Bạn Có Câu Chuyện Ngắn Nào Hay Muốn Giới Thiệu Không?

Chương 7




Lí Tư Mộ vừa thấy tôi đã chết khiếp.

“Cậu là ai? Khương Khương xinh đẹp quyến rũ của tớ đâu rồi? Sao cậu đột nhiên lại trở thành bông hoa nhỏ thế này?”

Tôi xoay người xem thường.

Không có cách nào hết nha, tại tôi phải theo đuổi Tề Triệt mà.

Tủ quần áo bây giờ chỉ toàn một màu, váy hoa và giày trắng.

Tôi phải duy trì hình tượng dịu dàng động lòng người của mình trước mặt Tề Triệt mọi hoàn cảnh.

“Cậu không thấy mệt à?”

“Cậu không hiểu đâu, đây gọi là áp lực ngọt ngào.”

Lí Tứ Mộ không thể hiểu được chuyện tôi thay đổi vì muốn theo đuổi Tề Triệt.

“Nếu lỡ cậu cưa được Tề Triệt rồi, cậu lại phát hiện cậu ấy không giống như trong tưởng tượng của cậu thì sao đây?”

“Sao có thể chứ?”

Lí Tư Mộ dẫn tôi đi dạo phố mua sắm.

Cuối cùng cũng tìm lại được cảm giác vui vẻ sau khi thi đại học xong.

Đến khi ăn tối xong cũng đã gần 8 giờ.

Lí Tư Mộ hỏi tôi đã phải về trường chưa.

“Tớ xin nghỉ rồi. Hôm nay, tớ là của cậu.”

Lí Tư Mộ cười lớn, khoác vai tôi.

“Đi, để đêm nay chị đưa cưng đi xoã.”

Tôi cũng cười theo cô ấy.

Lí Tư Mộ không ham gì, chỉ ham kiếm tiền.

Lúc thi đại học cô ấy trực tiếp chọn chuyên ngành tài chính, còn xin bố mẹ tiền đầu tư mở mấy cái quán bar.

Tôi không ngờ cô ấy thế mà lại mở một cái ở thành phố có trường đại học của mình.

Hơn nữa lại còn vui vẻ tuỳ tiện mở.

“Bé cưng, chọn thoải mái đi, đều giữ lại cho cưng hết đó.”

Lí Tư Mộ kêu một vài người ra đứng xếp hàng trước mặt tôi.

Làm tôi sợ đến mức suýt thì phun hết rượu vừa uống vào miệng ra.

“Không, không cần đâu. Đây không phải gu tớ.”

Giờ phút này trong lòng tôi chỉ có mỗi Tề Triệt mà thôi.

Mấy người này, quá tầm thường.

Sự kiên định của tôi càng khiến Lí Tư Mộ tò mò về Tề Triệt hơn.

Tiếp đó tôi không ngừng khoa trương tâng bốc Tề Triệt lên tận trời trong vòng nửa tiếng.

Lí Tư Mộ nghe mà nổi hết da gà.

Cô ấy nói trên sàn nhảy đang có thi đấu, hỏi tôi có muốn tham gia không.

Tôi bảo cô ấy chờ chút, tôi muốn đi vệ sinh, kêu cô ấy đi trước.

Lúc tôi đi ra khỏi nhà vệ sinh.

Ở bên phía sàn nhảy đã náo nhiệt ầm ĩ.

Tiếng nhạc đinh tai nhức óc trực tiếp xuyên vào trong tai tôi, gõ thẳng vào não.

Hormon trong người cũng vì vậy mà bị k1ch thích.

Tôi liếc mắt một cái đã thấy Lí Tư Mộ đang đứng ở trung tâm sàn nhảy.

Hay thật, đó là hào quang của ngôi sao lấp lánh trên bầu trời.

Tôi đang muốn đi lên.

Phía sau đột nhiên vang lên một giọng nói quen thuộc.

“Khương Bạch?”

“…”

Giọng nói quen thuộc này, sao giống Tề Triệt quá.

Nhưng Tề Triệt sao có thể xuất hiện ở nơi tạp nham thế này được?

Tôi chậm rãi xoay người lại.

Tôi đang nhìn xem ai vừa lên tiếng gọi mình, mí mắt phải bất ngờ giựt giựt.

Bên cạnh Tề Triệt còn có mấy người tầm tuổi cậu ấy.

Chắc là bạn cấp ba của Tề Triệt.

“Hì, Tề Triệt, trùng hợp ghê. Sao cậu lại ở đây vậy?”

“Ừm, tôi có hẹn với bạn.”

Tề Triệt nói.

Bộ dạng sạch sẽ kiên định kia hoàn toàn không chút phù hợp với quán bar ồn ào.

Cậu ấy trả lời xong lại nhìn tôi bằng ánh mắt hoang mang.

Rõ ràng là đang muốn hỏi: Sao cậu lại ở đây?

“Tôi… tôi cũng có hẹn với bạn.”

Tôi theo bản năng chỉ về phía sau mình.

Tất nhiên, mấy người họ không thấy ai.

Trên sàn nhảy bất ngờ ầm ĩ một trận.

Quả nhiên là Lí Tư Mộ…