Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)

Chương 408




Ngay lập tức, bóng dáng của Trần Triệu Dương vụt lóe lên, tạo đòn né chữ S tránh sang một bên, những viên đạn bản tỉa kia hoàn toàn không thể chạm vào anh.

Hai tay xạ thủ song sinh đó đều vô cùng sững sờ, vì bọn họ nhận ra rằng Trần Triệu Dương đã sử dụng đòn né chữ S.

Tại sao bọn họ lại bị sốc đến như vậy?

Vì đòn né chữ S là một huyền thoại trên chiến trường, nó đặc biệt dùng để né đòn của các tay súng bắn tỉa.

Tương truyền, rất ít người có thể thành thục thao tác né đòn chữ S này. Ngay cả khi thành thục thì tỷ lệ thành công cũng rất thấp, không ai có thể né quá 5 lần liên tiếp.

Nhưng Trần Triệu Dương đã có thể né đòn bắn tỉa của bọn họ mọi lúc, phải biết rằng hai người họ là chị em sinh đôi có thần giao cách cảm, dù một người trong hai xạ thủ đó có sai sót thì người còn lại cũng có thể kịp thời bổ sung.

"Tên này quả là một tên biến thái, Trần Triệu Dương nhận ra bọn họ, ngược lại bọn họ cũng nhận ra anh. 

Thông qua phạm vi bản tỉa, bọn chúng biết rằng Trần Triệu Dương chính là mục tiêu mà mình đã tấn công ở thành phố Nam Hải.

Phải biết rằng, lúc lần đầu tiên anh bị bắn tỉa, bọn họ đã cảm thấy có chút kỳ quái khi anh né được đạn bắn tỉa, nhưng bọn họ đều không nghĩ tới điều này.

Bây giờ, nhìn thấy Trần Triệu Dương triển khai nó ở chỗ trống trải này, bọn họ có thể nhìn thấy rất rõ ràng, sau khi biết mục tiêu không phải người mình có thể giết chết được nên liền muốn rút lui.

“Rút lui”, hai người họ nhanh chóng xác nhận qua tai nghe một lượt, rồi vội lui về phía xa.

“Hôm nay các cô đừng hòng chạy trốn”, Trần Triệu Dương đương nhiên nhìn thấy hai người họ chuẩn bị chạy trốn, anh liền trực tiếp đuổi theo một trong hai người đó.

Hai người là chị em sinh đôi, đương nhiên là quan hệ giữa hai chị em sẽ rất tốt, chỉ cần bắt được một trong hai người thì không cần lo lắng về người kia, chắc chắn sẽ sa vào lưới.

Tốc độ của Trần Triệu Dương rất nhanh, lần này không có tay súng nào khác yểm hộ, một người trong đó chỉ cách anh một trăm mét. 

Khoảng cách này đối với xạ thủ mà nói, quả là ngàn cân treo sợi tóc.

“Cô đừng hòng chạy thoát, mau đứng lại! Yên tâm, tôi sẽ không giết cô”, Trần Triệu Dương thấy cô †a vẫn đang liều mạng chạy trốn, anh lập tức truyền âm đến.

Trong lòng nữ xạ thủ chợt run lên, bởi vì giọng nói đó hiện lên trong đầu cô ta quá rõ ràng, cô ta còn tưởng rằng anh đã đuổi đến bên cạnh mình rồi.

Cô ta nhanh chóng rút một con dao găm từ bắp chân, quay đầu lại và phóng nó về phía sau.