Bạn Gái Tôi Là Tiên Nữ

Chương 63: Lễ Đường




Bên trong phòng bệnh,Gia Linh ôm bó hoa bách hợp cắm vào bình hoa, bước tới giường bệnh, bà Mai hầu nữ đang lau mặt cho bà.Cô lên tiếng.

"Bà Mai để tôi lâu cho má"

Bà Mai mỉm cười bước sang một bên.Gia Linh chầm chậm lau mặt cho bà, giọng cô bùi ngùi.

"Mới đây đã ba năm qua. ngày mai là ngày con bước vào lễ đường, con ước gì má có thể tham dự thì tốt biết bao"

Gia Linh chùi nhẹ nước mắt của cô. "Bây giờ còn phải đến thăm ba, vài ngày nữa con lại tới"

Gia Linh trên tay cầm bó hoa cúc vàng.ảnh mắt thoáng buồn xa xâm nhìn vào chi mộ,Cô nhẹ nhàng đặt hoa xuống.

"Ba.mới đó mà đã ba năm trôi qua, Ngày mai con cùng Julien tiến vào lễ đường đăng tiếc là không thể ba má bên cạnh"

Julien nằm lấy tay cô an ủi. "Gia Linh em đừng buồn. bác trai cứ yên tâm con sẽ chăm sóc con gái bác thật tốt"

Julien nắm nhẹ tay cô chậm rãi đi về. Vừa trở về nhà Anh bước tới choàng vai Julien vui vẻ bảo.

"Ngày mai anh lấy vợ, hôm nay nên đi uống với tôi vài ly!"

Julien do dự hướng mắt qua Gia Linh."'Anh đi uống vài ly với A Hỷ được không em?"

Gia Linh lên tiếng giọng thị uy."Nhưng không được uống nhiều quá đó,em ghét người say xỉn lắm!"

Julien gật đầu."Anh sẽ uống ít!"

Anh nhìn qua Julien.chưa kết hôn mà đã quản thúc như vậy.sau này xem ra khó thoát khỏi cái tù giam chặt chẽ của Gia Linh.

Sáng hôm sau trời hôm nay trong xanh thật đẹp. tiếng chuông Nhà thờ ngân vang âm thanh báo lễ thành hôn. Tại phòng chờ cô dâu Gia Linh trong bộ soiree màu trắng ngồi trên ghế, sắc mặt lo lắng cầm chặt bó hoa hồng.

Phương Dung nhẹ nhàng bảo."Gia Linh em đừng hồi hộp quá kết hôn là đều quan trọng. em cần để tâm trạng thoải mái.Nào hít sâu vào thở nhẹ ra thả lỏng người!"

Gia Linh gương mắt nhìn lên cô ấy tò mò hỏi." Lúc trước chị kết hôn cũng lo lắng như vậy phải không"

Phương Dung nhẹ nhàng nắm tay cô."Đều có chung tâm trạng của người sắp xuất giá!"



Anh trong vets xanh dương đậm thắt nơ bướm trước cổ đứng trước cửa phòng chờ.Cậu Hai trong bộ vets xám nhìn qua, làm anh thấy không được thoải mái không khí khá ngột ngạt.

Cậu Hai ôn hòa bảo."Chú đừng làm vẻ mặt đó hôm nay là ngày cưới Gia Linh chúng ta nên ngừng chiến đi"

Nghe thấy Nặc Á nói vậy cũng đúng thôi thì tạm bó qua lần này chung tay lo chuyện kết hôn của em gái. Anh mỉm cười."Thôi được rồi!"

Tiếng mở cửa vang lên.Gia Linh bước ra Cậu Hai đưa tay cô nắm nhẹ vào. Cô đứng im lặng nếu ba còn sống. Chắc ba sẽ là người đưa mình vào lễ đường .cô thoảng buồn.

Biết em gái đang nhớ ba,Cậu Hai ôn hòa bảo."Hôm nay anh thay ba đưa em vào lễ đường nếu ba ở trên trời thấy được chắc chắn là vui lắm.Anh Hai mong Gia Linh thật Hạnh phúc nên em phải tươi cười lên!"

Gia Linh mỉm cười chậm rãi bước vào. cánh cửa lễ đường từ từ mở ra từng cánh hoa giấy bay theo gió đứng trước cha giáo hoàng với trang phục làm lễ. gương mặt hiền từ và giọng nhỏ nhẹ.

"Xin hỏi thánh Nicola anh có nguyện trọn đời yêu quý cô Gia Linh suốt đời này cho dù bệnh tật hay già yếu!"

Julien anh mỉm cười."Tôi đồng ý!*

Giáo hoàng chậm rãi nói tiếp. "Vậy cả hai hãy trao nhẫn cho nhau!"

Cậu Hai bước tới lấy hộp nhẫn mở ra đưa cho Chú rể.Julien cầm chiếc nhẫn đeo vào tay cô dâu nhẹ nhàng.

"Chiếc nhẫn trên tay của anh giống như tình yêu của anh. Dành cho Gia Linh suốt đời chân thành tuyệt đối không thay đổi"

Gia Linh nghẹn ngào rơi lệ."Dù anh hay cãi lại lời em hay làm em giận, anh không phải là một người đàn ông dịu dàng biết nói lời ngọt ngào làm cho em vui.Nhưng em yêu anh vì diều đó."

"Nếu thế giới này kết thúc thế giới khác lại lập nên. Thì em chỉ làm vợ của anh thôi ông xã à!"

Gia Linh đeo nhẫn vào cho Julien.anh ấy nằm lấy tay cô thật chặt khẽ cười dịu ngọt ánh mắt khóe mi dâng trào cảm xúc.

"Cảm ơn Gia Linh nhiều lắm chịu làm vợ anh. bà xã của anh"

Hai người trao nhau nụ hôn của sự ngọt ngào hạnh phúc. Tiếng vỗ tay vang lên khắp nơi.anh mỉm cười cuối cùng thì hai người họ thật sự ở bên nhau.Mộ Giao chúng ta có được như vậy không chừng nào cô mới trở về, mới đó một năm qua đi rồi tôi nhớ cô nhiều lắm nhớ rất nhiều.

Buổi tiệc cưới chiêu đãi ngoài trời khách quan chỉ vài người quen biết. bé Hữu Trí bước đi lẩm đẩm đưa tay ra giọng gọi non nớt.

"Chú ơi!"

Anh mừng rỡ bế cháu nó lên vuốt ve đầu nó.



"Hữu Trí ngoan quá, ăn kẹo không chú lấy cho cháu!"

Hữu Trí hai má phúng phính sữa hồng hào tươi cười."Dạ ăn!"

Khả Như trong bộ váy trắng mỉm cười dịu dàng gọi

"A Hỷ.Cho Hữu Trí ăn ít thôi thằng bé vừa mới mọc răng ăn nhiều dễ sâu răng lắm"

Anh mỉm cười."Khả Như cô càng ra dáng bảo mẫu" (•)

Khả Như cười dịu dàng. "Đương nhiên rồi vì tôi chăm sóc cậu còn trong nôi"

Gia Linh vui vẻ gọi."Khả Như. mau vào bàn ngồi nói chuyện với tôi một chút đi"

Khả Như ngồi vào bàn tiệc vui vẻ chuyện trò với Lão Dương cùng mọi người trò chuyện say mê...

Trên bầu trời xanh thằm qua các lớp mây trắng. Mộ Giao ngồi chống cằm nhìn xuống dưới tấm gương sáng lớn nhìn thấy rõ gương mặt của anh và nhiều người.

"Cuối cùng thì Giá Linh đã kết hôn.A Hỷ à. ta nhớ chàng lắm"

Dứt câu cô thở dài một hơi buồn bã. quay lại nhìn Tiểu Ngọc Thố ngồi bên cạnh đang ăn kẹo, có bé gương mắt nhìn qua.

"Chỉ vài giây là Tỷ tới Thiên kính đài một lần, nhìn hạ giới không chán sao?"

Mộ Giao tươi cười bảo."'Chỉ cần thấy A Hỷ ta không chán bao giờ"

Tiểu Ngọc Thố nghiêng đầu thắc mắc Nếu bắt được Hắc hồ yêu, tỷ định từ bỏ thân phận tiên tử, sống làm người phàm gian sao?"

Mộ Giao gật đầu đáp. "Phải"

Tiểu Ngọc Thố buồn bã."Thể muội sẽ nhớ tỷ lắm"

Mộ Giao vuốt ve tóc cô bé." Khi nào nhớ thì tới thăm tỷ, lúc làm nhiều món ăn ngon cho Ngọc Thố ăn"

Con bé vui mừng ôm lấy cô "Được tỷ hứa đó"