Lúc này ở phía bên ngoài rất xa sân khấu, Trình Hân Thư và Chu Tiểu Linh rất bận rộn vì khách hàng đến quầy mì hoành thánh của họ cũng rất đông khách. Hân Thư vừa làm vừa ngó xem Khả Nhu đã về chưa, vì cô đi cũng khá là lâu rồi.
"Tiểu Linh, sao nảy giờ Khả Nhu vẫn chưa về vậy?"
Tiểu Linh: "Chắc cũng sắp về rồi đó dì!"
Vừa mới nhắc thì Khả Nhu đã về đến, Hân Thư thấy cô về tay không liền hỏi:
"Về rồi sao? Vậy bột mì đâu?"
Khả Nhu lập tức diện cớ nói: "Tiệm đóng cửa hết rồi, đóng cửa hết rồi mẹ! Nhưng mà con sực nhớ ra chúng ta cũng còn bột mì, chắc là đủ đó mẹ!"
Lúc này đám đòi nợ cũng vừa hay đi từ xa đến gian hàng của họ.
"Nè! Hôm nay khi nào thì các người mới trả nợ cho tôi đây? Còn không mau trả tiền đi!"
Khả Nhu mỉm cười quay sang nhìn bọn nói:
"Trời ơi! Vẫn chưa qua 12 giờ đêm là vẫn chưa hết ngày mà!"
Đám đòi nợ hung hãng nói: "Đừng có mà bắt bẻ tụi tao, hôm nay là hôm nay nghe rõ chưa?"
Khả Nhu liền cười nịnh nọt nói: "Ôi! Anh ơi! Các anh nói hôm nay phải trả tiền, nhưng mà anh đâu có nói là mấy giờ đâu đúng không? Các anh cứ yên tâm, chắc chắn với anh hôm nay tôi sẽ trả đủ tiền mà! Mấy anh vừa đẹp trai vừa tốt bụng như vậy, tôi đảm bảo với mấy anh, bữa nay chắc chắn là sẽ lấy được tiền nợ mà!"
Bọn chúng thấy cô dẻo miệng như vậy, nên đành phải cho cô thêm một chút thời gian, nhưng vẫn không quên nhắc nhở.
"Được! Tôi cho tới 12 giờ, nếu còn không có tiền thì đừng có trách chúng tôi đó nhe! Tôi sẽ cho giờ quán của các người luôn đó!"
Khả Nhu liền gật đầu, "Vâng, vâng, nhất định sẽ trả mà!"
Cùng lúc này Từ Lệ đang ngồi nói chuyện Dương Hàn Tuyết qua điện thoại.
"Phải, phải, bác cũng đang đợi con đây Hàn Tuyết à!"
Hàn Tuyết: [Dì ơi! Anh Thiên Hàn hình như là không có nhớ con gì hết á dì~]
Từ Lệ: "Tất nhiên là nhớ rồi! Thiên Hàn ngày nào cũng nói với bác là nhớ con hết đó!]
Hàn Tuyết: [Thật hả dì? Đúng rồi con sắp về Bắc Phong rồi đó dì, dì có vui không?]
Từ Lệ: "Tất nhiên là vui chứ sao lại không vui hả con! Dì chắc chắn là sẽ rất vui rồi!"
Hàn Tuyết: [Vậy tới lúc đó con về chúng ta sẽ tạo bất ngờ cho anh Thiên Hàn nha dì! Con còn có việc bận phải cúp đây dì!]
Từ Lệ: "Được, được, được. Tạm biệt con nha!"
Người giúp việc mang nước ép đến cho Từ Lệ, người giúp việc tên là Á Liêu, nhìn thấy tâm trạng bà vui như liền nịnh nọt.
"Hôm nay con thấy tâm trạng bà chủ vui vẻ quá!"
Từ Lệ: "Nhận được tin tốt nên tâm trạng cũng tốt thôi, để tôi gọi cho Thiên Hàn đã!"
Thiên Hàn đang chuẩn bị cho buổi biểu diễn thấy mẹ anh gọi đến liền ra bên ngoài nghe máy.
"Con nghe đây mẹ!"
Từ Lệ liền nói: "Con trai mẹ có 1 tin tốt muốn báo cho con đây."
Thiên Hàn: [Tin tốt gì vậy mẹ?]
Từ Lệ: "Mẹ vừa nói chuyện với con bé Hàn Tuyết, con bé nói là nó sắp về Bắc Phong rồi đó! Con có thấy vui không?"
Thiên Hàn: [Tại sao con phải thấy vui chứ hả mẹ?]
Từ Lệ: "Không chỉ có vậy thôi đâu con trai à! Bây giờ mẹ đang rất là vui sướng đó! Ha ha ha!"
Thiên Hàn gặng hỏi: [Mẹ à rốt cuộc là chuyện gì?"]
Từ Lệ: "Thì chuyện.... Mẹ sẽ không nói đâu để con về rồi tự mình biết vậy."
Thiên Hàn: [Trời ơi mẹ...]
Từ Lệ: "Có phải là con rất muốn biết có đúng hay không? Thôi con làm việc rồi nhanh chóng về nhà đó. Mẹ cúp máy đây."
Thiên Hàn: [Ơ kìa mẹ...]
Á Liêu lại nhìn Từ Lệ vui vẻ như vậy lại hỏi: "Sao rồi bà chủ?"
Từ Lệ: "Lần này tôi phải tổ chức bữa tiệc thật là lớn, thật là linh đình. Tôi đã chờ ngày này lâu lắm rồi đó Liêu!"
Á Liêu: "Phải! Tổ chức thiệt lớn nha bà chủ!"
Từ Lệ: "Chính xác!"
Tống Thiên Hàn bên ngày cảm thấy trong lời nói của mẹ mình có gì đó rất là mờ ám.
"Mẹ định làm cái gì nữa đây?"
Lúc này phía bên ngoài gian hàng mì hoành thánh của mẹ con Khả Nhu rất là đông khách ra vào. Hân Thư bưng hoành thánh cho khách vừa rao.
"Hoàng thánh đặc biệt đây, mau ghé ửng hộ tôi đi!'
Tiểu Linh nhìn Khả Nhu nói nhỏ, "Chị Khả Nhu!"
Khả Nhu: "Hả?"
Tiểu Linh: "Đúng 12 giờ đêm hôm nay, dì Hân Thư phải kiếm đủ 1000 tệ để trả cho bọn họ sao chị?"
Bảo Cầm đứng bên cạnh nói: "Gói hoành thánh mỏi cả tay, bán hết mì cũng không đủ để trả nợ cho bọn chúng nữa."
Khả Nhu liền gật đầu nói: "Thì đó, cho nên con phải trốn mẹ, lén đi thi cho bằng được. Hai người cứ làm theo kế hoạch ban đầu của chúng ta đi!"
Bảo Cầm rất tự tin nói: "Mọi chuyện cứ để dì xử lý, chuyện này đơn giản mà đừng có lo! Dì cũng không muốn khoe khang đâu nha, kỷ năng diễn xuất của dì là hạng a đó, cứ chờ mà xem!"
Khả Nhu: "Được vậy giao hết cho dì đó!"