Tác giả: Ninh Ninh
“Đừng mà, đừng mà, đừng có nhảy!”
Lý Dịch Minh đang đứng ở mép của một cây cầu gần đó. Mọi người thấy như vậy liền vây xung khuyên nhủ.
Lý Dịch Minh: “Đừng có qua đây!”
“Trời ơi, đừng có nhảy! Dịch Minh cậu mau xuống đi.”
Lý Dịch Minh: “Không được tới gần, nếu không tôi sẽ nhảy xuống đó!”
“Đừng mà, mau xuống đi!”
Lý Tuấn cũng vừa hay chạy đến, “Dịch Minh, con đang làm cái gì vậy?”
Chu Tiểu Linh cũng chạy ở phía sau, hét lớn. “Anh Dịch Minh!”
Lý Tuấn: “Dịch Minh à!”
Lý Dịch Minh: “Đừng có bước tới, nếu không con sẽ nhảy xuống đó.”
Chu Bảo Cầm: “Dịch Minh, cậu mau vô đây đi!”
Lý Dịch Minh: “Không, con không vào đâu.”
Trình Hân Thư cũng lo lắng nói: “Con cứ vào đây đi đã, có gì rồi từ từ nói.”
Chu Tiểu Linh: “Phải đó, anh Dịch Minh!”
Lý Dịch Minh: “Con muốn đến thành phố Đại, con muốn đi tìm Khả Nhu!”
Trình Hân Thư: “Trời ơi, sao con cứ bám theo con gái dì để làm cái gì. Nó lên thành phố làm việc thì cứ kệ nó đi con!”
Lý Dịch Minh: “Nhưng mà không gặp được Khả Nhu con chịu không có nổi.”
Lý Tuấn: “Nếu con muốn đi, thì con cứ việc đi đi! Con nhảy xuống rồi bơi thẳng đến thành phố mà Khả Nhu đi!”
Lý Dịch Minh: “Ba không lo lắng cho con sao?”
Lý Tuấn: “Dịch Minh à, đến khi nào con mới chịu trưởng thành đây hả?”
Lý Dịch Minh: “Đến khi ba cho tiền để con đi thành phố. Nếu con không được đi thành phố con sẽ nhảy xuống ngay lập tức đó nha!”
Lý Tuấn: “Ha ha ha, nếu vậy thì con mau nhảy đi!”
Chu Tiểu Linh: “Bác Lý, sao bác lại nói như vậy chứ? Lỡ anh ấy nhảy thật thì sao?”
Lý Tuấn: “Trời ơi nó không dám nhảy đâu bác biết thừa rồi mà!”
Lý Dịch Minh: “Ba nghĩ là con không dám nhảy xuống phải không?”
Lý Tuấn: " Phải đó!"
Lý Dịch Minh: " Được vậy ba đừng có hối hận đó!"
Vừa dứt lời Lý Dịch Minh liền nhảy xuống thật, lúc này mọi người hoảng hốt chạy đến thì chỉ nhìn thấy nước văng lên.
“Á á á”
Chu Tiểu Linh: “Anh Dịch Minh?”
“Phải làm sao bây giờ?”
“Người đâu mất tiêu rồi?”
“Có ai biết bơi không? Mau xuống cứu người đi!”
Lý Tuấn lúc này mới hoảng hốt hô hoán lên.
“Có ai không? Mau cứu con tôi với! Dịch Minh nó không biết bơi!”
Lúc này Lý Dịch Minh từ dưới nước ngôi đầu lên.
“Dịch Minh!”
“Dịch Minh! Mau bơi vào bờ đi!”
Lý Tuấn: “Con ơi! Mau bơi vào trong đi con ơi!”
“Mau bơi vào bờ đi cậu Dịch Minh!”
Mấy thanh niên gần đó cũng nhảy xuống xuống léo Lý Dịch Minh vào trong bờ.
“Mau lên, mau lên, mau lên, đưa cậu ấy vào đi!”
Cuối cùng thì mọi người cũng đã đưa Lý Dịch Minh vào trong bờ an toàn.
Lý Tuấn vội chạy đến bên cạnh của con trai mình, lo lắng hỏi hang.
“Dịch Minh! Con có sao không vậy?”
Lý Dịch Minh tức giận hất tay ba mình ra, “Con không sao, ba đừng có đụng vào người của con.”
Lý Tuấn: “Thôi được rồi con trai của ba, con mau quay về cùng ba đi nha con!”
Trung tâm chăm sóc da nổi tiếng của thành phố Đại. Từ xa các nhân đã thấy Mạc Thiên Vũ liền niềm nở chào đón.
" Xin chào anh Thiên Vũ!"
Mạc Thiên Vũ: “Chào cô!”
Nhân viên tươi cười nói: “Chúng tôi đã chuẩn bị phòng cho anh rồi!”
Mạc Thiên Vũ: “Tuyệt vời! Cảm ơn các cô nhiều.”
“Dạ!”
Mạc Thiên Vũ: “Các cô xem giúp tôi có sản phẩm nào chăm sóc da tốt hay không?”
“Dạ có mấy loại này, để tôi giới thiệu cho anh nha!”
Mạc Thiên Vũ: “Được!”
Lúc này từ bên trong có hai cô gái cũng mới vừa chăm sóc da đi ra.
“Tôi rất thích loại dưỡng da này, nó rất là phù hợp với làng da của tôi!”
Nhân viên: “Cảm ơn cô rất nhiều!”
Vừa hay Mạc Thiên Vũ quay mặc qua lại nhìn thấy cô gái, cô gái nhìn thấy anh cũng ngạt nhiên mà thốt lên.
“Anh Thiên Vũ? Là anh Thiên Vũ thật mà! Xin chào anh nha!”
Mạc Thiên Vũ: “Xin chào cô! Xin lỗi… cho hỏi cô là ai?”
Cô gái mỉm cười nói: “Tôi là Lina nè, Lina đó!”
Mạc Thiên Vũ: “À, thì ra là Lina hả? Xin lỗi nha đột nhiên tôi không nhớ ra. Hi hi!”
Lina: “Trời anh chỉ mới chuyển công ty thôi mà đã quên tôi rồi sao?”
Mạc Thiên Vũ: “Làm sao mà tui nhớ được chứ, mỗi lần gặp cô thì khuôn mặt của cô lại không giống như trước. Cô đi sữa mặt lần này nữa, chắc là lần thứ tư rồi ha.”
Lina xua tay nói: “Anh cứ đùa, ba lần là đủ lắm rồi! Sửa nữa chắc đau chết mất. Hi hi!”