Bạn Gái Tôi Là Tiên Nữ

Chương 61: món quà của Ba




Cậu Hai trở về tức giận đến mức độ những món đồ trong phòng đều bị ném xuống đất tan nát hết. A Tráng hốt hoảng thu dọn đồ đạc vỡ nát.Lục Yên lo lắng ngồi bên cạnh chợt nắm lấy tay Cậu Hai, nhỏ giọng.

"Muốn đánh bại còn nhiều cách. tốt nhất là hai gia đình chúng ta liên hôn,lúc đó anh đánh bại hắn một cách dễ dàng"

Cậu Hai do dự rút ra lại."Chuyện này để anh suy nghĩ lại"

Lục Yên nháy mắt với Cậu Hai nói khẽ. 'Vậy em sẽ đợi anh!"

Cô ta bước đi ra ngoài ngang qua cánh cửa, chợt thấy Phương Dung đứng im lặng ở đó.Cô ta khẩy cười thầm lướt qua.Cô định vào an ủi Nặc Á như không hiểu sao lại không bước chân nổi mím môi chậm rãi quay về phòng.

Khả Như đang đong đưa đưa chiếc nôi. một cậu bé trai vài tháng tuổi ngủ say giấc, nhìn qua thấy Phương Dung thơ thẩn ngồi xuống ghế giọng trầm buồn.

"Khả Như có phải tôi già lắm không?"

Khả Như ngạc nhiên lại ngồi bên cạnh. "Mợ sao lại nói như vậy? trông mợ còn rất trẻ lại rất đẹp nữa!"

Phương Dung lắc đầu cầm lấy một đóa hồng trên bình hoa." Sớm muộn gì Nặc Á lập thêm vợ nhỏ"

Khả Như tức giận "Tôi sẽ đi cho Cậu Hai biết tay!"

Khả Như chạy ra ngoài,mặc kệ tiếng gọi của Phương Dung.nhanh chóng tới phòng sách. Cầm lấy ly trà trên bàn hất mạnh vào mặt.Cậu Hai.

"Cô làm cái gì hả?Không biết phân biệt lớn nhỏ có tin tôi đuổi việc cô không?

Khả Như đôi mắt sát khí. "Cùng lắm nghỉ việc thôi. trước khi bị đuổi tôi nói cho tên khốn như anh biết, cưới được một người như Mợ đã là phúc ba đời đừng có hai tánh đèo bồng làm khổ vợ con"

Cậu Hai đưa ngón tay chỉ vào cô." Cô dám dạy đời tôi. Cô bị đuổi việc cút mau lên cho tôi"

Khả Như tức giận nắm lấy ngón tay Cậu Hai cắn mạnh một phát.quay người bước đi.Cậu Hai ôm lấy ngón tay suýt xoa.

"Con gái gì mà hung dữ thể này?"

Cậu Hai nhìn vào ngón tay chảy máu, gương mắt nhìn qua bình hoa hồng trắng trẽn bàn nhớ đến những lời hứa

Năm xưa từng nói, hứa chăm sóc cô ấy suốt đời này...

Cậu Hai đi tới phòng thì không thấy Phương Dung đâu nữa, cậu trong lò lắng không lẽ phương Dung giận mình có khí nào bỏ đi hay không?

Cô hầu Như ý phía trước đi tới. Cậu bước tới hỏi.



"Như ý cô có thấy Mợ Hai đâu không?"

Như ý đáp. "Dạ thưa cậu Hai lúc nãy Mợ cùng Khả Như đi ra ngoài rồi."

Cậu Hai hỏi tiếp "Vậy lúc mợ ra ngoài có đem hành trang không?"

Như ý đáp."Dạ không thưa Cậu"

Cậu Hai thở phào nhẹ nhõm chắc chắn là cô ấy đến nơi đó rồi.

Bên trong nhà thờ tiếng nói của vài đứa trẻ con chen chúc nhau.

"Cho em kẹo với"

"Em nữa"

Phương Dung bao quanh bởi mấy đứa trẻ,Cô tươi cười phát quà cho bọn trẻ.chúng nhận kẹo xong vui vẻ chạy đi chơi.cô cùng Khả Như bước ra ngoài vườn hoa hồng ngồi vào bàn ngắm từng cánh hoa hồng trắng bay theo gió.

đưa tay lên vuốt ve đứa bé trai hai má phúng phính, khá như đang bế trên tay.

"Hữu Trí của má. con biết không khu vườn này chính ba con tận tay trồng cho má, còn căn dặn khi nào không vui hãy đến đây."

"Nhưng bây giờ ba con sắp có người mới không cần hai má con mình nữa rồi"

Cậu từ phía sau bước tới lên tiếng. "Ai nói là anh không cần Em và con nữa"

Cậu Hai bước tới ngồi xuống dưới chân cô cầm lấy tay cô lên tiếng. "Công việc quả nhiều nên không có thời gian chăm sóc má con em, cho anh xin lỗi nhưng anh không có ý muốn lập thêm vợ nên Phương Dung đừng buồn anh"

Phương Dung xúc động lên tiếng bảo

"Nặc Á, em biết anh không bỏ rơi em và con mà"

Cậu Hai đứng dậy đi chỗ Khả Như."Cô đó rất to gan là người đầu tiên dám cắn tôi chửi tôi,"

Khả Như trừng mắt nhìn anh "Sao anh muốn đánh tôi hả"

Cậu bức xúc."Cô.."

Phương Dung bước tới năn nỉ. "Khả Như chỉ vì bất bình thay cho em thôi,cô ấy luôn chăm sóc em và con rất tốt"

Cậu Hai thở dài một hơi lên tiếng."Coi như tôi nể mặt Phương Dung tha cho cô"



Cậu đưa hai tay ra bảo."Mau đưa Hữu Trí cho tôi bế"

Cậu Hai bế Hữu Trí lên cao ngắm nhìn tươi cười bảo. "Từ ngày ông nội con mất phải lo công việc. nên ba không có thăm con thường xuyên được. con trai ba lớn nhiều rồi càng lớn càng giống ba"

Khả Như nói thì thầm."Nhìn Hữu Trí giống Mợ hơn, chứ giống cậu không ổn chút nào"

Cậu Hai liếc mắt qua nhìn cô."Tại tôi thính lắm.Cô đang nói xấu tôi đó hả?"

Khả Như cười đáp. "Tôi nói thật chứ không có nói xấu"

Cậu Hai tức giận."Cô là người hầu dám trả treo với chủ"

Bà sơ từ phía sau lưng bước tới trên tay cầm một hộp quà.

"Cậu Hai.Hơn một năm trước Ông Mã có tới đây gửi cho tôi chiếc hộp, dặn dò đợi đến ngày 29 tháng 6, khi cậu tới hãy đưa chiếc hộp này cho cậu"

Cậu Hai xúc động cầm chiếc hộp lên là quà của ba? hôm nay là ngày sinh của mình. Cậu Hai mở hộp quà ra xem một trái banh đũa, và một bức thư.

Nặc Á,nhớ lúc nhỏ con đòi quà sinh nhật, một trái banh đũa để cùng chơi với Ba, nhưng năm đó ba lại thất hứa không mua cho con, chắc con gián Ba lắm,Trong những ngày cuối đời Ba nghĩ mình không sống được bao lâu muốn tự tay làm trái banh này cho con, Vì con là trai trưởng phải gác vác trong nhà nên Ba phải nghiêm khắc với con, thật sự bà rất thương con không khác những anh em khác.

Cậu Hai cầm lấy bức thư trong lòng xúc động.Ba con xin lỗi từ lâu nay vẫn luôn giận Ba.

Phương Dung xúc động cuối cùng thì cái nút thắt trong lòng Nặc Á và Ba cũng cởi bỏ, Anh ấy không là người xấu chỉ là chọn sai con đường, hy vọng sau chuyện này Nặc Á có thể làm hòa với Nặc ý và Gia Linh.

Nhà họ Đường. Bên trong phòng khách, Lục yên ngồi uống trà vừa thấy cậu Hai bước vào, cô vui mừng lên tiếng hỏi

"Anh Nặc ý đã suy nghĩ những lời em nói tới đâu rồi?"

Cậu Hai ngôi xuống ghế ôn tồn đáp. "Anh quyết định từ chối, và từ nay anh cũng không muốn phân tranh gì với

Nặc ý nữa"

Cậu Hai đứng dậy quay người lại bước ra ngoài, Lục yên tức giận quay về phòng ném tất cả mọi thứ xuống đất.

"Nặc Á anh hãy đợi đấy"

Một lượng khí đen bay tới nhập vào Lục yên, ánh mắt cô ta sáng lên, khẩy cười bảo.

"Hai ta khá giống nhau.Để ta giúp cô trả thù những kẻ đó"