Đang nằm trên giường ôn lại bài cũ thì cô nhận được cuộc gọi của video của hai người bạn thân
[ Chào ]
[ Đào Đào, cậu đang làm gì vậy ? ]
Cô đưa camera về phía bài tập của mình cho hai người họ xem, Gia Linh nhăn mặt
[ Uầy, khuya rồi còn làm bài chăm chỉ thế ]
" Nếu không xem lại thì tớ sẽ không nhớ gì cả "
Khả Vi hỏi
[ À mà cậu định trốn Gia Khang tới khi nào nữa ? ]
Cô cắn cắn đầu bút mỉm cười
" Ngày mai mình sẽ không trốn nữa "
Hai người họ tỏ ra vô cùng ngạc nhiên
[Tại sao vậy ? ]
" Tại vì bọn mình yêu nhau rồi "
Hai cô bạn há hốc mồm không tin vào những gì mình đang nghe
[ Chuyện từ khi nào vậy ? ]
" Lúc chiều "
Họ tò mò
[ Là La Gia Khang ngỏ lời sao ? ]
Cô gật đầu
[ Vậy là cậu đồng ý ngay ? ]
" Ừ "
Gia Linh vò đầu
[ Trời ơi Đào Đào, cậu không biết làm giá một chút sao ? ]
" Tại sao vậy ? "
Khả Vi mệt mỏi giải thích cho cô hiểu
[ Cậu đường đường là nhị tiểu thư của tập đoàn Đào Thị có biết bao nhiêu người theo đuổi vậy mà cậu cũng không ngó ngàng. Đằng này đến lượt La Gia Khang chỉ mới nói một tí là cậu liền đồng ý, thật chẳng ra làm sao ]
" Nhưng chính hai cậu đã nói là phải đối mặt với Gia Khang còn gì, nếu không cả đời này mình cũng không có người yêu "
Gia Linh tức tối
[ Cậu ngốc thật ]
" Các cậu thay vì trách móc thì nên chúc mừng tớ chứ "
[ Được được, chúc mừng Đào Đào nhà chúng ta chính thức yêu đương. Từ nay không cần nhìn bọn mình mà thèm thuồng nữa ]
" Vậy còn nghe được "
...
Tại sân thượng của trường đám người của La Gia Khang đang ngồi cùng nhau
Minh Tuấn lên tiếng
" Mấy em đêm qua xinh hết chỗ nói đặc biệt là Tiểu Tịnh "
Đức Thành phản pháo
" Không, tao thấy Linh Chi xinh hơn nhiều "
" Mày đúng là có mắt mà không biết nhìn "
" Không tin thì mày hỏi thử anh Khanh với anh Kiệt đi "
Minh Tuấn sát lại kế bên Sở Anh Kiệt
" Anh Kiệt à, anh thấy giữa Tiểu Tịnh và Linh Chi thì ai đẹp hơn "
Sở Anh Kiệt suy nghĩ một lát
" Có lẽ là Tiểu Tịnh, cũng giỏi ăn nói "
Minh Tuấn vỗ tay mừng rỡ còn mang vẻ mặt thách thức Lưu Đức Thành
" Mày nghe chưa ?"
Đức Thành cũng không chịu kém cạnh khoác vai La Gia Khang
" Anh Khang, anh nói một câu công bằng đi là Linh Chi xinh hơn đúng không ? "
Tay Khang tay cầm điếu thuốc rít một hơi suy nghĩ
" Cũng tạm "
" Sao lại nói là cũng tạm ? Rõ ràng lần trước anh còn khen cô ấy vừa đẹp còn làm rất tốt "
Minh Tuấn bật cười
" Bây giờ trong đầu anh Khang cô gái nào cũng bị coi là tầm thường cả...chỉ có ai kia thôi "
Đức Thành như hiểu ý
" Mà anh Khang này, dụ được em nó hẹn hò rồi mà sao vẫn còn chưa lên giường vậy ? "
" Mày vội gì chứ ? "
" Em chỉ muốn anh mau chóng thành công rồi kể lại cho bọn em nghe cảm giác cùng với tiểu thư đào Đào Thị..."
Đức Thành bật cười sung sướng
La Gia Khang nhếch môi nhìn Sở Anh Kiệt
" Bọn mày chứ chờ đi, sắp thành công rồi "
Trong lòng Sở Anh Kiệt cảm thấy không hài lòng, hắn không ngờ vậy mà cô lại chịu hẹn hò với La Gia Khang, bây giờ chỉ còn cầu mong Đào Phương Nghi từ chối việc ngủ với La Gia Khang nếu không hắn sẽ thua trong vụ cá cược này mất. Một chiếc xe đua thôi đối với hắn chẳng là vấn đề gì to lớn nhưng cái hắn muốn là La Gia Khang bị mất mặt để từ nay khỏi tự dương tự đắc.
...
Sau khi tan học anh chờ cô ở sân trường
" Gia Khang "
Anh bước đến nắm lấy tay rồi kéo cô đi đâu đó
" Có chuyện gì vậy ? "
" Anh đưa em đến một nơi "
" Một nơi ? Anh định đưa em đi đâu ? "
Dắt Đào Phương Nghi vào nhà xe, cẩn thận mở cửa cho cô rồi đóng lại
" Đến nơi em sẽ biết "
" Bí mật vậy sao ? "
Lái xe đưa cô rời khỏi trường, họ càng chạy càng rời xa khỏi thành phố. Dọc đường đi của họ hên trái là biển bên phải là vách núi khung cảnh vô cùng đẹp
Phương Nghi thích thú
" Đẹp thật "
" Phần hay còn ở đằng sau "
Anh lái xe đưa cô đến chân một ngọn núi
" Đi thôi "
" Đi đâu ? "
" Leo núi đó, nhanh lên "
Cô không hiểu vì sao Gia Khang lại muốn cô leo núi nhưng thôi kệ cứ nghe theo anh trước đã.
Hai người họ bước từng bậc thang lên núi. Ở đây là khu du lịch nên có rất nhiều người dân sinh sống họ vui vẻ hòa đồng, khi về đêm những ánh đèn được bật lên vô cùng rực rỡ.
" Đến nơi rồi "
Cô thắc mắc
" Sao lại có căn nhà gỗ ở đây vậy ? "
" Cái này đặc biệt chuẩn bị cho em "
Cô vẫn không hiểu chuyện gì đang xảy ra, trời đã đêm rồi anh kéo cô đến bên cửa sổ.
Gia Khang nhìn đồng hồ
" Sắp rồi "
" Sắp cái gì ? "
" Em chờ một lát "
Hai người ngồi bên cửa sổ ngắm nhìn bầu trời về đêm. Bỗng nhiên giữa bầu trời đen tối xuất hiện những ngôi sao liên tục vụt qua
" Là sao băng sao ? Lần đầu tiên em thấy nhiều sao băng như vậy "
Không ngờ Gia Khang vì cô mà chuẩn bị nhiều thứ như vậy, Phương Nghi thấy rất cảm động, cô cảm thấy bản thân không chọn lầm anh.
" Mặc dù đó chỉ là những hiện tượng khoa học nhưng không phải con gái bọn em đều thích ngắm sao băng rồi ước nguyện sao ? "
Cô gật đầu
Mặc dù Đào Phương Nghi vốn chẳng thiếu thốn gì cả nhưng có 1 thứ cô rất mong bản thân có được
Đào Phương Nghi nhắm mắt lại nghĩ về mong muốn của bản thân
" Em ước gì vậy ? "
Cô mím môi
" Thời gian sẽ trả lời cho anh biết "
Gia Khang khẽ vuốt lấy mái tóc của cô
" Tuần sau là sinh nhật anh, em có thể cùng anh đón sinh nhật năm nay không ? "
" Đương nhiên rồi "
" Hôm đó anh sẽ chuẩn bị một chiếc du thuyền muốn cùng em ngắm biển "
Cô gật đầu, cô thấy La Gia Khang bình thường lạnh lùng nhưng yêu vào rồi cũng thật lãng mạn.
Nói về điều ước của Đào Phương Nghi, cô biết được xác suất cưới mối tình đầu là vô cùng thấp nhưng cô vẫn luôn hy vọng rằng chuyện tình của mình sẽ viên mãn như một cô truyện cổ tích.