Bạn Cùng Phòng Là Tử Thần!

Chương 139




Mười ngày sau là đến thời gian báo danh của Khúc Đạt Đạt, tiền công hai chị em cộng lại còn chưa được một nửa tiền học phí.

Khúc Đình Đình mất ngủ, ba ngày trước khi đến kỳ hạn báo danh của Khúc Đạt Đạt cô tìm cớ đi ra ngoài, gom hết dũng khí đi vào một hộp đêm xa hoa trụy lạc.

Trước đó cô vô tình tìm thấy một quảng cáo thuê nữ nhân viên lương cao, nên lòng tràn đầy vui vẻ tìm đến, đến nơi thì phát hiện là làm việc buôn hoa bán phấn thì chạy trối chết.

Không đến mấy tháng sau, cô lại tìm về chỗ này.

Đứng trước cửa ra vào của hộp đêm, Khúc Đình Đình cảm thấy cô đã chết...

Cô thay bộ đồ khoe da thịt, mặt trang điểm cực kỳ đậm, chỉ muốn che giấu đi gương mặt thật sự của mình.

Ma cô dẫn cô đến một căn phòng nhỏ, bên trong đã người đàn ông mặc âu phục ngồi đợi sẵn, hắn dùng giọng nước ngoài hỏi cô: "Là xử nữ?"

Người khách đầu tiên của Khúc Đình Đình là người Nhật, cô bị người đó dùng tất cả các loại biến thái hành hạ suốt đêm, đối phương rất hào phóng cho cô năm ngàn đồng.

Ở mười năm trước, năm ngàn đồng có thể mua được rất nhiều thứ.

Người đàn ông thô bạo đứng sau lưng Khúc Đình Đình liên tục quất roi, giữa từng tiếng kêu đau hắn kích động nói: "Tao lấy được đồ tốt nhưng lại không xài được ở Phù Tang, hôm nay chơi rất vui nên cho mày."

Vì vậy, Khúc Đình Đình nhận được năm ngàn đồng, còn lấy được một quyển cổ tịch úa vàng cũ nát.

Trên cổ tịch ghi chép cách thức giao dịch với ma quỷ, trong đó có ghi chép một loại Khúc Đình Đình rất để ý: Ngũ quỷ vận tài thuật.

Khúc Đình Đình cầm tiền trên tay, hỏi mượn thêm của bạn tốt thêm một ít, mấy ngày sau liền đi giải quyết nợ nần, hai chị em cô trải qua một trận tranh cãi kịch liệt, cuối cùng Khúc Đạt Đạt bị bà Vương lôi đến trường đại học báo danh.

Khúc Đình Đình một mình trở về trường làm thủ tục nghỉ học, sau đó cất kỹ quyển cổ tịch và hai trăm ba mươi ngàn đi đến thành phố phía Nam nào đó, tiếp tục làm nghề buôn hoa bán phấn.

Vì chèo chống cái nhà nhỏ tan hoang, ban ngày cô học tập bí thuật, ban đêm lại vào ra chốn phong trần.

Khúc Đình Đình tuổi trẻ xinh đẹp lại có khí chất, lại chỉ có một mình nên rất nhanh đã kiếm được một khoản tiền.

Nhưng đó không phải là cuộc sống cô muốn, trong đêm khuôn mặt tươi cười đón khách, về nhà lại điên cuồng tẩy sạch thân thể, có đôi lần súyt nữa lột luôn cả da.

Hơn một năm như vậy, Khúc Đình Đình cuối cùng cũng chuẩn bị xong, thi triển bí thuật.

Ngũ quỷ hiện thân, Khúc Đình Đình vừa mừng vừa sợ, thân thể run rẩy cầu xin Ngũ quỷ giúp mình.

Năm đống sáng tụ lại một chỗ ríu rít nói quỷ ngữ, một lát sau đốm sáng đỏ đi ra, nói với Khúc Đình Đình: "Muốn bọn ta giúp ngươi không khó, chỉ cần ngươi lập một cái quỷ đường cung phụng năm người bọn ta."

Khúc Đình Đình dựa theo chỉ thị của ngũ quỷ lập quỷ đường, lấy máu của mình ký kết khế ước, ngũ quỷ vui mừng cùng nhau nhảy một điệu kì quái, tay bọn chúng nắm lấy nhau tốc độ vũ điệu càng lúc càng nhanh, hoá thành một cái vòi rồng năm màu.

Sau khi dừng lại, ngũ quỷ cùng nhau chỉ về một hướng, phía trên bàn thờ xuất hiện kim nguyên bảo lóng lánh, bọn nó lấy kim nguyên bảo đổ vào người Khúc Đình Đình Đình, 'xoạt' một tiếng kim nguyên bảo biến mất không thấy dấu vết.

"Đây là quà đáp lễ của huynh đệ bọn ta, nhớ kỹ lời hứa của ngươi, nếu vi phạm phải hoàn trả lại gấp trăm lần." Nói xong liền biến mất.

Trái tim Khúc Đình Đình đập loạn cầm tiền đi mua xổ số, sau khi mở thưởng khấu trừ các thứ thuế thì lãnh được những năm mươi vạn.

Hình ảnh thay đổi, Khúc Đình Đình quay lại thành phố Sơn Dương.

Mời đầu ngũ quỷ hết lòng hỗ trợ, giúp đỡ Khúc Đình Đình trả hết nợ nần, mua nhà mua xe cho mẹ và em trai, cũng mua cho bản thân một căn nhà riêng.

Đột nhiên có một ngày ngũ quỷ muốn Khúc Đình Đình đem đồ tới đổi, lại kiên quyết không cho cô từ chối đề nghị đổi đồ này.

Cô luôn dùng máu tươi của mình nuôi nấng ngũ quỷ, mấy năm trôi qua khí tức của hai bên đã tương liên, hơn nữa bản thân cô lại ở thế bị động, ngũ quỷ có thể điều khiển thị giác và giác quan của cô, dùng nó đến tra tấn cô.

Từ đó về sau mỗi một phần tiền đều là dùng tuổi thọ của Khúc Đình Đình đổi lấy.

Mấy năm gần đây Khúc Đình Đình coi như đã có gia sản, nên từ từ thoát khỏi ngũ quỷ, không còn cầu ước điều gì.

Nhưng năm con quỷ ấy cưỡng ép giao dịch, lấy tiền đổ vào Khúc Đình Đình bòn rút tuổi thọ của cô.

Quỷ có thể nhìn trộm lòng người, bọn nó biết Khúc Đình Đình chán ghét đàn ông, lại vô cùng thèm khát có con, cũng biết được hứa hẹn của hai chị em nên liền đổi giới tính của Khúc Chiêu Đệ, sau đó bắt Khúc Đình Đình dùng nhân duyên đời này của cô đổi với bọn nó.

Cũng vì vậy mà Khúc Đình Đình và ngũ quỷ gây nhau một trận, cô chỉ trích bọn nó chưa được sự cho phép mà động vào người nhà của cô, chưa qua mấy hôm thì Khúc Đạt Đạt bị té núi.

Cùng ngày tại bệnh viện Khúc Đình Đình vô tình gặp lại 'chị em cùng ngành', đối phương hung hăng ép Khúc Đình Đình đưa tiền cho mình, nếu không sẽ đem chuyện cũ rêu rao ra ngoài.

Khúc Đình Đình biết đây là ngũ quỷ cảnh cáo cô.

Vì người nhà, cô khuất phục.

Ngũ quỷ muốn khống chế thân thể của Khúc Đình Đình, mỗi tối mười lăm hàng tháng, Khúc Đình Đình phải giao thân thể của mình cho ngũ quỷ, để bọn nó được trải qua khoái lạc da thịt.

Cổ hoạ ngàn năm từ từ khép lại, La Như Yên hoá thành đốm sáng bay vào mi tâm Tang Du.

Khúc Đình Đình co quắp ngồi một góc trên ghế hai tay ôm đầu gối, đầu chôn thật sâu trong khủyu tay 

Khúc Đạt Đạt nắm chặt song quyền, cơ hàm cắn chặt, nước mắt phủ quanh hốc mắt đỏ bừng...

Bà Vương khóc không ra tiếng, lấy tay che mặt, không có cách nào để đối mặt với con gái của mình.

Tang Đồng mở valy lấy bùa đưa cho bà Vương: "Thời gian không còn sớm, bọn tôi đi trước. Lá bùa này để Khúc tiểu thư mang theo bên người, mấy ngày này tạm thời đừng đi đâu, ngày mai bọn tôi lại đến."

Trên đường về nhà, ba người cùng nhau thổn thức: Khúc Đình Đình đi đến bước này, vừa đáng ca ngợi cùng vừa đáng tiếc.

Tang Du cảm khái nói: "Mặc dù cách cô ấy làm không tốt nhưng em vẫn thật bội phục. Mười năm trước xã hội không phát đạt như bây giờ, ngoại trừ bán sức lao động trong thời gian ngắn rất khó kiếm được nhiều tiền, huống hồ lúc đó cô ấy mới hai mươi ba tuổi, vẫn chưa tốt nghiệp đại học thì có thể làm gì đây?"

"Cô ta vì gia đình buôn hoa bán phấn chị không nói tới, nhưng cô ta không nên cùng ma quỷ thoả hiệp, trên đời này làm gì có cơm trưa miễn phí, chị vẫn nói câu cũ: Thân thể và sức khỏe mới là thứ quan trọng, dùng hai thứ này đổi lấy tiền thì đúng là ngu xuẩn."

"Cô ấy còn có cách khác sao? Nhà cô ấy cùng đường mạt lộ rồi mà!"

Tang Đồng xem thường nói: "Nói cho cùng là do tham lam và ích kỷ thôi, thực chất Khúc Đạt Đạt ích kỷ bên trong, chị không tin người mười tám tuổi như hắn không nghĩ ra chị gái xinh đẹp của hắn có thể đi làm cái gì. Hắn là đang giả ngu thôi, yên tâm thoải mái hưởng thụ phúc lợi chị gái hắn chu cấp, còn có mẹ của họ, trong trí nhớ của Khúc Đình Đình, sau khi Khúc Chấn Thủy qua đời cho đến tận bây giờ mẹ cô ta cũng không có ra ngoài làm việc, chỉ biết ra ngoài mượn tiền, đắp đông vá tây. Một đôi mẹ con ích kỷ tạo ra cục diện hôm nay, Khúc Đạt Đạt chỉ cần đi khiêng gạch ở công trường một kỳ nghỉ cũng có thể đóng đủ học phí của hắn, lên đến Đại học tự lập một chút, xin học bổng vừa học vừa làm thì vẫn có thể sống đấy thôi, nhưng hắn lại không có ý định đó!  Còn có, lúc đó Khúc Đình Đình nắm trong tay mười mấy vạn tiền để dành, dư sức cho cô ta quay về Đông Bắc mở một cửa tiệm buôn bán nhỏ, cho chủ nợ nhìn thấy thái độ sẽ trả nợ thì chị tin chủ nợ của bọn họ cũng không cần làm khó dễ gì. Tham lam! Muốn một bước lên trời, muốn sống cuộc đời phú quý nên mới đi trêu chọc cái đám quỷ ma đó."

Tang Du nhếch miệng: "Vậy sao chị còn giúp người ta?"

"Haiz, chị là đang biểu lộ cảm xúc thôi, chuyện này chị thấy không ít rồi, có một số người vì tiền cái gì cũng làm được."

Đêm hôm đó Mục Dung không có đi câu hồn, Tang Đồng nhờ cô hỗ trợ.

Ba người cùng nhau ở phòng 402, Tang Đồng trải một tấm vải vẽ phù văn màu vàng  dài hai mét xuống đất, niệm chú ngữ đúng ba lần, âm phong thổi vào, năm cái đốm sáng xuất hiện trên tấm vải vàng.

Ngũ quỷ hiện ra chân thân đi đến trước mặt Mục Dung, năm hình người nhỏ chừng bàn tay khúm núm đối mặt với Mục Dung liên tục thở dài: "Xin chào..đại nhân."

Mục Dung khoanh tay dựa lưng vào tường, tiện tay vung ra sáu lá bùa dán vào sáu mặt tường, ngũ quỷ bị hù đến run lẩy bẩy, thấp thỏm lo lắng co rút lại, muốn trốn cũng không dám trốn: "Ngài thứ tội cho, hôm nay mười lăm nên huynh đệ bọn ta ham chơi một chút, không biết ngài gọi tới nên có chút chậm trễ, xin ngài tha tội!"

Người triệu hồi ngũ quỷ là Tang Đồng, tay cầm kiếm Ngũ Đế lại bị bán bơ.

Cô bất ngờ nhất chính là ngũ quỷ ngày thường hay bịa đặt lung tung vô pháp vô thiên lại sợ hãi Mục Dung, chẳng lẽ đây là sự khác nhau giữa có biên chế và không biên chế??

Tang Đồng đi đến bên cạnh Mục Dung, nhỏ giọng nói: "Cô thương lượng với bọn nó đi."

"Tôi?"

"Thử một chút."

Ánh mắt A Miêu sáng lấp lánh, vẻ mặt sùng bái nhìn Mục Dung: "Mục Dung đại nhân thiệt là soái mà~~~"

Ngũ quỷ nhờ vào hút chi khí ô uế mà bất diệt bất tử, cùng là quỷ hồn cho nên A Miêu có thể cảm nhận được Quỷ Khí bọn nó toát ra, thế nhưng ở trước mặt Mục Dung lại như chuột thấy mèo.

Làm quỷ khế của Mục Dung, A Miêu cảm thấy vô cùng vinh yên.

Mục Dung cao cư lâm hạnh nhìn ngũ quỷ, nhàn nhạt nói: "các ngươi quen biết Khúc Đình Đình?"

Hình người nhỏ xíu màu đỏ bước lên một bước: "Khởi bẩm đại nhân, nàng là khế ước của bọn ta."

"Khúc Đình Đình ký khế ước với các ngươi là do bất đắc dĩ, hiện tại thời gian của nàng không còn nhiều, các ngươi có thể tha cho nàng không?"

Ngũ quỷ bu lại một cục, líu ríu nói quỷ ngữ không ai hiểu.

Nhân có nhân ngôn quỷ có quỷ ngữ, tuy Mục Dung là âm sai nhưng cũng không hiểu được bọn nó nói cái gì.

Tang Du nhỏ giọng hỏi A Miêu, A Miêu trưng ra bản mặt mờ mịt: "Tớ không có quỷ tâm, nghe hổng hiểu."

Ngũ quỷ thương thảo nửa ngày,  đốm sáng đỏ vẫn làm người đại diện, nó ôm quyền cung kính nói: "Nếu đại nhân ra mặt thì chúng ta không dám không nghe theo, chỉ là.."