Bạn Trai Thích Diễn Khổ Nhục Kế Của Tôi

Chương 20: Đọc điểm




Đường Hân tâm tình vô cùng tốt trở về lớp nhưng chân trước vừa mới bước vào đã phát hiện điểm khác biệt. Phía dưới lớp mọi người ai nấy ngồi ngay ngắn tại chỗ của chính mình. Đường Hân nhìn về phía bục giảng, chỉ thấy Triệu Hải đang đứng nghiêm chỉnh ở đấy. Cô chớp chớp mắt nhìn về phía đồng hồ. Chưa hết thời gian nghỉ giữa tiết mà.

Đường Hân gật nhẹ đầu với Triệu Hải rồi chậm rãi bước về phía chỗ của mình. Chỉ là cô chưa kịp ngồi xuống đã nghe được âm thanh của Triệu Hải:

“Bạn học mới vừa vào đấy, em tên gì?”

Đường Hân nghe vậy cũng không sợ hãi cô dứt khoát đứng thẳng lưng khẽ cười đáp lời:

“Thưa thầy Triệu, em là Đường Hân, Đường trong ngọt ngào, Hân trong hân hoan.”

Đường Hân… Triệu Hải nghe được tên cô thầm quan sát thêm vài lần, giọng nói cũng ôn hoà hơn.

“Em là học sinh duy nhất trong đội tuyển của lão Vương…”

“Vâng.” Đường Hân dịu dàng đáp.

“Bạn học Đường Hân, tôi đến đây thay mặt lão Vương thông báo điểm giữa kỳ cho các bạn lớp em, bạn học Đường Hân thử đoán một chút xem điểm số đợt này của mình đạt bao nhiêu?”

Đường Hân trong lòng thầm bĩu môi, rõ ràng đã có điểm còn bắt cô đoán, đây không phải là kiểm tra cô có gian lận hay không sao? Đường Hân cũng không thèm che giấu, cô lạnh nhạt đáp.

“Thầy Triệu nếu đã để em đoán vậy em liền đoán. Thầy Triệu thấy con số… 286 này như thế nào?”



Triệu Hải nghe vậy thì đã hiểu, quả nhiên cô bé này giấu tài. Đoán điểm chính xác như vậy thì chỉ có một khả năng cô chưa bộc lộ hết năng lực của mình. Xem ra thực lực của cô bé này so với suy nghĩ của ông chỉ có hơn chứ không hề kém.

Sau khi nghe Đường Hân đoán điểm, cả lớp thoáng chốc ngơ ngác, tiếng khe khẽ trao đổi cũng dần vang lên đa số mọi người đều nghĩ Đường Hân là tự tin thái quá rồi, có người còn ác ý nghĩ cô ngạo mạn tự đại, không biết lượng sức… Đường Hân không để ý lắm tiếng xì xào xung quanh, cô vẫn chăm chú nhìn Triệu Hải trên môi duy trì nét tươi cười ấy.

Triệu Hải nhìn cô rồi đột nhiên cười lớn:

“Ha ha ha, chỉ khí phách này thôi cũng khiến tôi thay đổi ánh mắt về em. Ha ha Đường Hân à, có muốn chuyển sang lớp tôi không? 12 ban 1 rất hoan nghênh em gia nhập!!!”

Đúng như dự đoán, Đường Hân khá hài lòng với lời mời của Triệu Hải chỉ là cô chưa kịp mở lời đồng ý thì đã nghe âm thanh mười phần chói tai của nữ sinh vang lên:

“Thầy Triệu chẳng phải xét duyệt dựa trên điểm số hay sao? Chỉ nói vài câu với cô ta thầy đã để cô ta gia nhập lớp thầy như vậy rất không công bằng!” Nữ sinh liếc mắt ghen ghét nhìn về phía Đường Hân sau đó ánh mắt lên án nhìn về phía Triệu Hải. Quả thực trong lớp cũng có một số người cảm thấy rất bất công nhưng mọi người lại không lên tiếng, thấy nữ sinh kia mở đầu nói ra, đám người còn lại liền nhao nhao phụ họa:

“Đúng vậy, đúng vậy.”

Triệu Hải thấy lớp học mất trật tự liền giờ tay nói lớn:

“Im lặng a.” Một tiếng này của ông cả lớp nhanh chóng im phăng phắc. Thấy vậy Triệu Hải chỉ về phía nữ sinh kia lên tiếng nói tiếp.

“Em đấy, tên gọi là gì nhỉ?”

Nữ sinh không hề sợ sệt đứng lên trả lời:



“Em tên Thi Vũ”.

“Được Thi Vũ, nếu muốn công bằng thì phiền em lên đây đọc điểm cho cả lớp hộ tôi đi. Mọi người cũng cố gắng nghe rõ a. Nào lên đây!”

Triệu Hải đem bảng điểm đưa cho Thi Vũ.

“Đọc to lên cho cả lớp nghe nhé.”

Nữ sinh tên Thi Vũ kia nhận lấy bảng điểm lần lượt đọc.

“Thành n 172, Vũ Bảo 169, Kha Chúc 194, Vĩnh Điềm 218, Nhã Hân 204, Đường Hân 286…” Thi Vũ vừa đọc xong không thể tin được cô ta kiểm tra bao nhiêu lần thì tên Đường Hân vẫn sừng sững thẳng hàng với con số 286. Cả lớp nghe vậy thì trợn mắt xì xào:

“Sao có thể?”

“Tiểu Vũ đọc nhầm rồi sao?”

“Đường Hân 286 điểm???”

Triệu Hải thấy phản ứng này của cả lớp thì vui vẻ nói:

“Các em không nghe nhầm, bạn học Đường Hân thi được 286 điểm, đứng đầu cả ban 2 và ban 3 tôi nghĩ với điểm số này tôi chiêu mộ em ấy về lớp mình điều này không những công bằng mà là rất công bằng. Được rồi bạn học Thi Vũ em cứ đọc tiếp đi cho mọi người nghe điểm số của các bạn còn lại nào.”