Bạn Gái Tôi Là Tiên Nữ

Chương 65: Ân Tình Hồ Ly




Anh định dìu Khả Như trốn đường hậu phía sau chui lỗ chó ra ngoài, phía trước bị mấy tên hầu bao vây, anh phải đối hướng khác đi qua nhà bếp đến dãy nhà phụ người hầu, tiếng bước chân rượt đuổi theo liên tục,

Khả Như vừa đi vừa lên tiếng. "A Hỷ hay là cứ bỏ tôi,đi trước nếu không anh sẽ bị bắt lúc đó cả hai chúng ta sẽ gặp nguy"

Anh khẳng khái đáp. "Tôi đã tới đây rồi thì nhất định phải cứu cô ra cho bằng được"

Khả Như bùi ngùi nhìn anh. "A Hỷ. tôi muốn một chuyện từ trước đến giờ anh có thích tôi không?"

Anh ngỡ ngàng trước câu hỏi của Khả Như.

"Rất thích giống như một cô em gái"

khả Như chùi nhẹ nước mắt, nở nụ cười bùi ngùi.

"Cảm ơn A Hỷ, được làm em gái của anh, tôi rất vui tôi luôn mong có một người anh từ lâu rồi"

Chợt phía sau vài tên hầu chạy tới gần, Bắt thình lình, cậu Hai bước tới đưa ngón tay ra hiệu kêu anh bước theo, tới một nhà kho cũ kỹ không dùng đến, Anh dìu Khả Như ngồi xuống nghỉ tạm.

Cậu Hai lấy một phong thư đưa cho anh."Đây là di chúc thật mà ba đã lập ra, má kêu anh đốt nó nhưng anh vẫn giữ lại, còn một số giấy tờ liên quan đến chuyện năm xưa."

Anh ngạc nhiên hỏi. "Tại sao anh lại đưa cho em mấy thứ này?"

Cậu Hai đáp."Vì anh muốn trả lại mọi thứ cho chú, anh Hai quyết định cùng với Phương Dung rời khỏi nơi này. Chỉ xin em một việc hãy nướng tay với má của anh"

Anh do dự một chút, lên tiếng. "Thôi được"

Cậu Hai tươi cười vươn tay vỗ nhẹ lên vai anh.

"Cảm ơn em trai, đã hiểu cho anh"

Tiếng bước chân bên ngoài kết thúc chắc là đám người hầu đã đi qua, Cậu Hai bước tới cánh cửa vừa mở cửa vừa bảo.

"Chúng ta đi mau lên, trong nhà này mọi ngõ ngách anh đều biết rõ, anh biết có một hướng đi ra ngoài cửa sau"

Một bàn tay chưởng mạnh vào ngực Cậu Hai, bay lùi lại phía sau khá xa ngã xuống đất, Anh hốt hoảng dìu cậu

Hai ngồi dậy.

"Anh Hai."

Cậu Hai cả lồng ngực đau nhói, gắng gượng dậy.



"Anh.. không sao mau đưa Khả Như thoát khỏi đây mau lên"

Bước chân vào trong Lục yên mỉm cười giọng lạnh lùng hỏi."Các người muốn đi đâu?"

Khả Như hướng mắt về phía cô ta." Cô là Hắc hồ yêu"

Lục Yên khẩy cười đáp. "Phải"

Cô tay vươn tay lên.'Giờ thì ta sẽ tuyển ngươi, kẻ phản bội ta thì chỉ có thế thôi, còn tên A Hỷ ta bắt sống đem về hành hạ hắn, Mộ Giao nhìn thấy mà đau lòng đến sống đi chết lại ta mới hả dạ"

Cô ta vương tay tung chưởng tới Bạch Dương bắt ngờ xuất hiện hai chưởng lực mạnh áp vào nhau. cô ta dội ngược lại phía sau

Cô ta kinh ngạc thốt lên. "Bạch Dương?"

Không ngờ Hồ vương lại quá bộ tới e là không ổn. Cô ta ném quả cầu bay tới Khả Như, Bạch Dương tung chưởng phá tan. cô ta tranh thủ thời cơ biến mất.

Bạch Dương bước tới vương tay đỡ lấy Khả Như lên tiếng gọi ."Linh Nhi"

Khả Như cảm thấy hơi ấm áp từ anh ta rất quen thuộc, tự nhiên ký ức đã quên hiện ra trong đầu. tên thật của tôi là Bạch Linh Nhí.

"Anh trai"

Cô cảm lấy tay Bạch Dương."Anh mau cứu cậu"

Bạch Dương ngồi xuống cạnh bên đưa bắt mạch đưa tay lên vai cậu Hai trị thương. Cậu Hai sắc mặt tái nhợt nôn ra máu, Ngài ấy lắc đầu bảo.

"Trong củ chưởng của cô ta có chứa độc tố, loại độc kỳ lạ ta chưa thấy qua bao giờ, dùng tiên khí thanh tẩy vẫn không được"

Cậu Hai giọng từng tiếng. "Có lẽ... đây là sự chuộc tội...cho những việc anh đã làm với chú bao năm qua. chỉ là anh không giữ được lời hứa với Phương Dung"

Cậu Hai cầm chặt tay anh. "Hãy giúp anh chăm sóc hai má con cô ấy giùm anh"

Khả Như bức xúc. "Vợ và con, cậu phải tự đi chăm sóc sao lại nhờ A Hỷ chăm sóc, tôi không bằng lòng"

Cậu Hai giọng nhỏ dần."Tôi xin lôi.."

Mắt nhắm nghiền lại buông tay nhẹ xuống. Lòng anh đau nhói. Anh em chúng ta vừa mới làm hòa với nhau, em còn muốn nói chuyện với anh thật nhiều vậy mà...

Khả Như trầm buồn nhìn anh, A Hỷ đã không còn ba má, nay lại đi anh trai đều này khiến anh ấy đau buồn thêm, còn bé Hữu Trí nó chỉ mới 3 tuổi cần phải có người chăm sóc, từ trong miệng cô nhả viên ngọc đặt vào miệng

Cậu Hai.

khiến cho Bạch Dương kinh ngạc thốt lên. "Linh Nhi.nếu không có viên chân tu, em sẽ mất mạng"



Khả Như gục xuống "Em biết nhưng em không đành lòng để Hữu Trí mất ba, và A Hỷ mất thêm người thân"

Bạch Dương đáp "Vậy em để ta, mất đi người thân sao?"

Khả Như gượng cười."Trước khi mất, có thể gặp được người thân là em mãn nguyện"

Khả Như vương tay tới chạm nhẹ gương mặt anh, giọng cô nhỏ dần."A Hỷ, phải hạnh phúc cùng với Mộ Giao có biết không? nếu có kiếp sau hy vọng sẽ gặp lại nhau"

Nước mắt anh từ giọt rơi xuống. "Khả Như.."

Ánh sáng trong người Khá Như phát ra. phút chốc hiện lại thành con hồ ly trắng, Bạch Dương ôm lấy thở dài một hơi.Bạch Dương quay lại nhìn anh.

"Ta sẽ đưa các người ra ngoài"

Bạch Dương phất tay nhẹ lên, cơn gió bay lên cao đưa anh và cậu Hai tới trong nhà Lão Dương. Bạch Dương lên tiếng.

"Ta đưa Linh Nhi quay về Hồ tộc"

Dứt lời thì Bạch Dương biến mất. Anh đỡ cậu Hai lên giường nằm nghỉ, Anh ngồi xuống ghế đôi mắt u Khá Như cô đã giúp tôi quá nhiều, ân nghĩa của cô cả đời này tôi luôn khắc cốt ghi tâm.

........

Phương Dung chờ đợi tại bến thuyền tâm trạng lo lắng không ngớt, Ông chủ thuyền cứ giục lên.

"Này Cô. còn chờ tới bao lâu nữa đây?"

Phương Dung đáp."Xin ông chở thêm một chút"

Phía xa có bóng dáng Cậu Hai đi tới, Cô vui mừng cùng con ôm lấy cậu.

"Nặc Á, cuối cùng anh cũng tới,chúng ta lên thuyền thôi"

Cậu Hai cùng phương Dung với hai người hầu tay xách hành lý bước xuống thuyền, Hữu Trí ngồi trong lòng cậu lên tiếng hỏi.

"Ba ơi.sao cô Khả Như không đi cùng chúng ta?"

Cậu Hai im lặng trầm buồn, phương tinh ý âm thầm đoán được lên tiếng hỏi."Có phải Khả Như đã.?"

Cậu Hai gật đầu."Anh là một người xấu lại được cô ấy cứu giúp, anh đã nợ cô ấy một mạng sống, cả đời này phải sống thật tốt"

Phương Dung thoáng buồn cầm lấy tay cậu ."Khả Như cô ấy thật sự quá tốt bụng"