Cổ thành Lệ Giang lại có tên là Đại Nghiên Trấn, nằm ở đồng bằng Trung Bộ Lệ Giang , Bắc theo Tượng Sơn, Núi Kim Hồng, Tây gối Núi Sư Tử, phía trước Đông Nam có hơn mười dặm đồng ruộng tươi tốt. Lệ Giang đã khéo léo đem kinh tế và địa thế chiến lược trọng điểm gập ghềnh dung hòa cùng một chỗ , chân thật , bảo tồn hoàn mỹ và tái hiện dáng dấp cổ xưa.
Kiến trúc của cổ thành đã trải qua vô số thử thách của các triều đại, thế sự xoay vần , nó hòa hợp đặc sắc văn hóa của các dân tộc mà thanh danh truyền xa. Lệ Giang còn có được hệ thống cung cấp nước lâu đời , hệ thống cung cấp nước này giăng khắp nơi, tinh xảo độc đáo, đến nay vẫn phát huy tác dụng hiệu quả.
" Cẩm Niên, tại sao cậu không đi học du lịch? Làm sao cái gì cũng biết hết vậy ? " Tang Vũ há to miệng , trong âm thanh để lộ ra sự hâm mộ.
" Nhìn kìa ,Tiểu Vũ, mình nói cô ấy là phù thủy , thật đúng là không có chuyện gì mà cô ấy không biết ! " Văn Tiêu Nghệ là một cô gái hoạt bát , nhưng hàng ngày dày công tu dưỡng.
" Đúng vậy ! Tiêu Nghệ , nói một chút xem tại sao cậu và Cẩm Niên biết nhau vậy ! Chuyện này mình rất tò mò đấy ! " Lương Ngân có chút nghi ngờ , một cô gái tràn ngập thần bí như thế , thật sự là khiến người gặp gỡ say mê !
" À, chúng mình biết nhau không sớm hơn các cậu bao nhiêu đâu, đại khái mấy ngày trước chúng mình xuất phát từ trường , trên xe, ví tiền của mình không thấy, cậu ấy đã giúp mình tìm lại , hơn nữa còn bắt được tên trộm! Các cậu không biết đâu, Cẩm Niên bắt trộm rất có tay nghề nha ! " Văn Tiêu Nghệ cố tình kéo dài chữ nha, khiến Lương Ngân và Tang Vũ cười haha không ngừng.
Mà Đàm Cẩm Niên vẫn một mực dịu dàng nhìn ba người các cô, cô làm sao tin tưởng, duyên phận lại kỳ diệu như vậy. Nhưng mà, lại thật sự xảy ra trên chính bản thân mình.
Bốn người cứ như vậy đi dạo ở chợ nhỏ, rất mãn nguyện . Xung quanh cổ thành Lệ Giang là một chợ nhỏ, khu kiến trúc bên trong dân cư phòng xá đan xen hợp lí, cách bố trí hình dạng và cấu tạo cùng với bốn phương Lệ Giang cổ thành tương tự nhau
Mấy người các cô vừa đến Lệ Giang một ngày , ngủ đến quá trưa , cũng có thể là do ở trên xe lửa quá mệt.
Nhưng từ hôm thứ hai bắt đầu , bốn người liền như bình thường càn quét , ở chợ nhìn thấy đồ gì mới lạ lập tức mua về , còn bất chợt cảm thán , già rồi nhất định phải ở đây dưỡng lão.
Danh lam thắng cảnh và di sản văn hóa của Lệ Giang, các cô đều đi qua, phố cổ, cầu cổ, Mộc phủ , chùa Phúc Quốc Ngũ Phụng Lầu , khu kiến trúc dân cư Bạch Sa cùng với khu kiến trúc dân cư Thúc Hà các cô đều ghé qua .
Những ngày tiếp theo, những nơi của Lệ Giang gần như các cô đều đi dạo qua một lần, chạng vạng tối, Lệ Giang mưa rơi lác đác , bốn người các cô sau khi ăn xong đi bộ trở về khách sạn ngủ. Sắc trời dần dần chuyển tối , mưa cũng từ từ ngưng, cuối cùng, trên bầu trời lại có ánh sáng của những ngôi sao.
Mọi người cùng nằm trên một cái giường nói chuyện phiếm.
" Ngân Ngân, cả nguyên năm nay cậu có số đào hoa, hơn nữa, cậu còn có thể gặp được chân mệnh thiên tử của cậu nữa !" Đàm Cẩm Niên từ cửa sổ nhỏ nhìn lên bầu trời.
" Hả? " Lương Ngân nghe đến ý trung nhân , trong lòng liền mơ hồ cuồn cuộn, Mộ Nghĩa , chính là cô không tài nào bỏ được, anh ấy còn có thể là chân mệnh thiên tử sao?
" Thật vậy hả? Thế còn mình? Thế còn mình? Chân mệnh thiên tử của mình sẽ vẫn luôn yêu mình chứ? " Văn Tiêu Nghệ vội vả hỏi , ba người các cô đều biết cô ấy đã có bạn trai, nhưng mà bạn trai của cô thích cô không giống như cô thích anh ta.
" Cậu hả, cô gái nhỏ, tiếp tục đợi đi ! " Đàm Cẩm Niên ra vẻ vô ý nhưng thật ra cố ý cùng Văn Tiêu Nghệ đùa giỡn , nhưng mà cái nhìn này lại bị Lương Ngân nhìn thấy ,
" Hừ! Cẩm Niên thối, luôn chọc mình , đúng rồi, đúng rồi, vậy Tiểu Vũ thì sao ? " Văn Tiêu Nghệ thích Tang Vũ nhất, bởi vì bên cạnh Tang Vũ khiến cô luôn tìm được bóng dáng vui sướng , Ngân Ngân nữa, rất dịu dàng, Cẩm Niên , rất thần bí, cô thích nhất chính là sự tùy tiện, thẳng thắn , đáng yêu của Tang Vũ, đương nhiên, cô tin tưởng, hai người họ nhất định cũng thích Tang Vũ giống như cô,
" Tiểu Vũ à !! " Đàm Cẩm Niên cố ý học theo Văn Tiêu Nghệ kéo dài âm ra.
Tang Vũ có chút vội vàng, nhưng không hề biểu lộ ra ngoài, liền dường như lơ đãng nhìn thấy các cô , lập tức xoay người lên mạng.
" Tiểu Vũ không muốn biết sao ? " Lương Ngân nhìn dáng vẻ của Tang Vũ liền cảm thấy cô cười .
" Không muốn. " Tang Vũ cố ý nói.
" À, được thôi, Cẩm Niên, cậu chỉ cần xem giùm hai bọn mình là được rồi , còn Tiểu Vũ thì nói nhỏ với nhau , dù sao cậu ấy cũng không muốn nghe ! " Lương Ngân cũng cố ý chọc cô , cô phát hiện cùng Đàm Cẩm Niên còn có Văn Tiêu Nghệ ở cùng một chỗ chọc Tiểu Vũ là một việc rất thú vị , ưu sầu dần dần cũng không còn nữa .
……………………………………………………………………………………………………………………………………………………..
Vệ Nam trở về thành phố B , chuyện xấu của Trình Mạc Nhiễm vẫn như cũ là thuận buồm xuôi gió, nhưng mà nhìn người cũng không thấy thuận buồn xuôi gió như vậy. Người làm tổng giám đốc đều làm cho mọi người hoảng sợ , sợ người nào không cẩn thận sẽ bị tổng giám đốc Trình sa thải.
Gần đây Trình Mạc Nhiễm bị thủ hạ vì mấy miếng đất kia tra tấn , gần như mỗi ngày đều tăng ca, tâm tình cũng vì vậy mà phiền chán cực kỳ.
Lúc Vệ Nam đến tìm anh vừa lúc anh hoàn thành công việc trong tay, đứng cạnh cửa sổ trong về phía xa .
" Thế nào? Cậu muốn biến mình thành người sắt à ? " Trong lời nói của Vệ Nam có chút châm chọc, nhưng cũng có quan tâm , ai bảo hai người bọn họ lớn lên cùng nhau chứ ?
" Cậu cho mình là Vương Tiến Hỉ sao ? Như thế nào ? Làm xong chưa ? " Tâm tư hiện giờ của Trình Mạc Nhiễm một mực là công việc.
" Yên tâm đi ! Ngược lại cậu kìa , mình chỉ mới đi có một tuần , cậu làm sao mà gầy nhiều như vậy ? "
" Cậu nói mập mờ như vậy làm gì ? Phụ nữ bây giờ không phải là thích loại này sao ? Đây gọi là tráng kiện, YOU KNOW ? " Trình Mạc Nhiễm với bạn bè luôn luôn nói đùa đắc thế như vậy.
" Này, chuyện bây giờ hẳn là không còn nhiều , nếu không thì hai anh em chúng ta cũng đi giải sầu ? " Vệ Nam đề nghị , anh nhớ tới hai cô gái kia.
" Được thôi, đã lâu không cùng cậu đi hưởng tuần trăng mật rồi ! Tiểu tử cậu bây giờ không ăn khói lửa nhân gian à ! " Trình Mạc Nhiễm trêu ghẹo .
" Nằm mơ đi, chúng ta cũng đi Vân Nam đi ! " Anh nhớ dường như hai cô gái kia nói qua trạm tiếp theo muốn đến Vân Nam.
“ Ok.”
………………………………………………………………………………………………………………………………
Cuối cùng bốn chị em quyết định đi xem một thước ánh mặt trời.
Lương Ngân là người hâm mộ Hải Nham , gần như mỗi bộ tác phẩm của ông cô đều xem qua, nhưng thích nhất chính là vẻ đẹp của 《 Một thước ánh mặt trời 》, cô từ lâu đã muốn đi chiêm ngưỡng một chút phong cảnh Ngọc Long Tuyết Sơn.
Nghe nói, trên đỉnh Ngọc Long Tuyết Sơn ở Lệ Giang , thường vào thời gian ngẫu nhiên đặc biệt , mới có thể nhìn thấy một thước ánh sáng mặt trời chiếu ở phía trên , trường hợp đó vô cùng yên tĩnh, vô cùng tráng lệ. Đối với cả đời một người mà nói , thật sự rực rỡ, tình yêu cả đời khó quên chợt lóe lên rồi biến mất, đúng như sự ngắn ngủi của " Một thước ánh mặt trời" này ! " Cả đời không thể thành vĩnh hằng , có lẽ ở một điểm nào đó liền ngưng tụ thành , cả đời không thể có được rực rỡ, có lẽ chỉ ở trong một thước đó . Nhưng mà , bỏ lỡ chính là bỏ lỡ, một thước ánh mặt trời ngắn ngủi , chỉ tình cờ chiếu rọi trên người mọi người, mà tất nhiên sẽ không bao trùm mọi người xung quanh."
" Trời xanh ở trên , đất màu mỡ ở dưới..." Văn Tiêu Nghệ vừa xuống vừa nói.
" Ha ha ha, Tiêu Nghệ, cậu rõ là đại ngỗ, là đất dày ở dưới ! " Tang Vũ cười nhạo cô.
" Được rồi, Tang Tiểu Vũ đều giống nhau mà, mau tới, chúng mình không dễ gì tìm được nơi không có ai chú ý tới như thế này , cậu nhanh lên đi, đừng lôi thôi nữa ! " Văn Tiêu Nghệ rất rộng lượng tha thứ việc cô cười nhạo mình.
" Đúng vậy, Tiểu Vũ , nhanh lên, hôm nay chúng ta lập tức kết nghĩa ! " Lương Ngân như muốn đứng lên kéo cô lại.
" Được rồi, biết rồi! Còn phải quỳ nữa, thật phiền phức ! " Tang Vũ tuy không tình nguyện quỳ xuống , nhưng trong lòng vẫn rất xúc động .
" Trời cao ở trên, đất dày ở dưới ! Hôm nay bốn chị em chúng con tại Lệ Giang này , thề non hẹn biển, kết nghĩa làm chị em, sau này có phúc cùng hưởng, có nạn cùng chia...." Bốn cô gái cứ như vậy trở thành người thân không cùng huyết thống, từ nay về sau có phúc cùng hưởng có họa cùng chia.