Bạn Học Hoàng

Chương 38




Hoàng đồng học ước nguyện xong, hỏi học trưởng: “Học trưởng anh ước nguyện chuyện gì ạ?”

Học trưởng muốn đùa giỡn cậu, cười nói: “Anh không nói cho em đấy.”

Hoàng đồng học giả vờ ra vẻ tức giận, bĩu môi ôm con mèo lầm bầm: “Lừa người.”

“Không vui sao?” Học trưởng đi qua ôm mặt cậu.

Hoàng đồng học không kiềm được, trong chốc lát liền nở nụ cười.

“Sau này sẽ nói cho em biết.” Học trưởng vỗ vỗ cậu, “Ăn sủi cảo đi, chúng ta  còn chưa ăn được tiền xu với đường đấy.”

Nhưng Hoàng đồng học đã ăn no rồi.

Tuy rằng no rồi, Hoàng đồng học vẫn không để đũa xuống, cậu không muốn để học trưởng một mình ăn, tẻ nhạt lắm.

Nên gắp một sủi cảo lên rồi nhai kỹ nuốt chậm, học trưởng ăn hai cái thì cậu ăn một.

Ánh mắt học trưởng  một mực nhìn trong cái mâm, sau đó gắp một cái sủi cảo đặt vào trong bát Hoàng đồng học .

“Á?” Hoàng đồng học trong miệng còn căng phồng, hàm hồ  nói, “Tự em gắp là được rồi.”

Học trưởng: “Ừ, em ăn cái này đi, anh không gắp cho em nữa.”

Đợi được lúc Hoàng đồng học ăn cái sủi cảo  kia mới phát hiện, cái sủi cảo này có đường.

Đường ở bên trong sủi cảo đã tan ra, để da ngoài sủi cảo nhiễm một chút màu vàng, mùi vị là lạ, nhưng là Hoàng đồng học rất hài lòng đến suýt chút nữa muốn bật ra lỗ tai thỏ.

“Là đường!” Hoàng đồng học vui mừng nói, “Học trưởng! Anh nhầm rồi! Anh đem sủi cảo đường cho em!”

Học trưởng dáng vẻ ảo não: “Hừ, sớm biết anh đã để mình ăn rồi.”

“Không kịp nữa rồi.” Hoàng đồng học đắc ý mà nói, “Một năm mới tới em sẽ trải qua đặc biệt ngọt ngào, vậy em giúp anh tìm xem cái nào bọc tiền xu, anh ăn cái kia, sẽ giàu to.”

Hoàng đồng học cúi đầu tìm sủi cảo, học trưởng liền cười nhìn cậu.

Đồ ngốc, hoàn toàn không biết sủi cảo bọc đường này là học trưởng cố ý cho cậu.

Chính là hi vọng, không cần biết mình có ở bên cạnh cậu hay không, cậu đều có thể trải qua ngọt ngào thỏa mãn.

Hoàng đồng học sau đó ôm con mèo ngủ trên ghế salon.

Sau khi ăn xong sủi cảo, học trưởng nói dẫn cậu đi chơi game, nhưng Hoàng đồng học không đi, cũng không có hứng thú gì, hai người liền ở trên sô pha xem ti vi, Mèo béo liền vùi ở trong lồng ngực Hoàng đồng học.

Học trưởng cảm thấy quả nhiên con mèo giống chủ nhân, Đại Hoàng nhà anh bình thường rất cao lãnh, ngay cả ba mẹ anh trở về cũng lạnh nhạt, nhưng lần đầu tiên gặp mặt Hoàng đồng học đã rất thân cận, thậm chí đồng ý chủ động vùi ở trong lồng ngực đối phương.

Rất hiểu chuyện đó.

Sau 12 giờ chương trình không có gì đặc sắc cả, hoặc là nói tiết mục cuối năm vốn dĩ cũng không có gì, chỉ là để trong nhà có một chút bầu không khí tết xuân  mà thôi.

Bọn họ đều thấy tẻ nhạt, chờ học trưởng quay đầu nhìn về phía người bên cạnh, phát hiện một người một mèo đã ngủ say.

Anh rón rén từ trên ghế salon xuống, cẩn thận đem con mèo ôm đi, sau đó nhẹ nhàng vỗ vỗ Hoàng đồng học nói: “Đồng Đồng, vào phòng ngủ đi.”