Bạn Thân Ơi, Mình Yêu Nhau Nhé

Chương 29: Mối nguy hiểm




Đêm hôm ấy, Trịnh Hoàng ôm cô gái nhỏ ngủ ngon trong lòng. Đợi Từ Thiên Phương ngủ sâu, anh mới bước ra ngoài ban công. Định châm một điếu thuốc nhưng sau đó lại thôi, anh nghĩ cô cũng rất ghét mùi của thuốc lá. Từ bỏ vĩnh viễn, biết là có hại nhưng khó cai, vì người mình yêu, anh sẽ bỏ.

Ấn dãy số gọi đi, lâu lắm rồi Trịnh Hoàng không liên lạc. Không ai khác chính là Cố Tử Thiên, mối thù này phải tính toán từng chút một rồi.

- " Em gọi anh có chuyện gì sao? "

- " Đương nhiên phải có chuyện thì tôi mới tìm đến anh, tôi cũng đâu có rảnh mà tìm anh hàn huyên tâm sự làm gì. "

- " Em ghét anh cũng được nhưng đừng nói khó nghe như thế được không? Chuyện trước kia, anh không hề biết Phương là cô gái em yêu, mẹ anh sắp xếp, anh không hề có ý cướp người em yêu. "

Cố Tử Thiên cố gắng giải thích, sự thật là như vậy. Cho dù người em này có ghét anh thì anh vẫn cam chịu.

- " Giả tạo cho ai nhìn? Anh rồi cũng giống người cha của anh thôi, tốt đẹp chỗ nào? "

- " Em tin hay không tùy em, anh không thích ba anh. Nếu thích thì sao phải qua Pháp làm gì, anh không muốn theo con đường đó. Cố Gia và Trịnh Gia đều biết, em cũng đã nhìn thấy ba anh sống tội lỗi ra sao rồi. Ông bà nội và mẹ anh cũng không còn ở biệt thự Cố Gia, Cố Thị tan nát từ nhiều năm trước. Hai bên quan hệ đã dứt từ ngày hôm đó. Anh biết em còn hận anh về chuyện đó, anh cũng đã dứt tình cảm đó rồi. Em và em dâu đến được với nhau, vốn là chuyện tốt, anh thành tâm chúc phúc cho hai người. Em cũng phải dè chừng mấy thành phần của Cố Gia trước kia, có Cố Ngọc Trân si mê em, mấy năm chưa bỏ được. "

Cố Tử Thiên chợt nghĩ đến Cố Ngọc Trân, con riêng của ba anh. Anh biết cô ta cũng chẳng phải máu mủ ruột thịt của Cố Gia, ba anh ra ngoài mèo mả gà đồng, đến mức ngu ngốc không biết mình đổ vỏ thay người khác. Giấy xét nghiệm ADN còn không phân biệt được thật giả.

- " Tại sao tôi phải tin anh? "

- " Anh chỉ nói để em phòng ngừa thôi, em có tin hay không? Vẫn là quyền của em, phòng ngừa chẳng phải vẫn tốt hơn à. Phương yêu em và em ấy không yêu anh, em biết rõ hơn ai hết. Vậy nên trước khi làm gì, hãy suy nghĩ thật sáng suốt. Em háu thắng, dễ nổi nóng, không suy nghĩ trước sau, làm gì cũng phải cẩn thận, đừng để người em yêu đau lòng vì em. "

Trịnh Hoàng thoáng trong đầu tia nghi ngờ, Cố Tử Thiên rốt cuộc biết những gì và có mục đích gì. Bây giờ, không thể tin tưởng nhau như ngày trước nữa.



- " Anh biết rõ con người tôi hơn cả tôi luôn đấy, tóm lại anh muốn gì ở tôi? "

- " Anh biết em tìm anh để trả thù, chơi với nhau từ nhỏ, chẳng lẽ lại không biết. Có điều anh không thể để Cố Ngọc Trân kia chen chân vào hạnh phúc của hai người, nếu là máu mủ của Cố Gia, sao cô ta có thể nảy sinh tình cảm với em được. Quan hệ huyết thống, dù muốn cũng không thể được. "

- " Tôi với anh giống nhau, cùng ghét chung một loại người. Nhưng không có nghĩa là tôi với anh sẽ như trước kia, không bao giờ có chuyện đấy. "

Trịnh Hoàng nói, nhiều năm nay em muốn loại trừ Cố Ngọc Trân nhưng không ngờ bây giờ, Cố Tử Thiên cũng muốn loại bỏ cô ta.

- " Tất nhiên là vậy, anh biết rất rõ. Hai mũi tên đều chung mục đích hạ gục con mồi, song kiếm hợp bích, hiệu quả sẽ cao hơn. "

- " Anh biết tin tức về cô ta sao? Cô ta ắt hẳn muốn nhắm đến tôi trước tiên. "

- " Anh đã cho người theo dõi nhất cử nhất động, hiện giờ chưa có tin tức gì, chưa hề có dấu hiệu manh động. Em cũng đừng quá lo, có thông tin về cô ta, anh sẽ liên hệ với em. "

- " Ừ, tôi biết rồi. "

Trịnh Hoàng nói xong thì ngắt kết nối, xem ra khoảng thời gian sắp tới anh sẽ vất vả rồi. Chỉ mong cô sẽ không hiểu lầm.

- " An tâm nhé, dù có chuyện gì xảy ra, anh nhất định sẽ nói với em. "

Từ Thiên Phương vẫn chưa biết những chuyện kia, dù cho Cố Ngọc Trân có tìm đến, cô ta vẫn không phải là đối thủ của Từ Thiên Phương cô.

" Nói em háu thắng, quả thật không sai. Hãy bảo vệ cô ấy cho tốt. " Cố Tử Thiên nói nhỏ