Bạn Gì Ơi!!! Yêu Nha

Chương 7




-Như Minh!!! tao muốn về nhà.

Vừa ra khỏi cửa hàng Nhạc Y mệt mỏi quay sang nói với Như Minh. Như Minh cũng thấy sắc mặt nó không tốt nên cũng đưa nó ra xe rồi cả hai cùng về. 

Cả đoạn đường Nhạc Y ngồi phía sau xe đạp để Như Minh chở mình mà im lặng chẳng nói được lời nào. Cô cứ ôm lấy thắt eo của Như Minh dựa cả người vào lưng anh ta. 

-(Nhạc Y...tôi nhất định không để cậu xảy ra chuyện đâu.)

Như Minh nhìn bóng tay dưới bụng mình mà tự nhủ.

***

-Mày nghỉ ngơi đi.Tao về trước, có gì phải gọi ngay cho tao đó.

Như Minh đưa Nhạc Y về nhà rồi cũng yên tâm, anh dìu nó ngồi xuống rồi cũng rời đi. Vì anh cần giải quyết 1 chuyện quan trọng ngay.

-(Đó chỉ là tai nạn thôi sao?)

Nhạc Y nằm mệt mỏi trên nệm gác tay nhớ lại cảnh kinh hoàng vừa rồi ở cửa hàng. Nó nghĩ thế nào cũng có cảm giác trong này có gì đó không đúng, Nó không đơn giản chỉ là 1 tai nạn vô tình được.


***

TRẦN GIA

Như Minh vừa về nhà liền chạy nhanh vào nhà tìm mẹ mình. Nhưng hên là hôm nay ba anh làm về sớm.Tìm ai cũng vậy thấy ông càng tốt, Như Minh liền đến ngồi trước mặt ba mình nghiêm túc thưa chuyện.

-Ba...có con chuyện muốn nói.

Như Minh ngồi nhìn ba mình đang uống trà liền nghiêm túc lại thưa chuyện.

-Có chuyện gì. lại xin tiền phải không?

-Ba....con cần 3 người vệ sĩ, tay chân lanh lẹn một chút. Ba giúp con nhé.

-Có chuyện gì sao? sao con lại cần vệ sĩ? Nói cho ba biết có phải có ai uy hiếp con gì không?

Ba anh nghe con trai đột nhiên cần vệ sĩ cũng bất ngờ nhíu mày nhìn anh. Bình thường cho vệ sĩ gần anh anh liền nổi nóng chửi mắng người ta, hôm nay đột nhiên đòi người như vậy xem ra xảy ra chuyện rồi.

-Không phải con, mà là Nhạc Y ạ.

Anh là con trai trong người có tí võ thì cần vệ sĩ làm chi. Chỉ là anh đang lo lắng cho cô gái cứng đầu kia thôi. Anh biết rõ nếu Nhạc Y gặp chuyện thì nhà cô dư sức bảo vệ, cha cô cũng không phải dạng hiền lành gì. Nhưng với tính tình của người kia chắc chắn cô sẽ chẳng chịu nói cho họ biết đâu.


-Nhạc Y??? CON DÂU TA BỊ LÀM SAO?

Nghe con trai nói không phải nó ông cũng nhẹ lòng. Nhưng khi nghe là cô bé Nhạc Y ông liền sốt ruột, hai bên Trần- Lâm gia vốn là chỗ thân thiết với nhau. Chưa hết Nhạc Y và Như Minh là thanh mai trúc mã vốn dĩ có hẹn ước chung thân, ông luôn mong lớn lên Nhạc Y sẽ gả cho Như Minh làm con dâu của ông.

-ba bình tĩnh đi. Để con kể cho ba nghe. Chuyện là hôm nay vốn dĩ con và cậu ấy đi mau quà sinh nhật cho dì. Nhưng lúc tụi con trong cửa hàng thì trên lầu có một chậu bông rơi xuống nhém rớt ngay đầu Nhạc Y rồi. Lúc đó con nhìn lên, rõ ràng con thấy có 1 cô gái mặt áo thun và áo khoát jean còn đội mũ đứng nhìn xuống chúng con. Con nghĩ chuyện này chắc chắn là do người đó muốn hại Nhạc Y. Không thể nào có chuyện tự dưng chậu bông lại rơi như vậy được.

Như Minh đem mọi chuyện kể lại cho ba mình nghe. Ba anh nghe cũng nhíu mày lo lắng, nếu như những lời Như Minh nói về người kia thì ông càng tin rằng Nhạc Y đang gặp nguy hiểm.


-Không được. Ba phải báo sang chú Minh con biết mới được. Không thể để con bé ở ngoài như vậy được. Một mình nó, con gái con đứa ở bên ngoài làm sao ta an tâm được.

Ba Như Minh nghe con trai nói vậy liền móc điện thoại ra bấm số gọi cho cha Nhạc Y.Như Minh nhìn cha mình hành động kinh xuất liền nhanh tay chộp điện thoại của ông mà tắc cuộc gọi đi.

-Ba...Không được. Bây giờ chúng ta chưa có bằng chứng gì xác thực chuyện này cả. Mọi thứ chỉ là do con suy đoán thôi. Hơn nữa, Nhạc Y mà biết con nói chuyện này cho mọi người, cậu ấy sẽ nổi điên mất....Ba, bây giờ con chỉ cần ba cho con mượn 3 người là được rồi ạ.

Như Minh giựt lấy giữ điện thoại trong tay lo lắng nhìn ba mình. Ôn đúng là nhém chút làm hại nó rồi. Nhạc Y là người thế nào anh rất hiểu, nếu chuyện này mà để lộ cho ba cô biết chắc chắn cô sẽ từ mặt anh cho mà xem.
-10 người cũng được. Con dâu tương lai của ta, ta nhất định phải bảo vệ chứ. Ta thật muốn xem đứa nào không biết trời trăng mà dám động tới con dâu tương lai của Trần Bá Long này.

-Vậy con cám ơn ba trước ạ. Con lên phòng đây.

Như Minh nhờ vả được liền mừng rỡ chào ba  mình rồi nhanh đi lên phòng mình.

-Đi đâu đó? Con để 1 mình con bé ở nhà trọ vậy à?

-Con lên tắm rồi sẽ sang ngay mà.

-Vậy thì mau mau lên.

***

HÀN GIA

Hân Vy sau khi thấy Nhạc Y rời đi cô cũng không còn tâm trạng đi mau sắm với Duy Phong nữa. Cô về nhà mà tâm cứ bồn chồn lo lắng cho Nhạc Y.

-Nhạc Y lúc đó chắc rất sợ, không biết lúc đó cậu ta có va vào gì không?....mình có nên gọi hỏi thăm không?

Hân Vy ngồi trên giường suy nghĩ về cảnh Nhạc Y run rẩy nép vào lòng Như Minh mà lo lắng. Cô siếc chặc điện thoại bấm số Nhạc Y rồi nhưng cứ lưỡng lự gọi hay không.Lòng lo lắng nhưng nếu gọi thì sẽ nói gì đây, khi cả ngày hôm nay cô đã làm người kia buồn quá nhiều rồi.
-" Cậu sao rồi, ổn chứ?"

Cuối cùng Hân Vy đổi chiến lược sang nhắn tin. Chắc có lẽ nhắn tin sẽ đở ngại hơn mở miệng nói chuyện. Nhưng tin đi lại không có tin về, cứ thế Hân Vy ngồi đợi, cứ 5 phút cô lại cầm điện thoại lên xem. 10 Phút....20 phút.....30 phút. Nhưng chẳng có tin nào, Hân Vy ôm điện thoại chờ tin của Nhạc Y mà ngủ quên luôn đi.

***

Sáng hôm sau đồng hồ reo lên Hân Vy mệt mỏi vươn vai khi cả đêm qua cô ngủ sai tư thế.

-Điện thoại.

Mới vừa vươn vai Hân Vy chợt nhớ tới tin nhắn tối qua mình gửi cho Nhạc Y, cô liền tung chăn tìm kiếm điện thoại mở lên. Trong lòng cô đang rất mong chờ rằng nó đã hồi âm cho cô rồi.Nhưng khi mở điện thoại lên thì ánh mắt cô buồn đi, sự thất vọng hiện hửu rõ trên gương mặt. Cả đêm qua điện thoại của cô không hề có một hồi âm nào cả. Trước nay chưa bao giờ Nhạc Y đối xử với cô như thế này hết, nên chắc vì vậy mà lòng cô buồn.
Nhạc Y cả đêm hôm qua không ngủ vì cứ mãi suy nghĩ tới chuyện ở cửa hàng. Nó mang gương mặt mệt mỏi đến trường. Vào lớp nó ngồi chống tay lên trán gục mặt nhìn chăm chăm cái điện thoại của mình đặt trên bàn. Có vẽ như Nhạc Y đang định gọi điện thoại hay nhắn tin cho ai đó.

Hân Vy vừa vào thấy Nhạc Y cô lại rất giận đi nhanh lại cầm lấy điện thoại nó lên mở xem thì phát hiện rõ ràng nó nhận tin nhắn cô mà không thèm trả lời.

-Tại sao cậu không trả lời tin nhắn tớ. cậu có biết cả đêm qua tớ đã lo lắng cho cậu thế nào không?  

Hân Vy tức giận trách móc Nhạc Y, Nhạc Y nhìn cô trách mình cũng không nói gì, gương mặt nó rất mệt mỏi. Mệt mỏi vì mọi chuyện xảy ra với mình, mệt mỏi về mối quan hệ không rõ ràng của mình và Hân Vy. Nhạc Y giựt lấy điện thoại của mình từ tay Hân Vy không thèm quan tâm cô mà bỏ đi. Đám bạn cùng lớp nhìn Nhạc Y hành động như vậy cũng bất ngờ. Nó mệnh danh là đứa hay trêu ghẹo hay nói nhiều vui vẻ hơn nữa nếu bình thường Hân Vy mắng chắc chắn nó chẳng im miệng được. Hôm nay im lặng như vậy làm cho ai cũng có cảm giác xa lạ.
Hân Vy sốc toàn tập khi đây là lần đầu Nhạc Y im lặng tỏ thái độ không màn với mình như vậy. 

-( Cậu ta lại đi tìm cô Băng sao?) LÂM NHẠC Y, CẬU ĐỨNG LẠI CHO TỚ.

Hân Vy tức liền chạy theo ngay, cả lớp chả ai hiểu hai đứa kia đang diễn trò gì nữa. Hân Vy nhìn bóng lưng Nhạc Y phía gần tới cầu thang mà kêu với. Nhạc Y nghe rõ nhưng không đứng chựng lại, nhưng đôi chân nó chợt dừng lại khi thấy Lý Duy Phong đi ngược hướng mình đang nhìn mình chăm chú. 

Nhạc Y vừa nhìn Duy Phong vừa nghe tiếng bước chạy trên hành lang phía sau lưng một lúc một gần liền thở hắt ra 1 cái rồi rảo bước bước xuống cầu thang.

-Hân Vy, anh...

Duy Phong lướt qua Nhạc Y tiến tới tươi cười với H-ân Vy. Nhạc Y thấy hai người chắc lại gặp nhau nói chuyện nên lại tiếp tục bỏ đi luôn.Hân Vy mặt lo lắng liền bơ Duy Phong lướt qua anh chạy theo Nhạc Y.
-Hân Vy,anh muốn nói chuyện với em.

Duy Phong thấy bạn gái tự nhiên bơ mình mà đuổi theo Nhạc Y nên liền nắm tay cô níu lại. H6an Vy đang gấp gáp muốn đuổi theo nói cho rõ với Nhạc Y, bị giữ lại nên rất khó chịu.

-Anh buông em ra. chúng ta nói chuyện sao đi.

Hân Vy bực bội  quay lại gỡ tay Duy Phong ra để thoát khỏi anh ta. Hân Vy thái độ với Duy Phong khiến anh bực.

-Nếu em đuổi theo cô ta, thì đừng nói chuyện với anh nữa.

Duy Phong bực bội khi mình là hot boy trong trường mà bị 1 đứa con gái làm cho người yêu mình bơ mình. Hân Vy nhìn anh với đôi mắt giận dữ không thể tin được anh ta có thể nói được vậy. Hân Vy bực mình dùng hết sức gỡ tay anh ta rồi dí theo Nhạc Y. Dù không nói nhưng ai thấy hành động này cũng sẽ hiểu đó là minh chứng Nhạc Y bây giờ quan trọng với Hân Vy như thế nào rồi.
-(Hân Vy!!! tớ thật không biết đối xử với cậu như thế nào nữa. Lúc thì cậu bảo tớ đừng quan tâm cậu, chúng ta cần có khoảng cách. Vậy mà chính cậu cứ lần này tới lần khác buông rồi nắm, xa lạ rồi quan tâm. Tớ mệt mỏi với việc đoán suy nghĩ của cậu rồi..Tớ mệt...rất mệt.)

Nhạc Y đứng trên sân thượng dựa vào ban công mà nhìn xa sâm buồn rầu. Bao nhiêu chuyện xảy ra khiến nó bây giờ không còn để tâm chuyện học luôn. Đang suy nghĩ chợt điện thoại nó reo lên.

tinh...tinh..

-Cái quái gì đây?

Nhạc Y nghe âm tin nhắn chợt cầm lên mở lên, đó là tin nhắn từ 1 số điện thoại lạ. Nhạc Y mở lên xem thì đôi mắt chợt mở to hơn, lòng run lên. Đó là hình ảnh nó và Hân Vy hôn nhau khi ở bể nước của trường, cả hình ảnh hôm xảy ra tai nạn nữa.

-Khốn kiếp....

Nhạc Y lướt từng hình ảnh mà xem, những hình ảnh cho thấy tất cả đều chụp ở cự ly gần. Nó cũng minh chứng rằng người gửi này đã theo dõi nó rất lâu rồi. Nhạc Y trở nên như 1 người khác, cả người toát ra sự phẫn nộ, những tơ máu nơi mắt cũng hiện lên.
Nhạc Y nổi điên liền bấm gọi lại số điện thoại đó.Như người kia cũng biết chắc nó sẽ gọi lên nên chưa tới 3 hồi chuông là đã có người bắt máy. Nhạc Y giọng lạnh nói vào điện thoại.

-Mày là ai?

Nhưng đáp lại nó chỉ là tiềng cười ganh mãnh phía bên kia trước khi đầu dây kia cúp đi.

-MÀY LÀ AI? AAAAA. 

Nhạc Y bực tức bị đe dọa mà không rõ người nhắm vào mình là ai.Nó bực tức lấy chân đá mạnh liên tục vào ban công tường sân thượng.Đột nhiên điện thoại nó reo lên lại là số điện thoại đó, nó nhanh bắt máy. 

-hahaha. Lâm tiểu thư sao lại nổi nóng như thế . Đây chỉ là món quà ra mắt thôi. Những thứ hay...còn phía sau mà.

Bên kia điện thoại là 1 giọng nam đặc sệt sự hận thù. Nhạc Y nghe người kia nói nó liền quay 360 độ nhìn dáo dát tìm kiếm.

-THẰNG CHÓ...MÀY ĐANG Ở ĐÂU? RA ĐÂY....RA ĐÂY
Nhạc Y tìm kiếm xem tên kia đang ở đâu. Nó chắc người kia đứng rất gần nó nên mới thấy nó kích động. Nhưng giữa cái sân thượng thoáng này nó không thấy ai khác ngoài nó hết. Nó la làng hét vào điện thoại nhưng bên kia chỉ có tiếng tút kéo dài.