyện khí cảnh thất giai, mong vị Lăng Thần này huynh đệ này ra tay lưu thủ, ta thế nhưng rất sợ đau."

Lăng Thần cũng gật đầu cười khẽ, liền rút ra Thanh Ngân Sắc Kiếm, đệ tử giao thủ cùng với hắn cũng mang ra một thanh đao, thanh đao hắn vừa mang ra liền có một màu xanh lục rắn dài.

Từ chuôi kiếm đến mũi thanh đao, Đệ tử giao thủ cùng Lăng Thần liền tiến đến. Thân hình hắn vừa tiến tới trước mắt nhảy lên cao, tay cầm đao đưa lên cao chém xuống.

"Chết."

Lăng Thần cũng đưa thanh ngân sắc kiếm, một tay đưa lên cao. Thanh kiếm nghiêng ra đao công kích chạm trúng, tay đệ tử giao thủ cùng hắn liền run rẩy.

Lui ra xa, đôi chân hơi run run những cũng minh bạch, hắn không có khả năng đánh thắng đối phương. Chỉ còn cách đánh nhanh thắng nhanh.

Hắn liền đưa đao lên cao, bỗng nhiên trên khán đài liền xuất hiện một đám mây đen, lôi chớp nhoáng đánh ra sẹt bùm bùm.

Rơi bên cạnh Lăng Thần, hắn lui ra sau vài bước. Nhìn trước mắt đệ tử nam hắn hiếu kỳ. Đây là công pháp gì? Nhưng hắn không rõ chỉ có thể đối đầu.

Đệ tử nam đưa đao lên, sét đánh trúng thanh đao, rắn trên thanh đao dài liền như thêm mọc cánh phát sáng. Lăng Thần nhíu mày đao hình như càng thêm lớn.

Sư tôn Lăng Thần cũng truyền âm nhắc nhở hắn: "Lăng Thần hắn hình như dùng đến đao lôi, đây là một công pháp nhờ vào thiên lôi tăng thêm sát thương đao chém ra."

"Đao của hắn sẽ mạnh hơn trước rất nhiều." Lăng Thần gật đầu, minh bạch liền đưa kiếm ra trước mắt: "Tiên Đạo Tông kiếm pháp." hắn nhỏ giọng nói nhìn trước mắt Nam đệ tử.

Nam đệ tử thu đao xuống, ánh mắt sát ý nhìn Lăng Thần, mặt cười tà ác, chạy nhanh đến một kiếm xuống. Lăng Thần đưa tay ra ngăn cản, chân cũng thuận theo mà đá đối phương.

Nam đệ tử bị đá lui ra sau hai bước, tay phải ôm bụng. Lăng Thần hắn nhảy lên một chân dẫm lên đầu nam đệ tử xoay người một cước đá hắn ngã rã vài vòng.

Nam đệ tử lăn vài vòng trên khán đài, tay ôm mặt. Bởi vì hắn bị một cước đá cho mặt sưng vù, răng tê tê đau đau. Hắn cũng cố gắng đứng dậy chống đỡ lấy đôi tay nhấm nhem cùng y phục bẩn thỉu.

Lăng Thần hắn đáp đất nhìn cảnh vậy tê dại, ngươi không kêu đau tý nào sao?" Lăng Thần đánh quyết định ra tuyệt chiêu vậy, Hỏa Vũ Kiếm hắn miệng thầm nói ra.

Thanh kiếm vừa nắm trên tay liền bùng lên ngọn lửa, sư tôn hắn truyền thụ công pháp cũng rất hảo. Nam đệ tử nhìn thấy thanh kiếm trên tay Lăng Thần tự nhiên bốc lửa.

Hắn cũng đưa tay lên, lau vết máu trên miệng. Dùng máu trên miệng lau vào thanh đao có hình rắn dài trên đó.

Rắn dài hình như có ý thức liền hấp thu lấy máu của nam đệ tử. Đầu Xà liền mở miệng, trên thanh đao hắn liền xuất hiện một đầu xà xoay chuyển người bao quanh lấy thanh đao.

Hắn liền tay trái cầm đao lên cao, Lục Xà cũng theo ý thức mà trườn bò nghiêng lên cao, đầu rắn lên đến mũi thanh đao liền mở miệng.

"Khè Khè."

Tiếng xà âm thanh phát ra, Lăng Thần thấy vậy cũng âm thầm tập chung đối phương chắc chắn sẽ không tốt lành gì. Bởi vì động tác rất nhanh, đầu xà mở miệng.

Lưỡi dài thả ra, răng nanh đầy nọc độc. Nam đệ tử cũng tiện thể mở miệng hét to: "Đao Nhập Hóa Xà." hắn tay trái liền chém xuống, đao vừa chém xuống xà liền vô thức bay đến.

Màu Lục Xà bay đến, cũng xuất hiện ra vô số lục xà lao đến hướng Lăng Thần mà công kích theo sau là một màu lục đao khí. Lăng Thần nắm trên tay hỏa kiếm liền nhanh chân chạy về phía trước.

Một đầu lục xà gần đến, hắn liền chém xuống. Nhưng lại có thêm một đầu xà cùng với nhiều đầu lục xà khác, Lăng Thần chém ra một đạo kiếm, liền xoay người. Mắt hắn tận mắt nhìn thấy lục xà bay qua.

Thân hình hắn lại đáp xuống tiếp tục chạy về phía trước, thanh hỏa kiếm chém liên tục, xoẹt xoẹt đầu rắn cứ như vậy rơi xuống. Hắn lại nhảy lên, một chân đạp mạnh vào hư không.

Thân hình liền nhanh hơn chạy về phía trước: "Hỏa Vũ Kiếm chém." Lăng Thần gần đến thanh lục đao chém xuống, hắn hét to. Liền đưa kiếm ngang xuống bên phải, chém lên cao.

Thanh lục đao rơi xuống, lục xà cũng không còn thấy nữa biến mất. Thanh đao khí chém xuống, Lăng Thần tay phải cầm kiếm, tay trái cũng cầm chuôi kiếm.

Thanh lục đao kiếm khí ngay bên phải hắn, lưỡi đao gần trước mắt hắn như đúc. Lăng Thần nuốt một ngụm khí lạnh. Dùng sức đẩy mạnh thanh lục đao khí lên cao.

Thân hình nhẫm mạnh xuống đất, khán đài cát bụi cũng xuất hiện một dấu giày chân, Nam đệ tử vẫn chưa nhìn ra Lăng Thần có thể đỡ hay không lục đao của hắn.

Nhưng mà hắn chỉ thấy Lăng Thần đẩy mạnh màu lục đao của hắn lên cao. Chạy nhanh đến một cước đá hắn ra, thanh kiếm liền kề bên cổ hắn.

Nam đệ tử ngã ngồi xuống, ngước đầu lên nhìn bên trái đã thấy kiếm kề trên cổ. Lại ngước nhìn Lăng Thần uy vũ cầm thanh hỏa kiếm cháy rừng rực.

Một màu vàng cũng chiếu qua người hắn, đây là nhật thiên mặt trời nam đệ tử nhìn thấy liền che mắt, nhíu mắt nhìn thấy Lăng Thần.