Bạn Thân Của Em Trai Mới Là Sói Xám

Chương 33: Xém chút trao thân xử nam cho bạn gái cũ




Giờ chiều tầm một giờ, Lan Y Ninh có tiết học, cô vẫy tay chào tạm biệt Điền Vu Lang, sau đó nhanh chân đi đến khu C, khu ngành Chính trị học của mình.

Điền Vu Lang ngày đầu nhập học, thế nên cũng không có nhiều tiết học cho lắm. Tính tìm Lan Hải Nhiên để rủ đi chơi game, nhưng gọi điện mãi vẫn không thấy tung tích đâu.

Hoá ra sau một hồi truy tìm, cậu mới biết là do Lan Hải Nhiên sau khi giận cậu, tên nhóc này đã chạy đi tìm bạn gái của mình, cả hai người đều học cùng trường Đại học A, cho nên rất dễ tìm gặp nhau.

Cuối cùng, lại là một mình Điền Vu Lang bị bỏ rơi giữa trường.

Điền Vu Lang thở dài vài tiếng, chân bước chậm rãi đi tới quán nước đối diện trường Đại học A.

Xung quanh trường Đại học rất nhiều điều thuận tiện. Từ tàu điện ngầm, xe buýt, cho đến quán ăn, quán nước, mọi thứ đều có đủ cả. Đã thế giá cả còn rất hợp lý, vì chủ yếu là quy mô phát triển dành cho sinh viên, nên là mọi thứ đều rất rẻ.

Điền Vu Lang gọi một ly Americano, cậu tìm góc ngồi nhỏ, tầm nhìn vừa thuận lời để có thể nhìn qua được trường Đại học đối diện.

Đặt máy tính xách tay lên bàn, Điền Vu Lang cấm theo cái USB vào máy tính, sau đó theo thường ngày mà đi làm việc lập trình của mình.

Lúc nhân viên đem nước tới, là nhân viên nữ, nhìn thấy nhan sắc soái ca đầy tinh tế của Điền Vu Lang, nữ nhân viên e thẹn đặt ly nước xuống.

Giọng nói thấp nhỏ đầy thẹn thùng nói:

- Nước của anh đây ạ.

Ngón tay cứng rắn của Điền Vu Lang vẫn luôn bận rộn mà gõ bàn phím. Đầu không ngẩng, mắt không ngước, nhưng câu chữ lịch sự vẫn thoát ra khỏi cuống họng:

Cảm ơn.

Hơn nửa phút sau, Điền Vu Lang cảm nhận được người phục vụ đó vẫn đứng im tại chỗ.

Cậu đảo mắt nhìn sang, tầm mắt đụng ngay mũi giày bata trắng, cậu nheo nheo mắt ngẩng đầu lên nhìn.

Thấy nữ phục vụ mặt mũi đỏ hồng, chép chép miệng như muốn nói gì đó, nhưng mà có lẽ đang ngại ngùng nên lời nói đều ngập ngừng.

Điền Vu Lang đành phải tốt bụng lên tiếng hỏi trước:

- Cô còn có chuyện gì sao?

- A...! Thật ra....

Nữ phục vụ ấp úng, tay chân luống cuống vài giây, chừng nửa giây sau mới thật bình tĩnh và nói:

Anh đẹp trai, có thể thêm liên lạc với tôi không?

Ha, Điền Vu Lang thở dài, khoé môi giương lên, ý chỉ đầy sự bất lực. Đẹp trai đôi khi thật là khổ sở mà....

Cậu cố gắng gặng ra từng chữ và nói:

Xin lỗi, tôi đã có người yêu rồi?

- Thật sao? Anh không đeo nhẫn đôi, cũng chẳng có để màn hình điện thoại của người yêu, thực sự là người đang có người yêu sao?



Nữ phục vụ chớp chớp mắt tò mò. Mặt mũi vừa dày lại vừa như tiểu trà xanh mà hỏi Điền Vu Lang.

Bởi vì nếu là người đã có chủ, thì sao không làm gì đó để đánh dấu chủ quyền đi. Với tình huống hiện tại, thì thực chẳng khác nào mỹ nam trước mặt đang cố tình từ chối việc thêm liên lạc với mình.

Có phải chiêu trò từ chối này quá mức cũ kỹ rồi không...?

Nữ phục vụ cứng rắn đứng im nhìn Điền Vu Lang một cách ngờ hoặc.

Còn Điền Vu Lang vốn dĩ không muốn quan tâm đến, nhưng khi nghe thấy người này nói đến việc, là người yêu mà lại chẳng có nhẫn, càng không có ảnh của nhau, quả thực không đúng danh xưng là bạn trai, bạn gái cho lắm.

Điền Vu Lang trầm tư vài phút, dường như là đã quên mất vẫn còn người đang đứng ở bên cạnh.

Thấy người phục vụ nữ tiếp tục khều khều mình, Điền Vu Lang tặc lưỡi, tay chìa ra và nói:

- Điện thoại?

Nghe thấy thiếu niên tuấn tú hơn người này bảo mình đưa điện thoại, nữ phục vụ thầm dương dương tự đắc, nghĩ chắc là cậu đã bị mình bắt bài, nên bây giờ mới xuống nước, đồng ý thêm Wechat.

Nữ phục vụ hí hửng lấy điện thoại từ túi tạp dề ra, cô gái này khẩn trương như sợ thiếu niên đổi ý, vội vàng nhét điện thoại vào lòng bàn tay của thiếu niên.

Điền Vu Lang nhập nhập số trên thanh tìm kiếm Wechat, sau đó mới đưa lại cho nữ phục vụ kia.

Tuy rất muốn hỏi là tại sao không đưa luôn mã QR để quét cho nhanh, nhưng mà bản thân nữ phục vụ tự nhận, chính mình còn chưa đủ mặt dày để mà đòi hỏi như vậy đâu.

Thu điện thoại lại, nữ phục vụ tốt số đó vui vẻ cúi đầu cảm ơn, rồi dõng dạc xoay người đến quầy thanh toán.

Hất cầm, mắt sáng lấp lánh nhìn mấy người bạn nhân viên khác đang ganh tỵ với mình.

Điền Vu Lang đưa tay chống cằm suy nghĩ, cuối cùng là uống một hớp ly cà phê Americano, sau đó tay chân nhanh lẹ thu dọn đồ cá nhân của mình lại, bước chân lưu loát đẩy cửa đi ra khỏi quán nước.

Vừa ra khỏi quán là Điền Vu Lang lại đụng mặt với người không nên gặp.

Là bạn gái cũ xém chút "tình một đêm" với cậu, Tinh Mỹ.

Giọng điệu chua ngoa đầy khiêu khích của Tinh Mỹ đánh vài thính giác nhạy cảm của Điền Vu Lang:

- Trời ạ, chẳng phải là anh Lang trai tân đây sao, ha ha.

-....

Điền Vu Lang không có hứng thú, lạnh lùng lướt qua người Tinh Mỹ, và ném cho cô ta một gáo nước lạnh vào người.

Tinh Mỹ bị cậu làm lơ liền có chút tức giận, vốn dĩ đầu óc không hề có lý trí bình thường, tay chân lúc nào cũng nhanh hơn não, nên Tinh Mỹ kéo tay Điền Vu Lang lại, cố gắng bày ra sự ghét bỏ và xem thường nói:

- Ha, còn giả vờ gì nữa chứ? Sao rồi, thiếu tôi chắc cậu cũng không thể quan hệ được đúng không? Nói cho cậu biết, bạn trai hiện tại của tôi vừa giàu, vừa đẹp trai, lại còn có năng lực trên giường rất tốt. Đâu giống như cậu, chỉ được cái vẻ bề ngoài.

Miệng vừa chế giễu nói, mắt vừa lướt xuống đũng quần của Điền Vu Lang.

Ngày thường nếu bị người phụ nữ khác nói mình bị yếu sinh lý, chắc chắn Điền Vu Lang sẽ rất tự ái mà tức giận.

Nhưng giờ mọi thứ đã không còn như xưa.



Ai muốn nói gì thì nói, chỉ cần ở trên giường, cậu có thể làm cho cô công chúa nhỏ Lan Y Ninh kia phải sống dở chết dở, thoã mãn hưởng thụ sinh lực của cậu là được.

Nhắc đến điều này, trong đầu cậu bắt đầu nhớ đến hình ảnh Lan Y Ninh cả người đều trần trụi, làn da trắng nõn, vãi chỗ ẩn một mảng đỏ hồng, xen lẫn là những dấu vết xanh đỏ khắp cơ thể.

Cơ thể mềm mại, tiếng thở dốc êm tai, hơi thở ấm áp, tiếng khóc nức nở van xin cậu đừng làm nhanh, và mau dừng lại, rồi cho đến việc mặt mũi tèm lem đáng yêu đầy nước mắt vì bị ức hiếp của cô.

Càng nghĩ Điền Vu Lang càng thấy bụng dưới dần dần sôi nóng ùng ục, cảm giác thật khó chịu làm sao.

Nhưng khoé môi và đáy mắt cũng ẩn lên ý cười hạnh phúc.

Điểm này vừa hay thu vào cặp mắt trang điểm loè loẹt của Tinh Mỹ, cô ta nhíu mày khó hiểu, còn tính lên tiếng dò hỏi, thì bất ngờ bàn tay của mình bị Điền Vu Lang gạt mạnh ra.

Cả người Tinh Mỹ bị ngã ra sau theo quán tính, chân mang giày cao gót đứng không vững, hơi loạng choạng, may mà không đến nỗi phải ngã quỵ xuống đất.

Sắc mặt cô ta trở nên khó coi, dáng vẻ cực kỳ tức giận mà lớn tiếng:

- Đồ điên này, đàn ông gì mà thô lô vậy hả?

Điền Vu Lang nhìn Tinh Mỹ một cách đầy khinh thường, cậu cười khẩy nói:

- Tính tôi khó chịu vậy đó, biến đi, đừng có xuất hiện trước mặt tôi lần nào nữa.

Sợ làm hao tổn thời gian của chính mình, Điền Vu Lang gấp rút tránh xa khỏi Tinh Mỹ trước, xem như cô ta là vi khuẩn cấp cao vậy, hễ đụng vào sẽ thấy bẩn ngay.

Bị Điền Vu Lang lạnh nhạt bỏ rơi giữa phố, Tinh Mỹ nghiến răng tức giận. Âm thầm mắng chửi cậu, và nói cậu là tên yếu sinh lý thì có tư cách gì để mà từ chối người đẹp như cô ta chứ.

Tinh Mỹ hậm hực đi vào trong quán nước, nếu không phải đã hẹn bạn trai mới của mình ở đây, thì cô ta đã sớm xoay người đi về rồi.

Vừa tới nơi liền đụng mặt cái tên ôn thần yếu ớt kia, thực là ảnh hưởng đến tâm trạng của cô ta rất nhiều.

Bạn trai mới của Tinh Mỹ là thiếu gia nhà giàu, cho nên cô ta mới phải nhẫn nhịn đi chờ đợi anh ta, đợi đến lúc lát nữa gặp mặt nhau, thì cô ta sẽ bắt anh ta mua cho mình mấy mẫu túi xách mới ra thị trường mới được.

Khác biệt với Tinh Mỹ, Điền Vu Lang chẳng những không tức giận, mà ngược lại cậu càng thấy vui mừng trong lòng.

Thử nghĩ xem, nếu lần đó cậu thực sự quan hệ với Tinh Mỹ, vậy chẳng khác nào cậu giao sự trong trắng đời nam của mình cho người phụ nữ não tàn kia.

Thật may là nhờ cô ta quá thiếu sự hấp dẫn, và cũng may mắn là cậu gặp được người con gái tuyệt vời như Lan Y Ninh.

Cả lần đầu của cậu và cô đều là tự nguyện trao nhau cho đối phương. Đây là một điều hết sức hạnh phúc...!

Nghĩ đến Lan Y Ninh, Điền Vu Lang lại bắt đầu bồn chồn với thời gian, cậu hận không thể bay lên trời để gặp "Thần Thời Gian", và bắt buộc vị Thần này phải tua nhanh thời gian lên một chút.

Cho dù phải dùng đến bạo lực hay phải trả giá gì thì cậu cũng chịu hết thảy.

Còn tận một tiếng hơn Điền Vu Lang mới có thể gặp được tình yêu ngọt ngào của mình.

Thiếu niên trẻ tuổi não nề đau khổ, trong đầu bắt đầu suy nghĩ tranh giành, đấu đá thời gian với vị Thần Thời Gian đầy ảo tưởng nào đó.

^^^#Xíu_Xíu^^^