Bạn Thân Của Em Trai Mới Là Sói Xám

Chương 8: Vì sắc quên cả tình chị em




Đầu óc rối lung tung vì nhiều thứ, Lan Y Ninh hai tay xách cả thứ đồ, khi nãy nghe cô gái kia nói, muốn chinh phục đàn ông, thì trước tiên phải thông qua dạ dày của họ đã.

Mà khẩu vị của Điền Vu Lang theo cô quan sát thì không đến nỗi kén chọn, chỉ là miệng độc vô cùng, mỗi lần ăn là mỗi lần chê tay nghề của cô.

Lan Y Ninh nheo mắt, nhớ lại mỗi lần ăn cơm, với tính cách tỉ mỉ của cô, cô rút ra một điều, Điền Vu Lang rất hảo ngọt, những món ăn nào mà cô làm nghiêng về phần ngọt nhiều hơn, thì cậu sẽ ăn nhiều món đó.

Đã thế, những trái cây vị ngọt cô cắt sẵn, cậu cũng rất thưởng thức mà nếm từng miếng.

Đồ ngọt....! Quả nhiên là sở trường của Lan Y Ninh.

Vì Lan Y Ninh thích sống đơn độc tại nhà, nên rất ít khi nào ra ngoài chơi dạo hoặc là uống trà sữa. Cùng lắm là đến trường đi học, đi chợ, và cũng có vài lần bắt buộc, cô ra ngoài cùng đi dạo phố với cô bạn thân Cao Dương Ân.

Nhiều lần bản thân cũng thèm đồ ngọt, nhưng Lan Y Ninh lại chẳng muốn phải ra ngoài, nói là lười biếng cũng không sai.

Cho nên, cũng nhờ cái tính lười ra đường của mình, Lan Y Ninh đã tự học làm bánh ngọt tại nhà.

Lúc đầu là cô học ở trên mạng, tay chân đã quen với việc nấu nướng từ nhỏ, nên lúc làm bánh không hề có sự lúng túng hay vụng về.

Còn về khẩu vị, tất nhiên là cô chắc nịch tự tin khen ngon rồi!

Ở trong siêu thị, Lan Y Ninh có mua hai vỉ trứng gà, thêm ít sữa tươi và đường cát.

Cô quyết định, thực đơn món ngọt đầu tiên chính là "Pudding tình yêu ngọt ngào".

Nghĩ đến món đó, khoé miệng Lan Y Ninh giương lên vui vẻ, đuôi mắt cong hình nửa vầng trăng, rất sáng, rất đẹp đẽ, đủ để khiến người ta cảm thấy rung động.

Mở cửa đi vào nhà, Lan Y Ninh không nhìn thấy Điền Vu Lang ở ngoài phòng khách nữa, hẳn là đã về phòng của mình.

Lan Y Ninh tặc lưỡi một tiếng, rồi tiếp tục xách đồ vào khu bếp nhỏ của mình.

Chu toàn sắp xếp từng sản phẩm lên kệ, vào tủ.

Thấy đã đúng như ý muốn của bản thân, Lan Y Ninh cười kiêu ngạo, thầm khen bản thân quá giỏi giang.

Tay phủi phủi, sau đó lấy tạp dề đeo vào người, chuẩn bị bắt tay vào công việc nấu cơm trưa.

Điền Vu Lang ở trong phòng ngủ, cậu nghe thấy có tiếng động bên ngoài, khỏi cần ngó đầu ra nhìn, cậu cũng biết là Lan Y Ninh đi siêu thị đã về.



Không quan tâm đến Lan Y Ninh nữa, cậu tiếp tục cúi đầu nhìn vào màn hình điện thoại, lúc này trên màn hình hiện lên khung chat giữa cậu với Lan Hải Nhiên.

Ảnh avatar của Lan Hải Nhiên ting thêm tin nhắn.

"Vu Lang, chị của tớ có làm khó cậu không?"

Điền Vu Lang nheo mắt, làm khó? Ai chứ! Đáng lý phải ngược lại mới đúng a!

"Không, chị ấy rất chu đáo."

"Thấy chưa, mình đã bảo mà. Dù gì tình cách của chị mình rất nội tâm, rất ít khi nào tiếp xúc với người ngoài lắm, đặc biệt là người khác giới, cho nên nếu chị mình mà có làm hành động né tránh cậu, thì cậu cũng đừng có nghĩ nhiều, chị ấy chỉ là xấu hổ chút thôi."

Một đoạn tin nhắn dài này của Lan Hải Nhiên, vô tình khiến cho Điền Vu Lang ngớ người, cảm thấy cuộc đời này đúng là không có gì đáng tin cả.

Ai bảo với Lan Hải Nhiên là chị gái cậu ta sống nội tâm? Còn là ngại tiếp xúc với người khác?

Ai có thể đứng ra chứng thực đây?

Theo cậu thấy, Lan Y Ninh vốn chính là người cởi mờ vô cùng, còn là theo nghĩa đen.

Mỗi lần chạm mặt, đều phát hiện vẻ mặt hết sức lấy lòng, còn cố tình ăn mặc mát mẻ, lượn lờ trước mặt cậu.

Ở đâu ra cái gọi là dễ xấu hổ cơ chứ...?

Điền Vu Lang chẹp miệng, không tin tưởng những lời mà Lan Hải Nhiên đã nói, thế là đành tạm gạt bỏ sang bên khác.

Cậu nhắn nhắn hỏi thăm tin tức về Lan Hải Nhiên:

"Mình còn chưa hỏi cậu, rốt cuộc đã trốn đi đâu rồi?"

Lan Hải Nhiên bình tĩnh nhắn lại:

"Mình á? Hì hì, chỉ là hiện tại dọn qua sống chung với bạn gái thôi mà. Cậu yên tâm, khoảng một tuần nữa là mình sẽ quay lại liền. Phải chuẩn bị cho học kỳ Thu sắp tới nữa chứ!"

Kèm theo lời nhắn, Lan Hải Nhiên gửi thêm cái nhãn dãn chú chó nhỏ, trên đầu có hình trái tim siêu to.

Bản thân Điền Vu Lang ghét nhất chính là mấy cái nhãn dãn sến súa này, cứ gửi tin nhắn bình thường là được rồi mà, tại sao còn phải kèm thấy mấy thứ ấu trĩ thế này.

Điền Vu Lang bày ra bộ mặt ghét bỏ, nhìn đến cái nhãn dãn chú chó kia, sau đó lại âm thầm khinh miệt sự ấu trĩ của Lan Hải Nhiên.



Không còn gì để nói, Điền Vu Lang tắt điện thoại, đôi mắt đen láy nhìn về phía cửa sổ bên trái.

Ánh nắng mùa hè rất chói, bây giờ chỉ mới tầm 10h hơn, nhưng độ sáng thật khiến cho người khác phải vất vả nheo mắt trốn tránh.

Tâm trạng chán nản, rồi nhìn xuống cái chân gãy của mình, Điền Vu Lang càng trở nên não nề, thở dài một tiếng.

Bây giờ muốn đứng dậy đi uống nước đã khó, làm sao mà có thể đi ra ngoài chơi được, với thời tiết nóng nực thế này, cậu chỉ muốn được nhảy vào cái hồ bơi mát lạnh nhất có thể, muốn đánh bay đi cơn nóng mùa hè.

............

- Anh à, mau xuống bơi với em đi, hồ này mát quá.

- Okay, anh xuống với em đây.

Lan Hải Nhiên buông điện thoại xuống ghế dài, cậu nhanh chóng lột bỏ áo choàng tắm ngoài ra, cuối cùng để lộ thân người gầy ốm, chỉ có chút thịt ở bắp tay, trên người mặc mỗi cái quần bơi chữ nhật nhỏ.

Trước đó cậu chỉ là lấy đi của chị gái vài vạn tiền, mục đích cũng là để có chi phí đi du lịch với bạn gái.

Nghe bảo, ở thành phố C có mở khu du lịch hải đảo, ở đây chủ yếu xây dựng lên đảo nhân tạo.

Nhưng thời tiết ở đây thuận tiện mát mẻ, phù hợp đánh tan cái nóng khó chịu của mùa hè tháng 6.

Lan Hải Nhiên ôm eo bạn gái, tay khác kéo vali đi đến sân bay, trực tiếp mua hai vé hạng sang, dẫn bạn gái đi chơi vui vẻ.

Nếu Lan Y Ninh mà biết cậu dùng tiền của mình để đi hưởng thú vui, chắc chắn cô sẽ biến hình thành Sư tử Hà Đông, lao vào mà cấu xé cậu.

Chỉ là cậu lại quên răng, bản chất của Lan Y Ninh vốn chính là mụ phù thủy ngầm, rất đáng sợ.

Dù là Lan Hải Nhiên dùng tiền có mục đích gì, thì việc cậu trộm tiền của cô cũng đã đủ khiến cho Lan Y Ninh giật tóc, xoay đầu Lan Hải Nhiên như dế nhỏ.

Đã thế Lan Y Ninh cũng chẳng quan tâm làm gì về mục đích tiêu tiền của Lan Hải Nhiên, nếu cậu làm cô ngứa mắt, thì chỉ việc đánh cho đã ngứa là được.

Đánh em trai, cần gì phải có lý do chính đáng...!

Và sẽ rất đúng nếu như dành tặng cho Lan Hải Nhiên một danh xưng, "Vì sắc quên cả tình chị em".

^^^#Xíu_Xíu^^^