Chương 46: Đánh cắp
Chương 46: Đánh cắp
Kinh Tiểu Hồng thoáng nhăn mặt khi thấy thái độ của Thiên Minh, nàng tiếp tục nói:
"Em không hiểu vì sao anh lại tin tưởng cậu ta đến vậy, thế nhưng mọi thứ đều cho thấy điều ngược lại, anh phải biết đối với những người như chúng ta nếu như để tình cảm xen lẫn vào công việc có thể để lại hậu quả khôn lường"
Thiên Minh nhẹ nhàng lắc đầu nói: "Anh không biết phải nói với em như thế nào, nhưng trực giác mách bảo anh rằng cậu ta vô tội. Mặc dù không tiếp xúc nhiều nhưng cậu ta là một người tốt, lại rất nhiệt tình, chưa kể đến năng lực cũng không tệ, một nhân tài như vậy mà để mất đi thì thật phí phạm."
Kinh Tiểu Hồng trầm mặc, tuy nàng không hài lòng với câu trả lời của Thiên Minh thế nhưng nàng quá hiểu đối phương để biết cái gì nên nói, tránh nói những lời thừa thãi khiến hai bên khó xử.
"Mệt mỏi cho em rồi, em về nghỉ ngơi đi" Thiên Minh sắp xếp lại đống tài liệu trên bàn làm việc của mình rồi quay sang nói với Kinh Tiểu Hồng.
Nàng chỉ nhẹ nhàng gật đầu rồi quay người rời khỏi phòng, Thiên Minh thì cầm tập tài liệu tiến về phía giá sách sau lưng, chỉ thấy hắn ta gạt nhẹ một công tắc ẩn đằng sau giá sách khiến nó chuyển động để lộ ra một hầm ngầm dưới mặt đất.
Đám côn trùng máy cũng nhanh chóng thả mình nhảy vào bên trong hầm ngầm, chỉ thấy nơi đây tối thui không có một chút ánh sáng, thế nhưng Thiên Minh lại tỏ ra cực kì quen thuộc khi có thể đi lại trong này dễ dàng chỉ với một chút ánh sáng leo lét hắt ra từ hệ thống đèn cũ kĩ nơi đây.
Mặc dù hầm ngầm ở dưới đất nhưng nó được thiết kế cực kì đặc biệt khiến cho nơi đây cực kì khô ráo chứ không bị ẩm thấp, hệ thống thông gió cũng hoạt động rất tốt và cực kì bí mật, thế nhưng nơi này vừa bị lộ ra thì chúng nó nhanh chóng bị đám côn trùng máy của Vũ Thiên xâm nhập.
Thiên Minh đi đến cuối hầm ngầm, tại đây có một cánh cửa sắt cũ kĩ mà nặng nề, hắn nhẹ nhàng tra chìa khóa vào ổ, tiếng kim loại v·a c·hạm nhau chát chúa vang vọng khắp hầm ngầm, cánh cửa nặng nề dịch chuyển để lộ ra một căn phòng khác phía sau.
Thông qua hệ thống thông gió, đám côn trùng máy của Vũ Thiên thành công đột nhập vào bên trong căn phòng, nơi đây chứa đầy các giá sách cùng tủ đựng hồ sơ xếp san sát nhau.
Thiên Minh không chút chần chừ tiến thẳng về phía một giá sách ở góc bên phải cả căn phòng, từ trên giá sách lấy ra một tập tài liệu đọc chăm chú.
Sau khi nghiên cứu xong lại trả nó về chỗ cũ rồi tiếp tục đi sang những giá sách khác lần lượt lấy ra 4 5 tập tài liệu khác nhau, còn Vũ Thiên nhanh chóng ghi nhớ vị trí của từng tập tài liệu đợi thời cơ hành động.
Hơn một tiếng đồng hồ sau Thiên Minh cũng kết thúc công việc, hắn cất tập tài liệu trong tay về vị trí cũ rồi rời khỏi phòng, đợi cho hắn hoàn toàn rời khỏi đám côn trùng máy nhanh chóng lao về những vị trí chứa tài liệu kia.
Thế nhưng lúc đám côn trùng máy vừa chạm vào một tập tài liệu thì tiếng còi báo động từ đâu phát ra inh ỏi, từ trên trần căn phòng từng tấm kim loại nặng nề thả xuống chặn kín lối vào.
Vũ Thiên biết bản thân không có thời gian để chần chừ liền quyết đoán điều khiển đám côn trùng máy thu hết số tài liệu đã được đánh dấu ban nãy rồi lao thẳng về phía lối thông gió.
Đúng lúc này Thiên Minh như một cơn gió lao thẳng vào phòng chứa tài liệu, hai tay cầm sẵn hai cây đại phủ quen thuộc trong tư thế sẵn sàng bổ đôi bất kì kẻ xâm nhập nào, tuy nhiên lúc tiến vào hắn lại không thấy bất kì bóng dáng của người nào.
Hắn nắm chặt đôi đại phủ trong tay, hạ thấp thân người chầm chậm tiến từng bước một về phía trước, sẵn sàng cho bất kì tình huống nào.
Vũ Thiên hồi hộp dõi theo từng bước chân của Thiên Minh, đối phương phản ứng quá nhanh khiến hắn chưa kịp rút đám tài liệu ra ngoài, hiện nay đám côn trùng máy chỉ cần nhúc nhích một chút thì chắc chắn sẽ bị phát hiện.
Thiên Minh thì cứ tiến dần về phía trước, càng ngày càng gần vị trí lỗ thông gió, phía dưới đó là đám côn trùng máy cùng với số tài liệu bọn chúng vừa lấy được.
Cạch
Một tiếng động nhỏ vang lên từ góc bên kia của căn phòng, ngay lập tức Thiên Minh xoay người lao về phía bên kia như một cơn gió, nhưng lúc hắn đến nơi không phát hiện thứ gì khác thường ngoài một đầu nhện to đang chạy trốn.
Chỉ chờ có thế đám côn trùng máy của Vũ Thiên lũ lượt bò lên tường kéo theo số tài liệu chạy về phía lỗ thông gió ở sát phía trên của trần nhà.
Không ngoài dự đoán của Vũ Thiên thì đối phương ngay lập tức phát hiện động tĩnh của đám côn trùng máy, thế nhưng cảnh tượng trước mắt cũng khiến đối phương sững sờ trong chốc lát.
Nhưng ngay lập tức hai mắt Thiên Minh nheo lại bắn ra ánh nhìn giận dữ, đôi song phủ trong tay bị hắn ném mạnh về phía đám côn trùng máy ở phía bên kia căn phòng.
Từ trên đôi song phủ bốc lên ngọn lửa dữ tợn, khiến bọn chúng như hai ngôi sao chổi lao v·út về phía trước, đốt cháy tất cả trên con đường tiến lên của mình.
Ầm
Một tiếng động khủng bố vang vọng khắp căn hầm, cú v·a c·hạm khiến cho cả căn hầm rung lên bần bật, những giá sách xung quanh đấy bị đổ khắp nơi, một số còn bén lửa bắt đầu b·ốc c·háy.
Đám côn trùng máy chỉ kịp đem ra ba tập tài liệu, số còn lại thì bị đôi song phủ cùng ngọn lửa của nó biến thành tro bụi.
Ba tập tài liệu cũng bị dính lửa c·háy x·em mất một phần thế nhưng ngọn lửa cũng nhanh chóng tắt, còn đám côn trùng máy thì chạy một mạch về phía trước không chút dừng lại.
Thiên Minh thấy vậy liền nhanh chóng đuổi theo, thế nhưng đương nhiên hắn không cách nào chui lọt cái lỗ thông gió nhỏ tí kia nên phải vòng ra theo lối cửa chính.
Lúc hắn chạy ra khỏi phòng thì Kinh Tiểu Hồng cùng người quản gia đã đứng đợi sẵn trước cửa, thái độ vội vàng cùng nét mặt giận giữ và đôi song phủ được hắn lăm lăm nắm chặt trong tay khiến bọn họ sửng sốt.
"Có chuyện gì xảy ra vậy" Kinh Tiểu Hồng vội vàng chạy theo hỏi.
"Phòng bảo quản bị lộ, có người đột nhập c·ướp đi tài liệu, nhanh chóng di chuyển toàn bộ tài liệu đi chỗ khác" Thiên Minh để lại một câu nhắn rồi lao v·út người ra khỏi biệt thự.
Lúc hắn tìm đến vị trí bên ngoài của lỗ thông gió thì đám côn trùng máy đã đi mất, thế nhưng chúng nó do quá vội vàng nên để lại dấu vết cực kì rõ ràng trên mặt đất, Thiên Minh nhanh chóng đuổi theo nhưng ra đến đường cao tốc thì bị mất dấu.
Thế nhưng không mất quá nhiều thời gian để hắn tìm ra dấu vết của chiếc xe gần nhất chạy qua, dù sao vào giờ này thì không còn quá nhiều xa chạy qua con đường này.
Lần theo dấu vết của chiếc xe Thiên Minh như một cơn gió chạy thẳng về phía trước, từ dấu vết chiếc xe để lại thì nó chắc hẳn đang hướng về thành phố.
Không mất quá nhiều thời gian hắn liền bắt kịp chiếc xe trước khi nó kịp lẫn vào trung tâm của thành phố, hắn ta ngay lập tức chặn chiếc xe lại để kiểm tra.
Chủ chiếc xe ban đầu tỏ thái độ giận dữ muốn phản kháng thế nhưng Thiên Minh chỉ vừa lộ ra thân phận Cơ Giáp Chiến Sĩ của mình thì đối phương ngay lập tức im lặng, nơm nớp lo sợ nghe theo.
Việc có thể trở thành Cơ Giáp Chiến Sĩ chưa kể đến việc thể hiện hắn thuộc lực lượng vũ trang mà những người như hắn chẳng khác gì những v·ũ k·hí sống.
Nếu hắn dám chống đối thì cho dù có bị g·iết thì đối phương cũng không hề hấn gì hoặc nặng nhất cũng chỉ nhận h·ình p·hạt nhẹ, dù sao mỗi một Cơ Giáp Chiến Sĩ là một tài sản lớn của quốc gia vì vậy quyền lợi kèm theo của bọn họ cũng rất lớn.
Thiên Minh lục soát chiếc xe một cách cẩn thận thế nhưng lại không phát hiện ra đầu côn trùng máy nào ở trên xe, hắn định tra hỏi người lái xe để kiểm tra đối phương thì đột nhiên phát hiện một đầu côn trùng máy nằm lăn lóc trong một góc tối của chiếc xe.
Cầm đầu côn trùng máy trên tay hắn phát hiện đối phương ngừng hoạt động do cạn năng lượng, thế nhưng điều đó chứng tỏ đám côn trùng máy đã từng xuất hiện trên chiếc xe này.