Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Bạn Gái Trong Game Là Cô Giáo Chủ Nhiệm

Chương 70: Vấn Đáp




Chương 70: Vấn Đáp

Mặc dù Huy trả lời một cách ngập ngừng và không đầy đủ nội dung cho lắm, nhưng Mai Anh vẫn có thể nghe được một vài ý.

- Tạm. Nhưng ở phần Học Thuộc Lòng này, anh cũng chỉ mới đạt 2 điểm trong tổng 5 điểm.

- Tiếp theo là Vấn Đáp. Phần 1, tôi hỏi, anh trả lời.

Phần này, giáo viên sẽ đưa ra một số câu hỏi cho học sinh trả lời. Số câu hỏi phụ thuộc vào tâm trạng của cô Mai Anh. Tất nhiên, tổng điểm trong phần này sẽ 3. Vậy nên, số câu hỏi nhiều, hay ít sẽ không làm thay đổi tổng số điểm.

Dứt lời, ánh mắt của nàng xoay chuyển, môi đỏ hé mở:

- Nhân trong của Trái Đất có độ sâu bao nhiêu? Nhiệt độ và áp suất của nó như thế nào? Nó tồn tại ở dạng gì?

Nghe câu hỏi này, Huy nhướng mày và lục lọi lại đoạn ký ức vào buổi hôm qua.

- Dạ, nhiệt độ và áp suất của Nhân trong rất cao. Nó tồn tại ở dạng rắn. Còn độ sâu của nó thì em không biết ạ.

Thầm gật đầu một cái trước đáp án mà thằng nhóc đưa ra, Mai Anh hỏi tiếp:

- Đây là câu hỏi cuối cùng trong phần “tôi hỏi, anh trả lời”. Nếu trả lời đúng, anh sẽ nhận được 2 trong tổng 3 điểm.

- Cấu trúc của Trái Đất gồm có bao nhiêu lớp?

Hai hàng lông mày của hắn lập tức nhíu lại khi nghe xong câu hỏi này. Và rồi hắn nhớ lại tiết trước, cô Mai Anh cầm một nửa trái dứa lên và minh họa nó thành cấu trúc của Trái Đất.

- Lõi ngoài, lõi trong là 2. Có lõi thì phải có vỏ, nên lớp vỏ sẽ là 3. Phần trung gian được xem là thịt, nên nó sẽ là 4. Hết rồi.

Nghe thằng nhóc lảm nhảm, khóe môi của nàng khẽ cong lên, hai tay thì khoanh trước ngực, sắc mặt hiện nét cười, còn trong lòng thì nghĩ:

- Rồi rồi, anh tới công chuyện với tôi.

Không thể nghĩ ra được đáp án nào khác nữa, Huy ngẩng đầu lên và đáp to:

- Dạ có 5 lớp ạ.

Lời của hắn vừa thốt ra, giọng nói của cô liền vang lên:

- Sai. Đáp án là..

Nhưng vừa nói tới đây, nàng bỗng cứng họng và giương mắt nhìn Huy, hỏi lại:

- Anh trả lời bao nhiêu?

- Dạ là 5 ạ.

Không thể tin được lời của tên nhóc này, nàng liền quay xuống lớp và hỏi:



- Có đúng không các em?

Lập tức, cả lớp đồng thanh hô:

- Bạn Huy trả lời là 5 ạ.

Nghe vậy, Mai Anh thoáng đờ người ra ghế và quay đầu lại liếc nhìn Huy.

Thấy khóe môi của thằng nhóc như cười như không, nàng hừ lạnh một cái và nói tiếp:

- Được rồi. Vậy là trong phần 1 của Vấn Đáp, anh nhận được 2 điểm.

- Tiếp theo là phần 2 của Vấn Đáp. Anh hỏi, tôi trả lời.

Phần này, học sinh sẽ đặt hai câu hỏi cho giáo viên trả lời. Mỗi câu 1 điểm.

- Cho anh 2 phút để nghĩ và đặt câu hỏi.

Nghe vậy, Huy gật đầu một cái và bắt đầu vắt óc suy nghĩ:

- Nên đặt câu hỏi gì ta?

- Nếu hỏi một câu mà mình không biết đáp án, cô sẽ cố tình trả lời sai và hỏi ngược lại mình. Nếu không biết đáp án này là đúng hay sai, mình sẽ mất điểm câu đó.

- Còn nếu đặt một câu tầm bậy nằm ngoài kiến thức trong các bài học hôm trước, thì mình cũng sẽ mất 2 điểm.

- Tất nhiên không thể đặt lại những câu mà cô vừa hỏi.

- Gắt thật sự!

- Nếu bỏ phần này, mình mới chỉ đạt có 4 điểm. Bản thân vẫn nằm trong diện chưa thuộc bài.

- Nghĩ…nghĩ đi Huy ơi… Mày có thể làm được mà.

- À có rồi.

Từ trong không gian não đi ra, Huy liếc nhìn chằm chằm vào đôi môi đỏ mọng nước ấy và nói:

- Cô hãy cho em biết, nhân ngoài của Trái Đất tồn tại ở thể gì?

Nghe thế, khóe môi đỏ mọng của Mai Anh nhếch lên:

- Dạ thưa anh, nó tồn tại ở thể rắn.

Lời của cô vừa dứt, Huy liền lập tức phản biện lại:



- Sai! Nó tồn tại ở thể lỏng.

Không để cô kịp hỏi ngược, hắn liền nói tiếp:

- Câu thứ 2. Lớp nào nằm ở ngoài cùng của cấu trúc Trái Đất?

Nghe xong câu hỏi này của thằng nhóc, hai mắt của Mai Anh nổi đóa.

Hừ lạnh một cái, nàng nghiến răng nghiến lợi và vơ tay mời Huy trở về chỗ ngồi.

- Anh về chỗ. 6 điểm.

- Tiếp theo, tôi mời chị Thu lên trả bài.

Nghe vậy, Huy thở phào một cái nhẹ nhõm và cầm lấy quyển tập quay về chỗ ngồi.

Thấy nhỏ Nhi đang dùng ánh mắt hình trái tim nhìn mình, hai hàng lông mày của hắn lại lần nữa nhíu chặt lấy.

- Cái con nhỏ này. Sao lại tự nhiên thích mình? Rõ ràng dạo gần đây, bản thân có thể hiện gì đâu?

- Nhỏ cũng quen biết mình suốt 4 năm cấp 2, làm quái gì có chuyện tình yêu sét đánh?

- Thật kỳ quái..



Giờ ra chơi.

Như thường lệ, Huy ra khỏi lớp và chầm chậm xuống căn tin.

Nhưng có lẽ, hôm nay có một sự khác biệt to lớn. Lúc này, nhỏ Nhi bám theo và đang tay trong tay với hắn.

Tức nhiên Huy đã cố gắng dùng mọi lời lẽ và tất cả các cách, nhưng cô nàng này vẫn nằng nặc đòi theo.

Không cho theo, Nhi sẽ choàng tay qua bụng và ôm chặt lấy Huy, nàng quyết không cho hắn đi.

Cực chẳng đã, mọi người xung quanh cứ nhìn nhìn và chỉ chỏ, hắn đành phải dẫn nàng ta theo.

Xuống tới nơi, rất nhanh chóng, hắn đã thấy Phương cùng với hai dĩa bánh gato kem và nước.

Vừa thấy Huy, Phương nhoẻn miệng cười và đứng dậy vẫy tay gọi:

- Huy ơi.. Đây..

Nhưng thanh âm vừa mới thốt ra khỏi cổ họng, đôi môi hồng ấy lập tức khép lại khi thấy bàn tay của hắn đang bị nắm lấy.



Thấy Huy lại gần, Phương thu hồi lại tâm tư và vẫy tay nói:

- Chào Nhi. Lâu rồi chúng ta chưa trò chuyện với nhau, cùng ngồi vào bàn của Phương nè.

Nàng vừa cười nói, vừa nắm lấy bàn tay còn lại của Huy và kéo xuống.

Lúc này, Huy đang ngồi chính giữa hai cô nàng này.

Nhi thì ngồi ở bên tay phải, còn Phương thì ngồi ở bên còn lại.

Chứng kiến việc này, cơ mặt của Nhi dần căng lại. Cố làm ra vẻ trấn tĩnh, nàng mỉm cười đáp:

- Trời! Cậu là Phương hồi học chung cấp 2 của tụi này á hả? Không thể tin được. Sao mới có mấy tháng, cậu thay đổi diện mạo ghê thế?

Nói tới đây, Nhi khẽ vươn tay lên.

Thấy cánh tay này, Phương tính lùi người né tránh. Nhưng lúc này cả hai đang quá gần, do đó nàng không kịp lùi người né tránh.

- Xài Kem Trộn có đúng không?

Vừa dứt câu cuối, hai ngón tay của Nhi liền kẹp lấy một bên má Phương và kéo nhẹ.

- Á đau đau… Nhi làm gì thế?

Thấy hai con ngươi long lanh như tiên cá kia ngân ngấn lệ, Huy thoáng đờ người vài giây.

Nhi nghe vậy bèng thả tay ra và cười hihi đáp:

- Ai kêu cậu cute như vậy. Vừa nhìn, tui liền muốn bẹo má của cậu.

Dứt lời, nàng nhanh chóng vệt hai ngón tay lúc nãy bẹo má của Phương lên quần tây đen Huy.

Thấy quần tây của Huy chỉ dính lấy một xíu màu trắng lóng lánh của phấn trang điểm, hai mắt xếch của Nhi lộ vẻ bất ngờ.

Đừng nói là nhỏ, đến cả Huy cũng bất ngờ. Hắn cũng nghĩ như Nhi, nhưng chưa bao giờ dám test lấy.

Chứng kiến việc này, Phương xoa xoa lấy gò má của mình và u oán nói:

- Tui làm gì có xài kem trộn. Thứ đó vừa hại da mặt, vừa giả tạo. Bọn con trai không thích đâu.

- Phải không Huy?

Nghe vậy, hắn hồi phục tinh thần và ho “hụ hụ” vài cái.

Sau đó, cánh tay của hắn khẽ chạm vào một bên gò má của Phương đang sưng đỏ ấy và nói:

- Má của Phương còn đau không?

Cảm nhận những ngón tay của hắn đang xoa dịu vết sưng trên mặt của mình, nàng mỉm cười đáp lại:

- Phương không sao. Một xíu là hết thôi ý mà.