Cả hai cùng nhau về nhà Hân sau khi đã “trả sự tự do” cho tên Khoa đê tiện kia. Tên này chắc hẳn sẽ bị chấn động tâm lý hoặc bị ám ảnh về xe lửa cho đến hết cuộc đời của hắn. Hân dừng xe, bước xuống, mở cổng rồi khổ sở đẩy chiếc Nozza lên dốc, tất cả chuỗi hành động của cô đều lúng túng, ngố ngố trông vừa buồn cười vừa đáng yêu chết đi được.! Hân như thế chắc vì cô biết Quân vẫn còn đứng sau lưng và quan sát mình…
Anh chàng chống cằm lên mặt đồng hồ xe, nói bâng quơ:
- Lúc nãy ồn ào như vậy không biết Hân có nghe tôi nói gì không nhỉ?
Hân khựng lại trước cổng nhà, tim cô bất chợt đập nhanh hơn khi nghe Quân nhắc lại chuyện vừa rồi…Hân ngoảnh mặt lại, cố gắng căng hết cơ mặt ra, nói với giọng “tỉnh” nhất có thể:
- Cậu điên hay sao mà nghĩ tôi có thể nghe được những gì cậu nói với mớ âm thanh hỗn tạp lúc đó chứ…?
Rồi cô nhanh chóng dắt xe vào nhà, cánh cổng dần khép…bỏ lại anh chàng Bảo Quân đang nhăn mặt vì thất vọng…
—————†—————-
Ngày chủ nhật ( nhằm ngày sinh nhật của Bảo Quân )
Cả nhóm Killer đều háo hức cho ngày thi đấu thăng thứ hạng sao này. Nhóm cùng kéo đến 1 bãi đất trống quen thuộc với hàng rào sắt lổm chổm gai nhọn bao bọc xung quanh. Quân ngồi nhổm xuống, ngán ngẩm đếm xem chừng nào mình mới có thể trở thành đội phó… “Trời! 1 tháng chỉ được lên 1 hạng, những hơn 4 tháng nữa mình mới được thỏa ước nguyện hay saoooooo??!!” – anh thốt lên, ôm lấy mặt mình vẻ thất vọng.
Vũ đứng chống nạnh trước mặt Quân, có vẻ như đã nghe được những lời “than thân trách phận” của anh chàng thiếu kiên nhẫn này, vị thủ lĩnh bỗng nở nụ cười ma mãnh, giọng nói nghiêm nghị vang lên, làm Quân giật bắn người
- Muốn thử cơ hội nhanh nhất để trở thành đội phó không?
Quân hé ngón tay trên gương mặt ra, trợn mắt lên ngạc nhiên nhìn Vũ
- Vì hôm nay sinh nhật cậu, anh sẽ tặng cậu 1 “món quà” – Vũ hướng mắt sang nhóm “Biệt đội ám sát” – nếu hạ được 1 người trong biệt đội đó, cậu sẽ trở thành đội phó của Killer.!
· Biệt đội ám sát: Là 1 nhóm nhỏ trong Killer, gồm 7 người có năng lực ưu tú được chọn lọc bởi thủ lĩnh. Biệt đội tượng trưng cho sức mạnh của nhóm. Nếu không tính Luân, Killer hiện giờ có : Hoàng, Hải, Trung, 2 thành viên 5 sao khác và…Gia Hân là trực thuộc Biệt đội ám sát.
- Thật không??! – Quân nhảy cỡn lên
- Chuẩn bị đi, trận cậu là trận đầu tiên đấy.
- Nhưng ai là đối thủ của em mới được? – Quân méo mó cơ mặt trông rất buồn cười – nói trước là em không đấu với Hân đâu.
Vũ không trả lời cậu đàn em mà đi thẳng về phía Hoàng, nói nhỏ vào tai anh điều gì đó…rồi anh chàng đội phó ngoảnh mặt sang nhìn thẳng vào Quân, môi nở ra 1 nụ cười có phần…sắc bén…và nụ cười đó đã nói cho Quân biết, đây chính là đối thủ của anh…!
Cả nhóm bao quanh Quân và Hoàng thành 1 vòng tròn lớn, ai nấy cũng háo hức, hồi hộp cho trận đấu nảy lửa sắp tới…riêng Gia Hân là cảm thấy hơi…lo lo cho “tên phiền phức” kia, cô chẳng hiểu sao Vũ lại ác độc đến mức chỉ định người có năng lực mạnh thứ 2 trong Killer đấu với thành viên 1 sao nữa.!
- Nếu tôn trọng em thì anh phải đánh hết sức mình đấy – Quân nói nghiêm túc, tay đã thủ thế
- Không cần cậu phải nói đâu – Hoàng nhoẽn miệng cười – cố lên nhé.!
Vũ điềm nhiên ngồi bắt chéo chân trên ghế, dõng dạc hô to :” Trận đấu bắt đầu!!!”
Hoàng xông đến đấm tạt liên tục nhằm vào mặt Quân, Quân nhanh nhẹn tránh được tất cả, nhưng cũng thoáng ngỡ ngàng trước lực tay dứt khoát và có vẻ manh khủng khiếp của anh chàng đội phó này, sức nóng từ những cú đấm sượt ngang qua mặt Quân cứ như ngọn lửa hơ sát da anh vậy. Rồi Quân bất ngờ hạ người xuống, xoạt chân 1 cách mạnh bạo, nhưng Hoàng nhanh chóng bật người lên né đòn gạt chân ấy, khéo léo chống 2 tay xuống đất, co 2 chân lại, dồn sức tung cú “song phi” vào ngực cậu đàn em. Cùng lúc đó, Quân liền bật người ra theo hướng đá của Hoàng, thoát chết trong gang tất! Dù chỉ trúng 20% lực từ đòn bất ngờ ấy nhưng anh vẫn thấy nhói ở ngực kinh khủng!
Quân lúc này quả thật bị kích thích rồi, anh vừa thủ thế vừa nhướng máy khiêu khích Hoàng, môi thì nở nụ cười nửa miệng rất cá tính.! Chàng đội phó khẽ nghiêng đầu vẻ thích thú rồi lao đến Quân như 1 mũi tên, tung hàng loạt cú đấm bên tay phải, đồng thời cũng tung luôn nắm đấm bên trái khi Quân chỉ đang chú ý phòng thủ “khu vực” bên phải mà Hoàng đang tấn công dồn dập. Bị trúng đòn, cậu đàn em loạng choạng lùi về phía sau, nhưng đã nhanh chóng dùng chân phải làm trụ, lấy lại thăng bằng. Tiếp đó Quân bật cao người lên, dồn tất cả sức lực vào chân, xoay người đá dứt khoát 1 đòn thật mạnh vào đầu Hoàng! Nhưng quả không hổ danh đội phó lâu năm, anh đưa hết cả 2 cánh tay lên, kịp thời đỡ được đòn hiểm hóc chết người ấy, dư âm nguồn sức mạnh từ chân của Quân khiến Hoàng loạng choạng và hơi khụy người xuống…nhưng vẫn không quên đề phòng cậu đàn em đang nhào lộn sau lưng, lăm le tấn công mình…
- Trời ơi… Quân nó bay như chim ấy… – Nam há hốc mồm quay sang nhìn Trung
- Tiến bộ ghê gớm. – Trung thở dài, sặc mùi ghen tỵ – không có đòn thừa thải nào cả.