Edit: Ry
Người máy vừa hỏi, hai người ngồi trên sô pha tự dưng im lặng vài giây. Động tác của Nhạc Nhạc còn chưa kết thúc, biết chủ nhân muốn mua giường mới, nó lập tức gửi một đống các loại giường thông minh phù hợp với kích thước phòng ngủ, đề cử mạnh mấy cái giường chữa bệnh. Giường trong phòng Túc Mạc là mẫu cũ từ mười mấy năm trước, lúc ấy cũng coi là một mẫu giường chữa bệnh khá thịnh hành, nhưng giờ đã bị thời đại đào thải.
Túc Mạc là người hoài cựu, trong nhà có rất nhiều bài trí vẫn như lúc cậu còn bé, ngoài phòng thí nghiệm của cậu và phòng cho khách bị cải tạo lại, những căn phòng khác cậu không hề động vào, giữ nguyên dáng vẻ như lúc ba mẹ rời đi.
Túc Mạc cầm quang não lướt lướt mấy mẫu giường mà người máy đề cử, chỉ cần là thứ cần thiết cho cậu chủ, Nhạc Nhạc chưa bao giờ tiết kiệm.
"Cái này quá nhỏ." Túc Mạc nói.
Nhạc Nhạc nhìn kích thước: "To hơn một chút thì sao?"
Túc Mạc gật đầu: "Phải đủ cho hai người ngủ."
Nhạc Nhạc nói: "Nhưng giường chữa bệnh 2 mét không có mẫu nào mới."
Túc Mạc: "Vậy thôi không mua giường chữa bệnh."
Người chọn giường từ Úc Trăn đổi thành Túc Mạc và Nhạc Nhạc. Úc Trăn thấy vậy bất đắc dĩ đứng dậy, nhìn một người một máy tranh cãi như hai đứa trẻ còn, lên tiếng: "Anh vào bếp xem đồ ăn thế nào, hai người bàn tiếp đi."
Cuối cùng vẫn chọn một cái giường lớn có nhiều chức năng, đơn đã đặt, ngày mai sẽ được vận chuyển từ tinh hệ khác tới, chắc cũng phải mất mấy ngày.
Trận chung kết của Hội Luận Đạo Thiên Hạ sẽ diễn ra vào 9 giờ sáng thứ 7, đối thủ của họ là đoàn chiến thắng Thiên Giới, [Nhậm Tiêu Dao]. Hai ngày qua Túc Mạc đã hết sốt, nhưng vẫn không online, Úc Trăn thì ngày nào cũng đi sớm về trễ, hình như là có vấn đề trong công việc, ngày nghỉ cố định trước đó phải tạm hủy.
Túc Mạc còn tưởng anh sẽ chuyển về ở căn hộ ở khu trung tâm, nhưng Úc Trăn vẫn đều đặn trở lại bên này, thỉnh thoảng là ăn tối với bà Trình xong chạy sang, cũng có khi là ăn tối luôn ở nhà Túc Mạc.
"Anh chạy qua chạy lại như vậy không mệt à?" Túc Mạc hỏi.
"Cũng không tới nỗi." Úc Trăn nói: "Cũng chỉ là nửa tiếng lái xe, anh lo cho em."
Túc Mạc: "Nhưng em hết sốt rồi."
Đáp lại cậu chỉ có nụ hôn của Úc Trăn.
Ngoài hôn ra Úc Trăn chưa từng làm gì khác, anh thích hôn khóe miệng khóe mắt cậu, dịu dàng và kiên nhẫn, kiềm chế tình cảm đang ngày một mãnh liệt. Càng ở bên Túc Mạc, anh mới càng thấy nam sinh nơi chốn cẩn thận, che giấu khí phách này khiến mình yêu đến mức nào. Vỏ ngoài cứng rắn lạnh lẽo đã tan, hiện ra trước mắt hai người chỉ có thẳng thắn yêu thương hướng về nhau.
Túc Mạc hỏi: "Có phải gần đây anh bận lắm không?"
"Cũng bình thường, chỉ là có việc anh muốn tìm hiểu cho rõ." Úc Trăn hôn lên mi mắt cậu.
Hai ngày qua anh không tiếp tục chạy dự án. Cái này dính líu tới sự kiện quá lớn, các nhà nghiên cứu mất tích năm đó đều là nhân vật quan trọng nổi tiếng trong các lĩnh vực của Tinh Minh, sự cố nhảy vọt ở tinh vực Tuế Hàn khiến Tinh Minh tổn thất nhân tài nặng nề. Bây giờ đã có kết luận, sở nghiên cứu và tập đoàn Thương Khung đều cực kì chú ý. Một nhóm người của tổ dự án đã tự nguyện đi sang trung tâm hỗ trợ, dự án tạm dừng một tuần.
Anh bận rộn suốt hai ngày, tiếp xúc một vài việc anh chưa có cơ hội điều tra, cũng nhìn thấy Túc Mạc bé bỏng gầy yếu trên danh sách người thân của nhân viên trên thuyền.
Bé con ở độ tuổi chưa biết gì đã mất cha mẹ, một mình sống với người máy cho đến giờ. Úc Trăn hôn Túc Mạc, thầm nghĩ không biết trong mười mấy năm qua Túc Mạc có từng khóc lần nào. Anh cẩn thận hồi tưởng, nhưng dường như chỉ có lúc hơi mất bình tĩnh khi nhận báo cáo thể chất... Anh chưa từng thấy cậu rơi nước mắt, trong ấn tượng chỉ có vẻ bình tĩnh trên khuôn mặt tái nhợt ốm yếu, rịn đầy mồ hôi.
Túc Mạc vẫn luôn sống rất kiên cường.
"Ồ." Túc Mạc hỏi: "Vậy anh tìm hiểu được chưa?"
"Sắp rồi." Trái tim Úc Trăn đau nhói, anh mong rằng kết quả sẽ là một tin tốt, dù xác suất quá thấp.
Túc Mạc rất nhạy cảm với cảm xúc, cậu lập tức phát hiện ra tâm trạng của người yêu.
Thế là khi Úc Trăn buông cậu ra, thiếu niên lại vụng về hôn trả.
Trước kia không biết hôn hít có gì hay, nhưng khi thật sự được trải nghiệm, cậu mới biết hôn là cách giao lưu trực tiếp nhất.
Đột nhiên, Túc Mạc thoáng thấy bóng người sau lưng Úc Trăn ---
Nhạc Nhạc mới từ phòng bếp ra, tay cầm chén nước nóng, không biết nó học được từ đâu, làm vẻ mặt cực kì khoa trương thể hiện sự kinh ngạc của mình.
"Nhạc Nhạc thấy rồi." Túc Mạc thì thầm bên tai Úc Trăn.
Phiền muộn trong lòng Úc Trăn bị quét sạch, bật cười hỏi: "Không thể nói à?"
Đương nhiên là có thể, bọn họ là người yêu mà.
Cái hôn này bị bóng đèn nhỏ trong nhà bắt quả tang, Nhạc Nhạc tròn mắt há mồm nhìn cậu chủ và ngài Úc Trăn hôn nhau, bộ xử lý trong đầu dường như ngừng vận hành. Cùng ngày, Túc Mạc kiểm tra kho dữ liệu của Nhạc Nhạc, thấy có cả trăm cái ứng dụng tài liệu liên quan tới yêu đương. Người máy cũ kĩ lạc hậu đang dùng phương pháp cơ bản nhất của mình, học tập để đổi mới, còn liệt kê cho Túc Mạc một danh sách những điều cần chú ý khi hẹn hò.
"Tớ phải học tập." Người máy biểu thị kháng nghị với hành vi xóa tài nguyên nó mới tải về của chủ nhân.
Túc Mạc nhìn một đống các loại tài liệu tạp nham, hơi đau đầu, trong này có ...
Cậu chỉ có thể nói: "Cậu tải sai rồi, dính một đống virus nè."
Người máy ngây thơ hỏi: "Thật à? Thế phải mau xóa thôi."
Túc Mạc tỉnh bơ đáp: "Ừ."
Cậu xóa hết rồi lại thấy hơi chột dạ, đành tải cho người máy một đống ứng dụng giải trí.
Nhạc Nhạc rất tủi thân, mấy thứ này là nó cố ý tải về từ nhóm giao lưu người máy ở cùng thành phố, hỏi rất nhiều người máy tiền bối cao cấp, là sách liên quan tới tình yêu được họ nhiệt liệt đề cử, nói là đọc hết sẽ trở thành người máy chuyên ngành yêu đương.
Đáng ghét, mấy người máy đó lừa nó.
Đã hứa là người máy không gạt nhau rồi, chẳng qua là ăn hiếp nó không thông minh bằng.
Thế là đêm đó, Nhạc Nhạc thoát khỏi nhóm giao lưu này, gia nhập vào một nhóm giao lưu khác.
Để tránh phiền phức khi ra vào, Túc Mạc dứt khoát nâng quyền của Úc Trăn lên thêm hai cấp bậc, còn ghi chú quan hệ là [Bạn trai].
Có mấy lời, Úc Trăn ở đây không thể nói.
Úc Trăn vừa đi, người máy lại bắt đầu lải nhải: "Ngài Úc Trăn có thể chất cấp S."
Túc Mạc đáp: "Ừ tớ biết."
Người máy lại nói: "Ngài Úc Trăn không phải là người tốt."
Túc Mạc kinh ngạc nhìn nó: "Trước kia cậu bảo anh ấy là người tốt mà."
Người máy không biết trả lời như thế nào.
Âm thầm ganh đua, cuối cùng chỉ có thể tiếp tục học tập.
-
Hai ngày qua Túc Mạc không chơi game, cậu cẩn thận vâng lời bác sĩ, cơ thể chưa khỏe hẳn thì không động vào trò chơi, nhưng tính Túc Mạc không chịu nổi nhàn rỗi. Bởi vì Úc Trăn đã xin nghỉ cho cậu nên giáo sư nhắn tin bảo cậu không cần lo mấy chuyện còn lại, thế là công việc bổ sung số liệu cậu định làm cũng bị đàn anh Chu cướp mất. Tất cả mọi người nhất trí để cậu nghỉ ngơi.
Mấy hôm nay cơ thể đã ổn định, đồng đội cũng kiếm đủ vật liệu, Túc Mạc rảnh rỗi nên hoàn thiện công thức cho đám Hồng Quả Quả.
Thứ 7 phải đấu với Nhậm Tiêu Dao, lại là một đối thủ mạnh, có vẻ còn khó đánh hơn cả Đạp Vân Trung. Người trong đoàn đều không muốn gây cản trở nên lúc Úc Trăn và Túc Mạc không online, bọn họ tiếp tục chế tạo trang bị, cố gắng để trang bị của mình không thua kém đoàn bên kia.
Không cần đi học, không cần chơi game, cũng không cần làm thí nghiệm, thời gian bỗng trở nên dư thừa.
Mà bên ngoài còn đổ tuyết, cậu không thể ra ngoài chạy bộ, thế là dồn tất cả thời gian vào việc viết công thức.
Viết công thức là quen tay hay việc, nắm được mấu chốt rồi thì viết rất nhanh, viết xong cậu còn có thời gian chỉ đạo đồng đội nên rèn như thế nào, tiện thể viết thêm mấy công thức khác, ưu tiên chế đồ cho người trong đoàn Quảng Cáo. Giá cả cũng như bình thường, chỉ là không bao rèn đúc.
Hồng Quả Quả choáng: "Em mới gom đủ vật liệu anh đã viết xong hết rồi?"
Túc Mạc nói: "Hồi trước có viết công thức cơ bản rồi, giờ chỉ là hoàn thiện nó thôi, không tốn nhiều công sức."
Thanh Phong: "Đại ca, bây giờ anh là thần tượng của em!!"
"Cái đó thì miễn đi." Túc Mạc hỏi: "Đủ vật liệu rồi các cậu có thể tự rèn, cần tôi giúp không?"
Hồng Quả Quả: "Ấy, đâu thể lần nào cũng nhờ anh được, để tụi em tự nghĩ, không hiểu thì hỏi anh!"
Thanh Phong: "Đúng đúng, anh mới ra viện mà, đừng mệt mỏi quá, nghỉ ngơi nhiều vào nhé."
Chỉ Qua dặn: "Hồi trước anh bảo muốn rèn trang bị, mấy hôm rồi em mở rương ra mấy thứ anh cần, gửi sang cho anh rồi, nhớ cầm nhé."
Hồng Quả Quả: "Đúng đúng đúng, mấy cái đó em không xài được, gửi hết cho anh với anh Hành đó."
"Ừ, cảm ơn." Túc Mạc đáp. Đúng là cậu định rèn trang bị, nhưng đợt này cả cậu và Úc Trăn đều không online, không ngờ đồng đội đã cẩn thận chuẩn bị cho họ.
Hồng Quả Quả: "Khách sáo làm gì!"
Ba người bắt đầu dấn thân vào kiếp sống chế tạo vũ khí, thành ra Túc Mạc là người duy nhất rảnh, bèn gửi tiếp công thức cho đám Trái Cây.
Trong thời gian nghỉ ngơi, Apple cuối cùng cũng vượt được Thiên Hạ Đệ Nhất. Trước khi công bố tin tức với cả thế giới, hắn gửi thẻ đổi tên, chọc cho tên kia tức điên, buổi tối lập tức đập tiền tìm đại lão làm trang bị, đập từng cục từng cục tiền, cuối cùng do điểm kỳ văn kém Apple quá nhiều, thành ra tổng điểm vẫn chênh khoảng 10 điểm, Apple giữ được ngai vàng.
Túc Mạc cũng khá tò mò, còn hỏi thêm một câu: "Vậy cậu ta có đổi tên không?"
Hồng Quả Quả là chuyên gia hóng chuyện, đáp ngay: "Đổi chứ."
Túc Mạc: "Đặt tên là gì?"
Hồng Quả Quả: "Thiên Hạ Vấn Đỉnh*."
*Nghĩa là Thiên Hạ đang âm mưu đoạt quyền =)))))))))))))))
Túc Mạc: "..."
Pháp thuật kiếm đúng là nội đấu rất kịch liệt.
Nội đấu kịch liệt không chỉ có pháp thuật kiếm, rất nhiều nghề hot đều cạnh tranh cực kì rõ rệt. Đợt này có điểm kỳ văn của Hội Luận Đạo Thiên Hạ, các đoàn vào tới vòng trong đều là những đoàn mạnh, nên tất cả tài khoản đều tăng thêm một cấp bậc. Mà cái cho điểm nhiều nhất chính là Thần Binh cấp 80.
Điểm của hệ thống Thần Binh chiếm con số cực kì lớn trong điểm đánh giá trang bị. Dạo trước Momo rèn ra hai Thần Binh có kĩ năng thức tỉnh, càng ngày càng nhiều người thử rèn. Trong đó nổi tiếng nhất là Đại Sư Rèn Đúc Cò Trắng Hoa Mai, y cân nhắc một thời gian cuối cùng cũng tính ra được công thức cho kĩ năng thức tỉnh, nhưng xác suất thành công không đạt tới 100% như Momo, thời gian dài như vậy mới chỉ đúc được hai cái.
Một cái là của vu sư, cái còn lại của y sư.
Túc Mạc nhìn chỉ số hai món vũ khí Hồng Quả Quả gửi trong nhóm. Thức tỉnh kỹ năng thật, nhưng chỉ số của thuộc tính hơi nát, vấn đề hẳn là nằm ở công thức vật liệu, trong quá trình nâng cấp không cân nhắc tới việc nâng giá trị trần lên cao nhất mới thành ra như vậy.
Hai món vũ khí này cũng lên bảng xếp hạng Thần Binh, nhưng kém xa ba món đầu.
Vị trí thứ nhất là của Không Tương Cô Đăng, thứ hai là Thiên Cương Tru Phạt, thứ ba là Đạp Lãng Kích Không.
Đạp Lãng Kích Không của Dạ Bán Chung Thanh tuy không thức tỉnh kỹ năng, nhưng chỉ số cơ bản đều cao, điểm đánh giá cao hơn hẳn hai Thần Binh có kĩ năng thức tỉnh mà Cò Trắng Hoa Mai rèn ra. Vấn đề này xuất hiện đánh thức rất nhiều người, kỹ năng thức tỉnh suy cho cùng vẫn chỉ là kĩ năng, là dệt hoa trên gấm, nếu chỉ vì thức tỉnh kỹ năng mà thuộc tính vũ khí bị sụt giảm thì thà không làm còn hơn.
Dù sao mấy thứ kĩ năng này làm kỳ văn cũng có thể kiếm, không cần thiết phải mạo hiểm.
Thứ 6, Úc Trăn mới có thời gian rảnh, tới nhà Túc Mạc đúng lúc thấy Nhạc Nhạc đang chỉ huy người máy lắp giường lớn, giường cũ của Túc Mạc được chất vào trong kho. Sau khi lắp chiếc giường lớn, căn phòng rộng rãi bỗng trở nên chật chội hẳn. Hai người ăn trưa xong mới online, vừa online đã thấy đồng đội ổn định nâng vũ khí lên cấp 80, đang cân nhắc thứ tự dung hợp vật liệu.
Hồng Quả Quả nhanh chóng nhắn tin ---
[Đại ca, để lát nữa làm daily nhé, ba bọn em đang đấu tranh với đống vật liệu, sắp xong rồi.]
Thế là Túc Mạc không mời họ, đợi đồng đội làm xong.
Mấy hôm nay cậu không online, quầy giao dịch đã chất đống đủ loại vật liệu, Túc Mạc lấy hết xuống, lại về kho lấy chút vàng, cùng Úc Trăn tới lò rèn.
"Hôm qua Mướp Đắng nhờ anh nói cảm ơn với em. Rốt cuộc mấy ngày qua em viết bao nhiêu công thức rồi?"
Úc Trăn thở dài: "Anh dặn em nghỉ ngơi nhiều mà?"
"Em đâu có chuyện gì khác. Mấy hôm nay không chơi game, anh cũng không ở nhà, rảnh rỗi không có gì làm nên viết thôi." Túc Mạc đang lục nhà kho, lấy vật liệu cần ra, miệng nói tiếp: "Chỉ mấy công thức thôi mà. Đợt trước viết công thức cho anh em đã tổng kết ra dàn khung rồi, còn lại chỉ là căn cứ theo tình huống điền vật liệu vào thôi, không tốn mấy công sức. Cái của Mướp Đắng đúng là hơi rắc rối, trang bị và cộng điểm của anh ấy quá đặc biệt, em phải đối chiếu vật liệu rất lâu, nhưng mà anh ấy trả nhiều vật liệu lắm."
Úc Trăn vẫn luôn muốn hỏi: "Em không thiếu tiền chứ?"
"Trước kia thì có, lúc ấy máy đăng nhập không thể kết nối với Tinh Võng để nạp tiền, chỉ có thể kiếm tiền trong game để tiêu."
Túc Mạc nhướng mày: "Giờ em không thiếu, nhưng làm gì có chuyện tiền đưa tới cửa lại không lấy? Trong kho hàng của Trái Cây có rất nhiều vật liệu hiếm không mua được trên thị trường."
Úc Trăn đánh giá: "Nhóc tham tiền, em nhìn trúng kho vật liệu của họ?"
Túc Mạc không phủ nhận: "Thiên Hoàn có rất nhiều vật liệu có tiền cũng không mua được."
Nói xong cậu lại bảo: "Mấy hôm nay chán quá, em còn viết logic công thức thành ứng dụng."
"Ứng dụng ghép trình tự?" Úc Trăn không nhịn được xoa đầu Túc Mạc, phát hiện ở trong game xoa tiện hơn.
Chiều cao chênh lệch nên lúc xoa còn có thể ôm người vào lòng.
"Mấy cái này rất giống đống số liệu mà em thường xuyên phải tính, không cần đổi khung phần mềm, chỉ cần dẫn xuất kho vật liệu của Thiên Hoàn ra làm dữ liệu, sau đó tạo một cái khuôn công thức, bỏ vào là ra." Túc Mạc ngẫm nghĩ rồi nói: "Nhưng cái công thức này chỉ phù hợp với các phái phổ biến, đương nhiên không thể so sánh với hàng đặt làm riêng. Em viết xong thì thấy có vẻ cũng không dùng để làm gì nên bỏ xó. Công nhận Thiên Hoàn rất đầu tư vào hệ thống trang bị, có khá nhiều thể loại."
Úc Trăn đứng đợi ở trước NPC nhà kho, thấy cậu loay hoay mãi không xong: "Còn thiếu gì à?"
"Cỏ Mơ Màng, hình như Thép Cửu Thiên cũng thiếu một cái." Túc Mạc nói: "Tới khu quầy hàng xem thử đi."
"Chờ chút, để anh đổi nick lấy cho." Úc Trăn nói: "Nick xạ thủ có."
Ba người Hồng Quả Quả cuối cùng cũng tinh luyện vật liệu xong. Chậm thì chậm, nhưng cả ba làm xong đều có cảm giác cực kì thành tựu. Sau đó, họ mới nhận ra hai người kia chưa vào đội.
"Ơ, không ai mời đại ca vào à?" Hồng Quả Quả nhìn một lượt, phát hiện Hành Chỉ Vô Câu không online: "Anh Hành offline rồi à?"
Chỉ Qua nói: "Em mới thấy thông báo, vừa off thôi."
Thanh Phong: "Kì lạ, lúc online tôi có gửi lời mời tổ đội cho đại ca mà."
Cậu ta gửi lại lời mời khác, lại có nhắc nhở đối phương đã có đội.
"Có thể là anh ấy tạm treo máy, bọn mình sang bên đội của đại ca đi."
Hồng Quả Quả dứt khoát thoát đội, xin gia nhập đội của Momo.
Yêu cầu nhanh chóng được duyệt, y vào đội định nói gì đó, chợt thấy trong đội xuất hiện một cái ID vừa lạ lại vừa quen ---
[Quy Chân Phản Phác]
Y sững sờ, nhìn lại, bên dưới ID Quy Chân Phản Phác là Momo.
Hồng Quả Quả: "...!!!"
[Người chơi Thanh Phong Đến Đây gia nhập đội ngũ]
[Người chơi Chỉ Qua gia nhập đội ngũ]
Đội vốn chỉ hai người lập tức đủ 5 mặt.
Kênh đội ngũ im re, hai người vào sau cũng thấy ID trong đội.
Thanh Phong: "... Hello? Trùng hợp vậy."
Chỉ Qua: "..."
Hồng Quả Quả: "..."
Lô cái đầu ông!
____________________________
Mới bước đầu lập nick trên etsy bán hàng đã toang rồi, tài khoản lập được 2 ngày nó khóa cmn mất, còn không cho lí do. Chốt hạ là đừng xài etsy.
Giờ tui đang loay hoay với shopify, cơ mà xài shopify thì phải tự quảng cáo các thứ mà bị ngu chụp ảnh quá, rồi còn design web ༼ ༎ຶ ᆺ ༎ຶ༽ Thôi thì vạn sự tùy nan, hàng lỡ nhập rồi, 3k, nợ ngập đầu, không làm thì ăn đầu b... Có ai donate cho một bữa đi ăn sushi băng chuyền thì tốt, tui chưa đi ăn cái đó bao giờ, tháng 11 về Việt Nam sẽ đi thử (づ ◕‿◕ )づ Mọi người có đề cử gì không, HN hay HCM đều được nha ~~
Nhân tiện cảm ơn mấy bồ đã recommend truyện nha, có điều khó tính như chó chưa đọc được bộ nào, xong giờ vấp phải 1 bộ cổ trang bàn tay vàng siêu to cơ mà nó cute và hài nên mê vãi.
Cập nhật chút tình hình đào hố, do nhiều bạn hỏi quá, thì bộ Oan có đầu trứng có chủ (bộ võng du lần trước tui kể) của Nhất Thế Hoa Thường tui sẽ không đào, hình như có nhà mang về edit rồi mọi người có thể tìm xem. Cảm nhận cá nhân thì tương tác công thụ rất dễ thương, tui thấy nó còn ngọt và cute hơn bộ gánh team, nhưng khoản game thì hơi bị cố quá nên nó cứ rối rối nhàm nhàm. Cơ mà tổng thể vẫn ổn, đọc giải trí ok nha.
Vũ khí đã chính thức dừng chân với 607 chương, 1 triệu 9 chữ, hiện tiến độ đang là 161/607, khoảng 25% =)))))))))) Tạm ngừng để tui tập trung chạy bộ này trước. Nói nhỏ là còn 34 chương nữa là tui xong Thiên Tài rồi nhưng má nó 34 chương này xấp xỉ 210k chữ tức ~ 20% bộ truyện.
Cứu rỗi phi điển hình cũng dừng bước ở 313 chương chính truyện và 36 ngoại truyện với tổng số chữ gần 1 triệu 3, nhìn chung không có lôi, vì nó là H văn phiên bản Tấn Giang =))))))))))))))))) Cũng đang tạm ngừng luôn để tui chạy xong Thiên Tài.
Hiện đang có 2 bộ khác trong list dự định của tui, nhưng chưa chắc đã đào vì, ờm...