Bạn Trai Tôi Là Mèo – Nam Nguyệt Tích

Chương 14




9h sáng chủ nhật, sau một đêm, khí lạnh đã bị ánh nắng ban mai xua tan gần hết để những ngọn gió ấm áp thổi vào trong phòng.

Dây váy Vân Du vô tình tuột xuống khiến nửa bầu ngực lộ ra. Da thịt trắng nõn ngọc ngà như đậu hũ non, mịn màng như tơ lụa. Quần lót nhỏ màu hồng phấn ở bẹn dường như có thể rơi xuống bất cứ lúc nào.

Làn gió ấm áp dịu êm mơn trớn cơ thể nhỏ xinh của cô tựa như có một bàn tay đang dịu dàng vuốt ve toàn thân, khơi mào lửa cháy hừng hực.

Tay cô chậm rãi sượt qua bụng rồi đi dọc theo làn da mịn màng xuống dưới, tiến thẳng vào trong quần lót mỏng tanh, sau đó dừng lại bên ngoài thảo nguyên thưa thớt. Ngón tay mảnh khảnh thành thạo đẩy mép thịt mềm bảo vệ ra rồi tiến vào trong thăm dò. Cô chỉ dám tiến vào bằng chiều sâu móng tay, tuy nông nhưng cũng đủ khiến cô thoải mái hưởng thụ.

“A a…” Khóe miệng cô phát ra tiếng thở ấp yêu kiều.

“Ting ting ting ting ting…” Tiếng gọi video vang lên không đúng lúc. Ai vậy chứ… đúng là đáng ghét…

Cô nhắm mắt lại, dùng tay trái nhàn rỗi tìm điện thoại trong chăn, chưa kịp tắt thì đã vô tình ấn vào nút trả lời.

“Bà xã Du Du?” Giọng khàn khàn mang theo chút ngái ngủ của chàng trai truyền đến.

“Tôi…” Vừa nghe thấy giọng nói đó, Vân Du lập tức mở to hai mắt, cả người cứng đờ.

Chu Tử Ninh nhanh chóng nhìn thấy một loạt hình ảnh, đầu tiên là dây váy của Vân Du tuột xuống, tiếp đó là bầu ngực sống động cộng với khuôn mặt đỏ ửng, cuối cùng biến thành trần nhà màu trắng.

“Bà xã, người ta muốn nhìn em.” Chu Tử Ninh trở mình nằm nhoài trên ghế nói chuyện với cô.

“Đừng có gọi tôi như vậy.” Vân Du thở hổn hển nói. Cô vẫn chưa đồng ý làm bạn gái của cậu ta mà. Cô rút ngón tay ra khỏi hoa huy*t, sau đó cọ xát

quanh miệng huyệt khiến mật dịch trơn ướt dính đầy tay.

“Anh biết em đang làm chuyện xấu gì đó.” Chu Tử Ninh cười hì hì luồn bàn tay lớn của mình vào trong quần lót. Quần cậu đã dựng thành lều trại từ lâu rồi.

“Bà xã, rên cho anh nghe đi nào.” Giọng cậu run rẩy như đang cố kìm nén điều gì đó.

Thật quá đáng… tại sao lại gọi cho cô đúng lúc này chứ… còn chưa được sự cho phép của cô mà đã gọi cô là vợ! Thực ra chuyện này cũng không thể trách người ta, ai bảo hôm qua cô không từ chối cậu rõ ràng.

“Bà xã Du Du, xin em đấy! Ưm a~” Yết hầu của cậu nhấp nhô, rên lên không hề kiêng nể gì.

“Cậu làm cái gì đấy?” Vân Du cầm điện thoại lên, chàng trai trong video hơi hé môi, ngước cổ để lộ đường cong thiên nga duyên dáng. Cậu nhìn chằm chằm vào bầu ngực tuyết trắng của người con gái, đường cong như ẩn như hiện kích thích gậy th*t của cậu trở nên cứng rắn nóng bỏng như bàn ủi. “Em muốn nhìn không?” Giọng nói của chàng trai khàn khàn mê hoặc. “Nhìn gì?” Làn mi dày của Vân Du khẽ run, đôi mắt dịu dàng như nước toát ra vẻ quyến rũ.

Chu Tử Ninh đổi sang camera sau, dùng bàn tay xương khớp nắm lấy cây gậy th*t thô to màu hồng. Tay cậu chỉ có thể nắm chặt được một nửa chiều dài, nửa còn lại dũng mãnh bày ra trước mắt Vân Du.

Vân Du giật nảy mình bối rối ném điện thoại đi, tim đập thình thịch liên hồi. Điện thoại trùng hợp bị kẹp vào trong khe, camera đối diện với hang động bí mật của cô. Miếng vải mỏng nơi đáy quần lót được vén sang một bên, hai tay cô đè vào vách thịt non mềm, miệng hoa huy*t dính đầy chất lỏng trong suốt hơi hé mở.

Chu Tử Ninh hít thở trì trệ: “Bà xã, nơi đó của em đẹp quá.” Tay cậu nhanh chóng xoa nắn lên xuống.

Vân Du luống cuống cầm điện thoại lên, đúng lúc đó liền nhìn thấy gậy th*t của cậu, không ngờ nó lại đẹp đến vậy…

“Bà xã à, đừng để ông xã phải làm một mình.” Chu Tử Ninh xoay camera trước, không vui bĩu môi.

“Cậu muốn làm gì?”

“Đặt điện thoại vào chỗ lúc nãy.”

“Không được…” Lúc nãy chỉ là ngoài ý muốn, mặt Vân Du như bốc hỏa. Chu Tử Ninh lại vội chuyển máy quay sau. Cậu lắc lắc gậy th*t vẽ nên một đường cong hoàn mĩ giữa không trung.

“Anh mặc kệ. Em khiến anh cứng rồi thì phải chịu trách nhiệm dập lửa. Nếu không anh sẽ đi tố cáo với ba em.” Giọng nói trầm khàn mang theo vẻ uy hiếp.

Vừa nghĩ đến việc phải gặp ba già, cô lập tức rùng mình. “Vậy cậu nhanh lên chút nhé!”

“Ừ.” Cậu thuận miệng đáp. Nhanh hay không cậu cũng đâu quyết được. Vân Du đặt điện thoại lên giữa chân. Hô hấp Chu Tử Ninh dần trở nên dồn dập.

“Em đè ngón tay lên đi.” Chu Tử Ninh đẩy nhanh tốc độ vuốt ve, bàn tay va chạm vào túi lớn tạo ra âm thanh vang dội. Vân Du đặt lòng bàn tay lên hạt đậu rồi ép xuống xung quanh.

“Bà xã, có thích kích cỡ của ông xã không? Có muốn ông xã cắm vào trong cô bé của em không?” Chu Tử Ninh cất giọng đè nén hỏi.

Vân Du nằm nhoài trên giường, cảm giác tê dại ở hang động bí mật khiến cô rơi xuống vực sâu tình dục, không thể khước từ. Cô nghiêng người nhìn dương v*t cường tráng trong video, không kiềm chế được mà cong chân lên tưởng tượng đối phương đang xé rách mình rồi xuyên vào.

Thân gậy th*t màu hồng ấy quấn đầy tơ máu lờ mờ, cắm vào huyệt nhỏ thì sẽ tuyệt lắm!

“Bà xã, Du Du ~ Có thích ông xã cắm em không?” “Th…thích…” Cơ thể run rẩy của cô nhanh chóng tiết ra.

Âm h* trong màn hình phun trào dịch đục như cống xả nước, còn thấm ướt hết cả ga giường. Rõ ràng… lúc cô ấy giải quyết không hề ra nhiều nước như vậy!

Vân Du cắn môi dưới không dám kêu thành tiếng, không ngờ cô lại lên cao trào trước một chàng trai mới quen không lâu…

“Làm sao đây? Anh vẫn chưa muốn mà…” Chu Tử Ninh ảo não nói. “Không… không sao… cậu cứ từ từ tiếp tục.” Vân Du thở gấp nói, bộ ngực đầy đặn chuyển động lên xuống theo nhịp hô hấp.

“Bà xã à, em sờ lại mình được không?”

“Tôi…” Rõ ràng cô muốn từ chối nhưng tay lại không tự chủ đi xuống dưới.

Mãi đến khi Vân Du đạt cao trào lần thứ năm, Chu Tử Ninh mới phun ra một dòng chất lỏng màu trắng sữa theo tiết tấu của cô, vật nam tính màu hồng tao nhã bắn dòng dịch thể ấm nóng lên cao. Chất lỏng lên đến nơi cao nhất lại tản xuống khắp nơi như pháo hoa trải đầy ga giường màu xanh nước biển.

Xem như cậu đã trở thành người của cô rồi?