Thanh âm của Thiên Hương trở nên lạnh băng:
"Ngươi trách ta sao? Đừng quên, những cái này đều là do ngươi lựa chọn, hoặc nói cách khác là chúng ta cùng lựa chọn. Nếu thâm tâm của ngươi cảm thấy áy náy thì ngươi vẫn có thể lựa chọn buông bỏ mà. Nhưng chúng ta chuẩn bị chuyện này nhiều năm như vậy nhằm mục đích ngưng kết năng lượng sinh mệnh cùng tử vong lại, thật vất vả mới bồi dưỡng xuất ra được một người như Niệm Băng, liệu có thể lại xuất hiện thêm một cơ may như thế này nữa hay không cũng thật khó nói"
Tạp Áo cũng không vì thanh âm lạnh băng của Thiên Hương mà sinh ra biến hóa gì, chỉ lạnh nhạt nói:
"Hết thảy đều đã qua, ta chỉ là nhớ đến thực vật Niệm Băng làm mà thôi. Thế giới của nhân loại thật là tuyệt vời. Năm ngàn năm rồi, ta thật sự muốn chơi cho thật thoải mái một hồi."
Thiên Hương trở nên mềm mỏng đi:
"Ta làm sao mà không nghĩ tới cơ chứ? Nhưng chỉ cần ba tên kia còn tồn tại một ngày, điều này chỉ là mộng tưởng mà thôi. Niệm Băng mang đến cho chúng ta một nước cờ cuối cùng. Nếu kỳ tích có thể sinh ra, có lẽ chúng ta vĩnh viễn sẽ không cần dùng đến hắn. Hôm nay ngươi đã nói với hắn quá nhiều thứ, hắn là người thông minh, ta không hy vọng lại có lần sau nữa. Nếu không, hắn mà đoán ra được cái gì đó thì tất cả kế hoạch của chúng ta đều đổ xuống sông hết, cuộc sống cũng không có tương lai nữa."
Tạp Áo tướng mạo bình thường cùng vẻ mặt băng sương mỹ diễm không thể tả được của Thiên Hương đối mặt nhau, hai người đều nhìn thấy trong mắt đối phương một tia phiền muộn. Lúc đối mặt với nhau, các nàng đều có một cảm giác quái dị chôn dấu dưới đáy lòng. Bóng đen lóe lên, một lần nữa lại dung nhập vào bên trong tánh mạng thân thể. Mà bên trong sinh mệnh chi hồ năng lượng ba động lại càng trở nên kịch liệt hơn. Thân hình Tạp Áo chợt lóe, phiêu nhiên tiến vào sinh mệnh chi hồ.
Một mảnh không gian hắc ám dần sáng lên(chỗ này thoát ý phát), hết thảy xung quanh tựa hồ như tĩnh chỉ. Cảnh vật trong không gian tĩnh chỉ này đều không có ba động, cho dù là một cái nguyên tố nhỏ nhất cũng đều duy trì hình dáng vốn có của nó, không một chút biến hóa.
Thanh âm cục cằn vang lên trong không gian tĩnh lặng nơi này:
"Trật tự, ngươi bị thương?"
" Hủy diệt, thương thế ta không nặng lắm, nhưng các nàng tiến bộ so với tưởng tượng của chúng ta còn lớn hơn nhiều, cũng không phải dễ đối phó. Bất quá, ta có thể khẳng định một chút, các nàng cũng không sử dụng phương pháp đoạt xá để cải biến thân thể."
Thanh âm này rất trầm ổn, chính là của Trật tự chi thần Âu Đế. Chỉ có điều, giọng nói của hắn bây giờ không có khí tức khiêm tốn hàng ngày.
Người thứ ba lúc này mới lên tiếng, trong thanh âm có mấy phần ôn nhu:
"Trật tự, Tạp áo cùng Thiên Hương và chúng ta đã tranh đấu nhiều năm như vậy, nếu bọn họ dễ đối phó thì chúng ta đã sớm thắng lợi từ lâu rồi, mặc dù các nàng chỉ là nửa thành phẩm nhưng chúng ta không thể không thừa nhận, với phẩm bậc này thì các nàng cũng đã cao hơn so với chúng ta rồi. Hơi thở của ngươi có chút rối loạn, nhưng cũng không phải bởi thương thế mà"
Trật tự chi thần có chút lạnh nhạt nói:
"Đúng vậy, ta ở chỗ của Tạp Áo, đụng phải một người, một nhân loại cùng nàng ta quan hệ tựa hồ rất mật thiết. Nhân loại này có tinh thần lực không kém, hơn nữa theo khí tức trên người hắn, ta có thể phán đoán rằng hắn cũng không thuộc về thần chi đại lục.
"Ồ?"
Theo sự kinh ngạc,hai thanh âm cục cằn và ôn nhu đồng thời được phát ra.
Thời gian chi thần nói:
" Tinh thần lực không kém? Chẳng lẻ đây là vũ khí bí mật của Tạp Áo các nàng nhằm vào chúng ta sao?"
Thanh âm cục cằn này đại biểu cho hủy diệt chi thần lại vang lên:
"Vậy ngươi vì cái gì mà không giải quyết tên nhân loại kia đi? Chẳng lẻ, lấy lực lượng của ngươi nếu muốn giết Tạp Áo thì không được nhưng đến cả việc giết một tên nhân loại cũng không được là sao?"
Trật tự chi thần lạnh nhạt nói:
"Ta ra tay rồi, mặc dù Tạp Áo phản ứng rất nhanh, nhưng ta ngay từ đầu đã cảm giác được tên nhân loại kia không hề tầm thường. Sở dĩ khoảng cách với nhân loại kia rất gần nhưng với tinh thần lực của hắn lại có thể trong nháy mắt ngăn cản được năng lượng của ta , cho nên ta tại thời điểm đó không thể xuất hết toàn lực. Hơn nữa, hắn còn có bảy thanh vũ khí có thể uy hiếp hướng đến ta mà đồng thời phát động công kích, mặc dù bị ta bức lui một lần, nhưng đã không còn có cơ hội lần thứ hai ra tay nữa"
Thời gian chi thần nói:
"Trật tự chi thần ra tay, chưa từng có người sống sót, lần này ngươi có mấy thành nắm chắc?"
Trật tự chi thần nói:
"Bảy thành. Chỉ có bảy thành. Tên nhân loại kia mặc dù tinh thần lực rất mạnh, nhưng thân thể năng lực lại yếu đuối, cường độ ma pháp của hắn cũng chỉ miễn cưỡng có thể cùng một bán thần so sánh mà thôi. Mặc dù năng lực của ta không có hoàn toàn bộc phát, nhưng ta đã có bảy thành nắm chắc có thể đưa hắn giết chết."
Hủy diệt chi thần nói:
"Vậy ngươi còn có cái gì mà phải lo lắng nữa ? Có thể phù hợp với lòng dạ nữ nhân của Tạp Áo, Thiên Hương thì cái tên nhân loại kia cũng chẵng tốtl lành gì, nếu như hắn đã chết, điều đó chứng minh sự phán đoán của chúng ta quả thực chính xác, Thiên Hương ở vùng đất tử vong kia, khí tức đột nhiên biến mất, chính là vì muốn bồi dưỡng một người để trợ giúp. Thời điểm ngươi đi lúc đấy quả thật rất thích hợp."
Trật tự chi thần nói:
"Nhưng ta lại nhận thấy rằng cũng không phải đơn giản như vậy. Cả bên trong cơ thể tên nhân loại này quả thật có năng lượng tử vong rất tinh khiết của Thiên Hương, nhưng tinh thần lực của hắn cùng với năng lực thân thể thế nhưng lại hoàn toàn không tỉ lệ tương xứng , loại tình huống thế này trong nhân loại phi thường hiếm thấy. Thiên Nhãn huyệt của hắn cũng đã mở ra đến cảnh giới cuối cùng. Ngoại trừ năm chân thần chúng ta ra, đây là lần đầu tiên ta gặp được môt tên nhân loại có thể đem Thiên Nhãn huyệt mở ra đến trình độ như thế này . Hơn nữa, tuổi hắn lại vô cùng ít, theo phán đoán của ta, tinh thần lực của hắn là nhờ có ưu thế của tiên thiên mà đạt được. Lại tu luyện từ thuở nhỏ, hơn nữa cộng với hoàn cảnh đặc thù thì mới có có thể đạt tới loại thành tựu thế này."
" Thiên Nhãn huyệt đạt tới cảnh giới chung cực ? Điều này quả thực là trên toàn Thần Chi đại lục của chúng ta cũng chưa có tên thần nhân nào có thể đạt tới. Ta ngẫm lại. Ai da!!
Hình như tại Ngưỡng Quang đại lục không phải có một loại người trời sinh đã có thể có tinh thần lực so với người bình thường mạnh hơn rất nhiều đó sao"
Thanh âm của thời gian chi thần vang lên
Trật Tự chi thần nói:
"Ta cũng đã nghĩ tới điều này, đám nhân loại ngươi nói tới đó có lẽ chính là bọn bạch nhân này. Bất quá, bạch nhân là người không thể tu luyện ma pháp , nhưng mà cái tên nhân loại kia lại có được bảy thanh ma pháp, điều này làm cho ta cảm giác rất kỳ quái. Có được tinh thần lực mạnh mẽ như vậy làm trụ cột, nếu Tạp Áo cùng Thiên Hương toàn lực chỉ điểm thêm cho hắn, nói không chừng trong tương lai không xa nữa, sẽ lại mang đến những phiền toái rất lớn cho chúng ta , thậm chí có thể tìm ra một đám người như vậy. Các ngươi cũng biết, về phương diện tinh thần lực chúng ta còn nhiều yếu kém, loại tình huống này chúng ta tuyệt không thể cho phép phát sinh."
Thanh âm của Thời gian chi thần lạnh lùng vang lên:
"Xem ra, chúng ta phải để cho đám thần nhân làm chút ít sự tình rồi"
Hủy diệt chi thần nói:
"Ta thật sự muốn tự mình đi giết chóc một trận."
Trật tự chi thần nói:
" Đoạn tuyệt tất cả mọi cơ hội có thể có khả năng phát sinh ra thì tiếp theo đó chính là lúc các nàng phải tuyệt mệnh."
Niệm Băng lúc này thì đang bị hãm trong sự thống khổ tột cùng mà trước đây hắn chưa bao giờ trải nghiệm qua, lúc mới vừa tiến vào sinh mệnh chi hồ, hắn nhân tiện nhận được lời thông tri của Tạp Áo, nên hắn buộc phải đem tinh thần lực của bản thân mình thu hồi, chỉ bảo vệ Thiên Nhãn huyệt. Còn để mặc toàn bộ thân thể hoàn toàn mở ra.
Sinh mệnh khí tức nồng đậm như thế kỳ thật chính là tiên thiên chi khí tinh khiết nhất dày đặc cô đọng mà tạo thành, loại tiên thiên chi khí này chính là loại nuôi dưỡng sinh mạng, là thứ mà mỗi một gã tu luyện giả nào cũng đều mơ tưởng có được, nhưng tác dụng ở trên người Niệm Băng, những gì trân quý đó lại biến thành một loại độc tố cực kỳ kinh khủng. Thân thể hắn đã hấp thu khí tức tử vong tinh khiết nhất ở trong hồ tử vong. Vừa lúc này lại tiếp xúc với cái thứ trái ngược hoàn toàn như thế, sinh mệnh cùng tử vong hoàn toàn tương phản. Khi hắn thu hồi tinh thần lực thì trong nháy mắt nhân tiện đã đẩy hắn đến bờ vực diệt vong. thân thể dưới tác dụng của khí tức tinh thần khổng lồ, tất cả các sợi dây thần kinh trên người Niệm Băng đều trở nên so với trước kia mẫn cảm gấp trăm lần, hắn rõ ràng cảm giác được khí tức sinh mệnh nồng đậm mới vừa tiến vào trong cơ thể chính mình, cũng vừa đồng thời bắt đầu không ngừng phá hoại.
Sinh mệnh cùng tử vong hai loại năng lượng cấp độ mặc dù cao, nhưng khi gặp nhau cũng chẵng có gì khác so với hoàn cảnh như băng hỏa va chạm, chỉ là cảm thụ lại càng sâu sắc hơn mà thôi. Bởi đã từng vì tu luyện Băng Hỏa đồng nguyên ma pháp nên cũng đã có kinh nghiệm trải qua loại thống khổ như thế này, nhưng lúc này đây sự thống khổ lại hoàn toàn không phải ở cái cấp độ như trước kia nữa. Chỉ riêng việc mức độ mẫn cảm kia tăng cao tới gấp trăm lần, cũng đã suýt nữa làm lòng tin của Niệm Băng bị sụp đổ.
Thân thể đau đớn không ngừng hành hạ thần kinh Niệm Băng, hắn có thể rõ ràng gặp lại cái tình huống trước kia ở bên trong cơ thể của chính mình. Ma pháp lực ngay từ đầu cũng đã bị ảnh hưởng, đầu tiên xuất hiện vấn đề , chính là làn da.cứng cỏi như rồng của hắn.
Làn da nhàn nhạt xanh biếc hào quang kia dưới kích thích dần dần đã xảy ra vấn đề, Niệm Băng từ khi rời tử vong chi hồ, vẫn cho rằng thân thể bản thân mình trình độ cứng cỏi đã đạt tới cảnh giới nhất định, hôm nay có thể chạy thoát ngay dưới tay Trật Tự chi thần , mặc dù tinh thần lực và bảy ma pháp đao đều bộc lộ tác dụng trọng yếu , nhưng thể phách cứng cỏi kia sau khi khí huyết bị nghịch chuyển vẫn có thể khôi phục mới là điểm mấu chốt. Nếu không, hắn cũng sẽ không chỉ đơn giản chịu vết thương nhẹ đến như vậy và sự e dè của Trật Tự chi thần cũng sẽ không cao đến như thế.
Làn da dưới tác dụng dòng nước sinh mệnh cũng không có một chút vỡ vụn nào nhưng cũng không ngừng biến hóa, cảm giác liên tiếp theo nhau mà đến. Niệm Băng tựa như đang nhấm nháp băng hỏa mĩ thực do chính mình làm ra lúc bình thường, mỗi một khắc cảm giác đều bất đồng, hoặc đau đớn đến cùng cực hoặc ngứa ngáy đến tận trong tim, trừ phi hy vọng duy nhất là đem ma tuý cho hắn sử dụng ra, còn không thì các dạng thống khổ không ngừng xuất hiện trên làn da của hắn, thông qua thần kinh truyền vào thế giới tinh thần của hắn, cho dù tinh thần lực của hắn có cường đại cỡ nào đi chăng nữa, cũng không có khả năng làm cho khối thân thể quái dị này mất đi cảm giác.
Niệm Băng cắn răng đau khổ chịu đựng, duy trì tín niệm của mình, mặc dù có chút dao động , nhưng rất nhanh lại khôi phục. Dù sao, đã từng có kinh nghiệm trải qua thống khổ mãnh liệt, mặc dù không bằng như lúc này đây, nhưng thần kinh hắn lại sớm đã rèn luyện tới trình độ nhất định. Hắn một mực tự nhắc nhở bản thân mình:
"Ta đã trải qua bao khó khăn mới rốt cục tìm được cơ hội khôi phục, sao lại có thể buông bỏ đây? Vì có thể trở lại ngưỡng quang đại lục, vì tái kiến cha mẹ và,cùng người yêu, bằng hữu, bản thân mình tuyệt đối không thể buông bỏ."
Có lẽ là bởi vì thân thể trở nên dị thường mẫn cảm, Niệm Băng rõ ràng cảm giác được biến hoá xảy ra ở mỗi một bộ phận trên thân thể bản thân mình, làn da với những điểm sáng màu xanh biếc từng chút một dưới sự ăn mòn không ngừng dần dần chuyển biến trở nên nhuyễn hoá hơn, thôi động co dãn, tất cả đều rất mềm mại, nhẹ nhàng như gợn sóng nước dao động.
Đột nhiên, sự đau đớn trên thân thể không hề báo trước chợt tăng sâu thêm gấp đôi, Niệm Băng kịch liệt run rẩy một hồi, toàn thân đang không ngừng co rút, sự biến hoá bên trong lại xảy ra càng thêm sâu sắc Điều này đại biểu cho việc quang điểm màu xanh của năng lượng sinh mệnh, đầu tiên là dừng trệ một chút, sau đó mới lựa chọn vị trí hợp lý, không hề để cho Niệm Băng lưu lại khe hở nào, theo ba nghìn sáu trăm vạn lỗ chân lông trên thân thể hắn mà đồng thời rót vào.
Da thịt bị nhuyễn hóa căn bản không thể ngăn cản một cuộc xâm nhập như vậy, sự đau đớn trước đây chưa từng có suýt nữa khiến cho linh hồn hắn bị xé rách thành từng mảnh. Ở thời khắc mấu chốt, Niệm Băng liều mạng tương,đem tinh thần lực tụ lại cùng một chỗ, bồn chồn thủ hộ Cố giữ lấy một chút minh mẫn nơi Thiên Nhãn huyệt cùng thần chí , không để cho bản thân bởi vì đau đớn kịch liệt mà ngất đi, hắn nhẫn nại nhìn thấy năng lượng màu xanh biếc này tiến vào thân thể của chính mình rồi cùng tử vong năng lượng bắt đầu kịch liệt đánh nhau sống chết.
Tử vong khí tức tinh khiết chỉ là cùng thân thể Niệm Băng dung hợp lại, cũng không hề bị hắn sở dụng, lúc này đột nhiên gặp được năng lượng mãnh liệt như thế lại là lực lượng hoàn toàn khác biệt đánh sâu vào, tự nhiên là hưng phấn phản kích lại, năng lượng màu xám, giờ không ngừng theo kinh mạch cùng máu huyết bên trong tuôn ra, cùng màu xanh biếc quang điểm, giờ đây hoà trộn cùng một chỗ, không phân biệt, khiến cho bọn chúng tranh đấu lẫn nhau. Lúc này, thân thể Niệm Băng mỗi một lần co rút, đều xuất ra một cổ màu xám khí lưu, cái này cũng không phải đơn giản là tiên thiên chi khí, mà là máu ở bên trong thân thể hắn đã biến thành màu xám! Mỗi một lần dòng máu màu xám lưu chuyển, cùng màu xanh biếc của sinh mệnh năng lượng dung hợp lại. Niệm Băng đều giống như bị hàng vạn con kiến cắn xé trái tim vô cùng thống khổ. Thân thể hắn đã không còn có thể khống chế được nữa, kịch liệt co giật , hắn thậm chí muốn lập tức chết đi cho xong. Lúc trước hắn từng nói với Tạp Áo, mỗi người ở những thời điểm bất đồng thì hạnh phúc cảm nhận được đều không giống nhau , với hắn bây giờ mà nói có lẽ hạnh phúc lớn nhất mà hắn có thể nghĩ đến được thì chính là chết quách đi cho xong.
Nếu không chân chính gặp phải, tuyệt sẽ không thể hiểu được như thế này so với chết còn thống khổ hơn rất nhiều, mà Niệm Băng bây giờ chân thật trải nghiệm. Tử vong khí tức cùng sinh mệnh khí tức căn bản mặc xác cái thân thể của hắn có thể thích ứng nổi hay không, đều liều mạng đem đối phương mà huỷ diệt, nhắm về đối phương mà công tới còn thân thể Niệm Băng lúc này chính là chiến trường của bọn chúng. Nguồn: http://thegioitruyen.com
Chiến trường, tại một hồi kịch liệt chiến đấu truy đuổi dần dần đã trở nên mãn mục thương di (cụm từ này mình không tìm được cụm từ tiếng Việt thích hợp để thay thế, vị huynh đài nào có thể giúp đỡ xin nhắn hộ trong mục giải đáp thắc mắc:cute). Niệm Băng như tận mắt thấy được sự mềm dẻo của kinh mạch dưới sự xuyên thấu của hai loại năng lượng đã trở nên dập nát, mắt nhìn thấy xương cốt bản thân như hé ra các lổ nhỏ. thân thể dần dần bị phá huỷ, bề mặt làn da đã dần dần vỡ nát , máu màu xám tại chung quanh thân thể hắn hình thành một vòng năng lượng không ngừng nhấp nháy di chuyển .
Đừng nói đến việc có thể khống chế thân thể, cho dù là hắn thật sự quyết định muốn chết, thì về căn bản cũng đã không thể làm được nữa rồi.
Tử vong năng lượng cùng sinh mệnh năng lượng cật lực vầy lại, khắng khít vào nhau, trong chốc lát đó ai trong bọn chúng cũng không thể làm gì được đối phương. Lúc Niệm Băng nghĩ đến thân thể bản thân có lẽ sắp bị hủy diệt, chính thức rời bỏ thế giới này, trong miệng đột nhiên truyền đến một cổ hương khí quen thuộc, tín niệm trong nháy mắt được tăng cường, bởi vì hắn biết mặc dù miệng không thể nói mắt không thể thấy, nhưng lại có thể cảm giác được tiến vào trong miệng mình lúc này đúng là tư vị đã mà hắn từng nếm qua một lần. Quả nhiên là Thiên Hương !! nhất thời khiến cho hắn cảm giác được giống như tiến vào thiên đường, một cổ nhu hòa năng lượng chui vào giữa mỗi một cái sinh mệnh nguyên tố và tử vong nguyên tố cùnglúc đó, hình thành một đạo lá chắn rất nhỏ, đem chúng nó tách ra, thống khổ mấy cũng trong nháy mắt biến mất.
Một tiếng rên rỉ thật dài từ trong miệng Niệm Băng phát ra, trong sự thống khổ khôn cùng đến lạ thường, hắn sớm đã quên chính mình còn đang trong hồ nước, vừa mở miệng, nhất thời nuốt vào một ngụm lớn nước sinh mệnh, phảng phất còn hơn xa thuốc nổ, lúc trước kia luồng nhu hòa năng lượng phân biệt ngăn cách sinh mệnh năng lượng cùng tử vong năng lượng thì bây giờ giữa chúng nó chiến tranh lại một lần nữa xuất hiện, chỉ có điều, lúc này đây gây cho Niệm Băng thống khổ so với lúc trước lại mạnh mẽ gấp đôi.