Bản Giao Hưởng Của Sự Trả Thù

Chương 11: Chương 11 khúc giao hưởng ( nốt nhạc thứ 2 )




Khi tới bãi đất trống đằng sau bar thì ai cũng phải chóng ngợp vì lượng người ở đây! Đông thật! D.A đi trc, cất cao giọng" Chẳng phải đây người của bar J.K sao? Tính tới đây làm loạn?" Dù phong thái của D.A khiến nhiều người sởn gai ốc nhưng họ vẫn ko nhụt trí. Tên đứng đầu cao giọng" Nghe danh Tứ Quỷ đã lâu giờ có dịp đụng độ lại có thể hạ đc nữa chắc chắn bar ta nổi danh thế giới này."

Người bên bar của Jun đông loạt cười trong đầu họ ai cũng nghĩ thầm' ko biết tên Kame- người đứng đầu bar J.K ngu quá hay ko biết thật đây mà nghĩ mình có thể thắng đc Tứ Quỷ."

D.A nhếch môi tạo thành một đường cong hoàn hảo hiện diện trên khuôn mặt xinh đẹp đó. " Thắng đc chúng tôi sao? Đc đã thế Tứ Quỷ chấp hết! Nhưng tôi muốn chơi một trò chơi. Các anh chọn ra 200 người mạnh nhất rồi Tứ Quỷ chúng tôi chọn ra 1 người. Duy nhất 1 người và ko ai nhúng tay vào. Đc chứ? Nếu chúng tôi thắng thì cả bar J.K từ người đến vật chất đều thuộc về chúng tôi. OK? Còn nếu chúng tôi thua thì các anh muốn làm gì thì làm!" Dứt lời, Linh đã nghe thấy tiếng cười vang của tên Kame. Hình như tên đó quá đắc ý rồi! Tứ Quỷ đâu chỉ là hư danh.

Chất giọng khàn khàn, vấn vương chút gì đó nửa trêu, nửa thật. " Khi Tứ Quỷ thuộc về tay ta thì cô em là người đầu tiên ta thưởng thức đấy. Hahhahaha!!" Một nụ cười khả ố vang lên trong màn sương đêm và một ko khí im lặng hiếm có nơi đây.

" Ba tiếng. Ta cho các ngươi ba tiếng để chuẩn bị cho trận đấu. " Minh lên tiếng với giọng đều đều, giơ lên trc mặt họ ba ngón tay rồi thu lại nhanh chóng khi câu nói vừa dứt.

Những người ở bar J.K cũng lần lượt nổ máy phóng xe motor ra về, ko quên để lại những tiền reo hò cổ vũ loạn xạ.

Vào trong bar, chuẩn bị cho trận đấu. D.A muốn là người đấu nhưng Devil là người phản đối kịch liệt nhất vì anh muốn đấu xả Stress.

" Cô cứ ở yên vị đó mà nhìn tôi đấu đi đừng lằng nhằng. Jun xuống hầm lấy cho anh chai Volka cả thanh kiếm mấy tháng trc anh có mang đến đấy. Mang ra đây." Devil trừng mắt nhìn D.A khiến coi có chút run người vì bình thường Devil rất giỏi kìm chế cảm xúc sẽ ko tức giận đến nỗi nhìn cô bằng ánh mắt hằn lửa đấy đâu. 'Đành thôi vậy! Tiếc quá' Tự nhủ trong lòng rồi D.A thở dài lên tiếng " Thôi anh thích chơi thì chơi đi ko tranh của anh nữa đc chưa?" Dù có chút nuối tiếc vì đây là cuộc chơi thú vị nên Linh cũng phải ngậm ngùi khó chịu nói giọng điệu ko dễ nghe chút nào.

Đáp lại cô cũng chỉ là cái gật đầu ậm ừ rồi quay qua uống rượu và xem lại thanh kiếm mà Jun đã mang lên. Sao có thể thản nhiên như vậy chứ? Như có thể đoán trc tất cả rồi vậy! Đúng là ko ai bắt kịp đc suy nghĩ của Devil mà.