Cô nằm bẹp trên giường không động đậy. Thật là chẳng có tiền đồ gì cả sao lần nào cũng bị hắn làm cho ngất đi vậy.
Meo...meo...gâu...gâu...nhạc chuông điện thoại của cô vang lên. Nhạc chuông này thể hiện ước mơ chó méo yêu nhau từ nhỏ của cô. ( tuy có chút điên rồ nhưng cũng đáng yêu mà!)
Nhìn tên liên lạc trên màn hình cô vô cùng vui vẻ. Bà cô Khả Khả gọi điện cho cô.
- Alô! Chị Khả Khả
.......$#-+)(&&%
......@%#&*!&//??
Gương mặt cô ỉu xìu. Sáng nay thôi, sau khi hành hạ cô cho đã rồi bỏ lại cho cô cái lệnh cấm túc một tuần vì tội uống rượu. Vì chuyện này mà cô mãi chẳng vui được. Cô tròn 18 tuổi cách đây ba tháng 16 ngày rồi chứ bộ. Đâu còn là trẻ vị thành niên đâu. Càng nghĩ cô càng thấy uất ức.
Ở đầu bên kia, Khả Khả sốt ruột khi không thấy Như Băng trả lời thì vô cùng sốt ruột.
' Tiểu Băng, sao em không trả lời?'
Nghe thấy tiếng Khả Khả, cô mới giật mình thoát khỏi những suy nghĩ lung tung. Cô tiếc hận mà kể nể cho Khả Khả nghe về sự bá đạo của ai đó.
Vừa kể cô vừa nghe thấy bên kia có tiếng đồ bị vỡ. Có cần xúc động vậy không????
Sau một hồi suy nghĩ đối sách kèm theo vài lời thăm tổ tiên ai kia, cô đã được Diêu Khả Khả truyền thụ bí quyết để đánh gục ác ma. ( bí quyến là gì? Đọc rồi sẽ biết.hehe)
Cúp máy cô tiến hành tác chiến.
* bí quyết 1: đàn ông thích mềm không thích cứng!
Tuy hơi quá sức nhưng cô sẽ cố. Tự do muôn năm.
Ở một nơi khác
- Cung Hải Đường! Em muốn đốt công ty của con cá Kình kia!- Diêu Khả Khả gào nên.
Nhìn đám đồ bị đập tan tành trên đất, Cung Hải Đường vô cùng đau khổ. Trong đó có bình gốm thời Minh mà hắn vô cùng yêu thích. Lôi Kình, cậu nợ tôi lần này!!! Bình hoa của tôi!