Bạn Gì Đó Ơi, Chúng Ta Là Vợ Chồng Hả?

Chương 225:(XVIII). Bí mật hé lộ (9)




Christina thấy Pierre bước vào nhưng không thu chân về, đôi chân vẫn cọ sát vào nhau đầy mời gọi. Không thấy Pierre có phản ứng gì, cô liền nhếch môi cười lả lơi nói: “Người đàn ông của Iris quả thật hơn người. Không chỉ nam tính quyến rũ mà còn sở hữu bộ não siêu việt. Không chỉ là ngôi sao sáng của ngành phẫu thuật Thế Giới mà còn là chuyên gia hàng đầu của ngành Y học hiện đại. Bác sĩ khoa ngoại thần kinh lại có một cô bạn gái bị điên. Đúng là chuyện buồn cười nhất Thế Giới.”

Christina nói xong liền hả hê cười. Pierre nghe ra giọng điệu tiểu nhân trong lời của người đàn bà xấu khiến anh thấy phát mửa nhưng vẫn cố nén nhịn hỏi lại: “Cô muốn thế nào?”

Christina ra hiệu để anh ngồi xuống đối diện cô. Cô ả trườn tấm thân mềm như động vật không xương uốn mình ngồi dậy. Thân hình bốc lửa của cô được bộ váy màu đỏ kích thích tôn lên mọi đường nét cho nên càng khiến cho đàn ông máu huyết sôi trào.

Vòng một đẫy đà đung đưa tựa như cố tình nghiêng xuống lộ ra hơn ba phần tư trước mắt Pierre. Anh không phải không nhìn thấy nhưng nhìn rồi thì anh mới nghĩ đến chuyện vì sao cô ta là người mẫu của tạp chí Playboy (Tạm chí dành cho đàn ông nổi tiếng ở Mĩ), còn vợ anh thì chỉ đi đóng quảng cáo kem cho trẻ con.

Cùng tồn tại trong ngành giải trí nhưng hai người thật quá khác xa nhau. Iris của anh trong sáng và thuần khiết lại trao cho anh tình cảm chân thành cũng như lần đầu tiên của cô. Còn cô nàng trước mặt anh, cách cô ta tiếp chuyện khiến cho anh cảm thấy hiểu hơn về nghĩa của hai từ “dung tục”.

Christina mỉm cười, miệng khá rộng lộ ra hàm răng được chăm sóc kỹ lưỡng khiến nụ cười lôi cuốn đến không ngờ. Công bằng mà nói cô cũng là một người phụ nữ đẹp, chỉ có điều không phải mẫu người có thể lọt vào mắt Pierre. Christina là mẫu phụ nữ mạnh dạn, mạnh miệng và cũng không kém phần tự tin.

Cô vui vẻ nhìn Pierre đôi chút, ánh mắt hớp hồn có phần đổi khác, hạ thấp giọng cô từ từ nói ra điều kiện của mình: “Bác sĩ Pierre, không hiểu sao tôi lần đầu gặp đã cảm thấy thích anh. Nếu anh đồng ý làm cho tôi vui thích, thì bí mật của Iris sẽ mãi được chôn giấu. Hồ sơ bệnh án của cô ta sẽ nguyên bản trả về tay anh. Anh nghĩ thế nào?”

Pierre nghe xong lời đề nghị tự nhiên mặt xám lại. Hai tay nắm chặt thành quyền, hai mắt lơm lơm nhìn cô ả trước mặt. Loại phụ nữ này anh không bao giờ muốn đụng vào. Ở trong giới học giả nhiều năm, anh chưa bao giờ tiếp xúc với kiểu phụ nữ mạnh dạn đề nghị đàn ông chuyện giường chiếu giống như cô nàng này. Đến phút này anh vẫn mong anh đang hiểu lầm ý cô ta.

Thấy Pierre im lặng suy nghĩ, Christina càng thêm nóng lòng, cô không đợi được buộc miệng nói: “Nữ thần Iris trong lòng anh nếu bị công chúng biết chuyện này, anh hãy nghĩ xem hậu quả như thế nào? Cô ta sẽ từ trên đỉnh của kim tự tháp nhảy òm xuống vực sâu. Không có lối thoát” - Ba từ “không lối thoát” bị Christina kéo xa đến ngàn dặm khiến cho người nghe có cảm giác lạnh người.

Christina đứng lên, rời chỗ của mình, đi vòng ra phía sau lưng Pierre, nói khẽ vào tai anh: “Chỉ cần anh cho tôi nếm được mùi vị mà hàng đêm Iris tận hưởng thì tôi sẽ buông tha cho cô ta.”

Lời nói của Christina âm trầm như bước lên từ địa ngục khiến Pierre lạnh sống lưng. Anh chừng mắt quay lại nhìn cô ta. Lúc này chiếc váy như có như không của cô ta đã hoàn toàn rơi xuống đất. Trống trải và dễ dàng đến đáng sợ.

Mặt Pierre từ xanh chuyển xám, xám chuyển đen lắc đầu nói không nhưng Christina lúc này đã cười lớn.

Cô bước sang cạnh anh, áp sát vào người anh uốn éo nhỏ giọng khinh khỉnh nói: “Bác sĩ à, dù anh là người đàn ông đạo đức với lý lịch tốt đẹp thì anh vẫn là đàn ông. Mà đàn ông thì không ai không thích nếm thử mùi vị mới mẻ khích thích này. Các bậc trí thức danh giá ngoài xã hội kia, ai cũng lên mặt giảng dạy đạo đức nhưng có ai trong bóng tối không thèm muốn cơ thể của tôi. Nếu không vì Iris, anh sẽ không có diễm phúc chạm vào tôi miễn phí như vậy đâu.”

Pierre nghe xong liền đẩy cô ả ra và đứng lên. Tấm thân mềm mượt lại nằm dài trên sofa nhung màu xanh sẫm đẹp đến động lòng nhưng Pierre không quan tâm nữa. Anh đã hiểu rõ mục đích của cô ta khi mời mình đến đây. Chỉ đơn giản là cô ta muốn cướp hết mọi thứ của Iris. Điều duy nhất bây giờ anh muốn biết là vì sao cô ta có được hồ sơ bệnh án của Iris trong khi anh đã khóa nó trong két bảo hiểm trong văn phòng mình?

Pierre nhắm mắt, cố gắng hỏi câu cuối cùng: “Vì sao cô biết chuyện bệnh tình của Iris?”