Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Bạch Nguyệt Quang, Hắc Trà Xanh - Cửu Trọng Tuyết

Chương 120




Buổi chiều hôm đó, Diệp Chu lấy lý do bị ốm đột ngột mà rời khỏi chương trình.

Khi tin tức truyền ra, lại là hot search Weibo. Đồ đạc của Diệp Chu được nhân viên đoàn làm phim đóng gói xong, trực tiếp đưa đi, từ đầu đến cuối anh ta đều không lộ diện như đã biến mất khỏi chương trình tạp kĩ.

Đừng nói đến người hâm mộ trên truyền hình livestream không hiểu chuyện gì, ngay cả các khách mời cũng có chút bối rối.

Minh Yên vốn tưởng rằng Úc Hàn Chi sẽ đánh chết Diệp Chu, để cho anh ta thành thật một chút, thật không ngờ anh lại đuổi người ta đi.

Thư Ca là bà chủ khách sạn, cô ấy gọi điện thoại cho tổ tiết mục, tìm hiểu tình hình, nhưng khi biết được đối phương chọc vào người không nên chọc, về sau sẽ gặp rắc rối, ảnh hưởng đến danh tiếng của chương trình, lúc này tổ tiết mục mới chấm dứt hợp đồng với anh ta.

Thư Ca vừa nghe trong nháy mắt đã biết rõ, chuyện kia của Diệp Chu cô ấy cũng có nghe qua, hiện tại hẳn là bị báo ứng đi, về phần chọc người nào đó, cô ấy dùng ngón chân cũng có thể đoán được.

Từ khi Minh Yên đến chương trình ghi hình, ánh mắt Diệp Chu vẫn nhìn chằm chằm Minh Yên, giống như sói nhìn thấy cừu non vậy, còn thỉnh thoảng cọ vào người của Minh Yên, trong lúc phát sóng trực tiếp ánh mắt mọi người đều sáng như tuyết, dựa theo dục vọng độc chiếm của người kia, ra tay cũng không có gì ngạc nhiên, cô ấy nghe nói sau mùa tạp kỹ năm ngoái, ở Nam Thành đã có rất nhiều biến đổi lớn.

Lần này Diệp Chu chính là tự đào mộ chôn mình.

Thư Ca tạm thời ấn chuyện của Diệp Chu xuống, mở một cuộc họp nhỏ, trong lúc livestream giới thiệu thân phận thầy trò Trịnh Tiềm, đánh lạc hướng chuyện Diệp Chu rời khỏi chương trình.

Trong lúc livestream, fan của Diệp Chu nhất thời nổ tung, nhao nhao lên án.

- ------Anh trai chúng tôi bệnh nặng rời khỏi chương trình, tổ tiết mục cũng không tuyên bố sao?

- ------Đang yên đang lành sao anh trai lại rời khỏi chương trình? Chuyện gì đã xảy ra vậy?

- ------Có phải Thư Ca có thành kiến với idol chúng ta hay không? Không giới thiệu tình hình của anh ấy, đã giới thiệu qua nhân vật khác?

Không khí trong lúc livestream trong nháy mắt đã được nổi lên, fan của Diệp Chu nhao nhao lên Weibo chửi chương trình, còn có tiết tấu mang theo Thư Ca, tóm lại là chửi hết tất cả khách mời của chương trình tạp kỹ lần này, ngoại trừ Minh Yên.

Lượng fans của Minh Yên quá lớn, làn sóng trước đây đi dìm Minh Yên đã bị xé không chừa một ai, sau này ai cũng học được cách ngoan ngoãn không dám đụng đến.

Lâm Nhi thấy trong lúc livestream quá hỗn loạn, cô ấy lặng lẽ chọc vào Minh Yên, nói: "Nếu không, để cho chị Thư Ca nói tình hình của Diệp Chu đi, tất cả mọi người đều bị chửi thảm.”

Đôi mắt to đen như nho hơi nheo lại, lắc đầu nói: "Không sao đâu.”

Hiện tại về chuyện của Diệp Chu bọn họ không nên đề cập tới một chữ, lúc này fan càng náo loạn càng hung dữ, khi scandal của Diệp Chu nổ ra, sẽ đánh mặt càng lợi hại.

Minh Yên đại khái có thể đoán được ý tốt của Úc Hàn Chi, với khả năng của anh, hoàn toàn có thể nghiền chết Diệp Chu, tung tất cả những scandal xấu xa trước kia của anh ta ra, nhưng Úc Hàn Chi lại không.

Anh đang suy nghĩ cho cô, cho chương trình tạp kỹ này. Một khi Diệp Chu lấy thân phận khách mời chương trình mà bị vướng scandal, như vậy chương trình này chắc chắn sẽ không có kết cục tốt.

Thư Ca lăn lộn trong giới giải trí nhiều năm, đương nhiên cũng đoán ra một tầng dụng ý này, cho nên đã giới thiệu thân phận thầy trò Trịnh Tiềm, mà không nhắc tới Diệp Chu.

Trong lúc livestream fan của Diệp Chu náo loạn ầm ĩ, nhưng bản thân Diệp Chu giống như bốc hơi khỏi nhân gian, phòng làm việc cũng giả chết không đáp lại, mặc kệ sự việc cứ thế lên men, lần này fan đều muốn nổ tung.

Idol nhà các người nằm viện cấp cứu, các người không đi tìm người đại diện để tìm hiểu tình hình, lại đến xé tổ chương trình? Đến xé idol nhà chúng tôi à? Thật sự không có não.

Vì thế đám fan của Minh Yên, Thư Ca và Kiều Đống lần lượt nổi lên, đập quà cho các nam thần nữ thần, hô 6666, hoan nghênh nhân vật mới đầu bếp quốc yến v.v... cố gắng ngăn chặn những lời nói thối nát của fan não tàn Diệp Chu.

Trong lúc phát sóng trực tiếp tất cả đều hò hét 666666, hô to lên mọi người, màn hình di động hình như sạch sẽ lên?

Trên Weibo, các fan hâm mộ phát hiện sức nóng của Diệp Chu khi rời khỏi chương trình không ngừng giảm xuống.

Lần này người hâm mộ đều vui vẻ, chi tiền ăn dưa.

—— Tin tức đầu tiên, vừa mới phát sóng trực tiếp vô số tài khoản đã bị chặn, tất cả đều là fan não tàn của Diệp Chu, trên nền tảng V587.

—— Tôi sẽ không bao giờ bàn tán một trạm nào đó nữa, ngu ngốc đi ngủ sớm đi, đừng mang nói thêm gì nữa.

—— Nhìn hot search trên weibo kìa, độ nổi tiếng ngày càng giảm xuống, xem phần thưởng, đây không phải là đại gia mùa đầu tiên sao?

Chỉ thấy trong phòng livestream, ông trùm đã phát cho Minh Yên một món quà đầy màn hình, mang đến một làn sóng quà tặng mới. Lần này đừng nói đến việc đập phá, trên màn hình đều là máy bay, tàu sân bay.

“......”

Lần này tất cả mọi người đều hưng phấn lên, tài khoản này thật quen mắt, chương trình tạp kỹ mùa đầu tiên, rất nhiều đại lão liên thủ đến đây, cho Minh Yên hơn trăm triệu lễ vật, hot search khi đó còn rõ ràng trước mắt, một năm trôi qua, các đại lão lại muốn tái xuất giang hồ sao?

—— Bà nội mau xem, cuối cùng các lão đại cũng đã vùng dậy.

—— Hot search weibo...

——Ôi, chỉ có tôi tò mò tổ tiết mục của chương trình này cứng rắn đến cỡ nào, họ còn mời được đầu bếp quốc yến sao?

——Chị gái, chị không phải một mình, đừng hỏi, hãy hỏi là nữ thần của chúng ta.

——Đầu bếp quốc yến được rất nhiều người yêu quý, rất nhiều người thưởng cho ông ấy.

——Dấu chấm hỏi nhỏ, bạn có nhiều bạn bè không? Đầu bếp quốc yến đã nghỉ hưu, xin hãy đi theo dòng thời gian lịch sử, mấy chục năm trước đầu bếp quốc yến có địa vị gì?

——Càng nghĩ càng thấy ớn, rốt cuộc là ai mời đầu bếp quốc yến đến đây? Chương trình tạp kĩ này thật lợi hại.

——Dấu chấm hỏi thứ nhất: Vừa hỏi, vì sao Diệp Chu lại rời khỏi chương trình? Dấu chấm hỏi thứ hai, ai là người mời đầu bếp quốc yến? Dấu chấm hỏi thứ ba, ngư đại lão này là ai?

Trong lúc phát sóng trực tiếp không khí không ngừng nóng lên, mọi người ha ha ha ha ăn dưa, so với vấn đề Diệp Chu rời khỏi chương trình, đương nhiên là hai người sau càng hấp dẫn ánh mắt người khác hơn.

Chỉ có thể nói vận may Diệp Chu không tốt, đột nhiên bệnh cấp tính rời khỏi chương trình tạp kĩ lần này, rời khỏi thì thôi, còn lưu lại thanh danh không tốt, kết quả fan nhất định phải làm ầm ĩ lên, ám chỉ cái này, ám chỉ cái kia, chọc cho mọi người tức giận, lần này, những người qua đường đều được mọi người biết đến.

Không khí trong lúc phát sóng trực tiếp đã bị đại lão dùng tiền thật đè xuống, hàng nghìn tài khoản bị chặn lại, hot search trên Weibo Diệp Chu rời khỏi của chương trình rất nhanh cũng bị chìm xuống, mà phương hướng dư luận bắt đầu đảo ngược.

Tại sao Diệp Chu không đứng ra tuyên bố? Tại sao studio phải giả chết?

Sau đó có cư dân mạng tinh mắt phát hiện tổ tiết mục "Khách sạn mơ ước" đã xóa hết tất cả tin tức liên quan đến Diệp Chu, tựa như chương trình tạp kỹ này từ đầu đến cuối cũng chưa từng mời Diệp Chu. Những phát ngôn khác có liên quan đến Diệp Chu dường như cũng thay đổi? Phim truyền hình cũng đang lặng lẽ thay đổi danh sách diễn viên chính?

Chuyện gì đang xảy ra vậy? Một cơn bão lớn dường như đang đến.

Thầy trò Trịnh Tiềm là nhân viên khách mời tình bạn lần này, họ không ở khách sạn, mà ở khách sạn bên cạnh.

Thầy trò Trịnh Tiềm đến khách sạn để ra mắt, làm quen với mọi người và hỏi về thói quen ăn uống của họ, trở về bắt đầu chế biến công thức thiền định chay lần này.

Thư Ca cố ý bảo Minh Yên đưa hai thầy trò đến khách sạn bên cạnh.

"Minh Yên, tôi đi cùng cô.” Lâm Nhi bụng đầy dấu hỏi, ở khách sạn không tiện nói chuyện cùng Minh Yên, vì thế vui mừng đi theo.

“Được.” Minh Yên chần chờ một chút, cười gật đầu. Lâm Nhi không phải người trong giới, cho dù biết chuyện của cô và Úc Hàn Chi, hẳn là cũng sẽ không nói ra.

Minh Yên và Lâm Nhi đều là những người đầu tiên đến khách sạn bên cạnh, đi dọc theo con đường núi non tươi tốt 100 mét lên núi, đã đến khách sạn "Nhã Xá".

Khách sạn mơ ước có đầy những cây mọng nước, giống như một khách sạn cây xanh, trong khi ngôi nhà trang nhã là sự kết hợp giữa phong cách trang trí của Trung Quốc và Nhật Bản, cây cầu nhỏ và con đường ván gỗ nước chảy, sân mang phong cách Trung Quốc, trong đó trồng cây thông tạo hình rất xinh đẹp, ánh mặt trời lười biếng chiếu xuyên qua căn phòng kính. Khách sạn ẩn mình trong núi rừng, yên tĩnh và đẹp đẽ.

"Khách sạn này cũng rất đẹp, lúc trước nhìn ông chủ khách sạn mặc áo tu kia, tôi còn tưởng rằng khách sạn của bọn họ sẽ tu thành đạo quan, khắp nơi đều là bồ đoàn cùng phất trần.” Lâm Nhi cười nói.

Minh Yên gật đầu một chút, khách sạn này phù hợp với thẩm mỹ của Úc Hàn Chi, không phải là đã trải qua tu sửa chứ? Nhưng mà cũng không có khả năng, thời gian gấp gáp, anh cũng không biết trước sẽ thuê khách sạn này.

"Rất đẹp, không giống khách sạn của chúng ta nơi này yên tĩnh hơn, ông Cổ ở nơi rất thích hợp.” Minh Yên cười nói.

"Đều rất tốt, đều rất tốt, đã nhiều năm rồi tôi không ra ngoài, nếu biết khách sạn trên núi đẹp như vậy, tôi thế nào cũng phải ở một năm rưỡi.” Ông Cổ tươi cười nói.

"Sư phụ, lần này thầy cứ an tâm ở trong núi tránh nóng tu dưỡng, thiền tu chay con sẽ tự làm, thầy chỉ một hai chỗ là được.” Trịnh Tiềm cũng cười nói.

"Được được được, tôi sẽ ở một bên chỉ điểm, lớn tuổi rồi, nếu tôi nấu cơm, sợ các người sẽ ghét bỏ.” Ông Cổ cười ha ha nói, tràn đầy khí lực, thoạt nhìn thân thể còn rất khỏe.

Khi ba người bước vào sân, chỉ thấy Úc Hàn Chi đang đứng ở trong vườn, cho các con cá vàng trong ao nhân tạo ăn, một đám cá đua nhau cướp thức ăn.

Anh mặc trang phục của địa phương, thiền tu màu trắng, mặt như quan ngọc, tự phụ ưu nhã, lộ ra một phong thái nhã sĩ cổ đại.

Thầy trò Trịnh Tiềm nhìn thấy Úc Hàn Chi, có chút kích động, tiến lên phía trước.

Lâm Nhi vừa nhìn thấy soái ca như vậy, kích động nắm lấy tay Minh Yên, hạ thấp giọng cười nói: "Đẹp trai quá, Minh Yên, tôi muốn đến gần anh ấy.”

"Hãy nghĩ lại anh Đống nhà cô đi.” Minh Yên cười nói.

"Cô lên, nhanh lên.” Lâm Nhi túm Minh Yên tiến lên, chỉ thấy Úc Hàn Chi đã buông thức ăn cá trong tay xuống, hướng về phía ông Cổ cuối đầu mỉm cười.

"Ông Cổ, ông tới rồi à?" Người đàn ông chào hỏi một cách ân cần.

"Cậu chính là Tiểu Thẩm?” Ông Cổ kích động tiến lên, nhìn thấy Úc Hàn Chi, trong nháy mắt đã nước mắt lưng tròng: "Khí chất của cậu giống như ông cụ Thẩm vậy, lúc cậu còn nhỏ tôi từng ôm cậu, mấy năm trước tôi đi ngang qua Nam Thành còn tới gần Thẩm Trạch, sau lại lớn tuổi, nhìn vật nhớ người, có chút chịu không nổi, nên đã ít đi.”

"Cám ơn ông còn nhớ đến ông ngoại cháu, lần này thật không ngờ ông lại tự mình qua, là cháu đã làm phiền ông rồi.” Úc Hàn Chi đỡ lấy ông Cổ có chút kích động, mắt phượng đen kịt như mực hướng về phía Minh Yên, đáy mắt đều là nhu tình.

Lần này Úc Hàn Chi vốn dĩ chỉ muốn tìm Trịnh Tiềm, thật không ngờ lại kinh động đến thầy của ông ấy, năm đó ông Cổ có quan hệ rất tốt với ông ngoại anh.

“Không quấy rầy, tôi còn vui không kịp đây, nếu không phải Tiểu Tiềm nói cho tôi biết, tôi còn không biết cậu đã trở lại, tôi còn cố ý đi hỏi bà cụ Lê gia. Bà cụ nói thật sự là cậu, nên tôi không thể ngồi yên được nữa." Ông Cổ nói năng có hơi lộn xộn.

Trịnh Tiềm ở một bên vẫn là lần đầu tiên thấy sư phụ xúc động như vậy, vội vàng đỡ ông cụ ngồi xuống.

Úc Hàn Chi mời mọi người ngồi xuống, đem trà vừa nấu xong rót cho mỗi người một chén, trầm thấp dễ nghe nói: "Ông uống trà rồi nghỉ ngơi một chút. Yên Yên, em cũng qua đây, đại hồng bào* vừa mới nấu xong, tôi nhớ rõ trước kia em cũng thường xuyên uống.”

Đại Hồng Bào Vũ Di Sơn (Big Red Robe) hay còn gọi là Nham Trà Vũ Di là một loại trà thuộc dòng Oolong có xuất xứ từ núi Vũ Di, Phúc Kiến, Trung Quốc. Đây là một trong Thập Đại Danh Trà nổi tiếng với chất lượng tuyệt vời, mang hương hoa ngào ngạt, dai dẳng, vị trà dịu ngọt đượm hương lan.

Người đàn ông nói rồi nhìn về phía Minh Yên, đưa tay ý bảo cô đi qua, động tác rất thân mật.

Minh Yên cười khanh khách lôi kéo Lâm Nhi tiến lên, hướng về phía ông Cổ cười cười.

Úc Hàn Chi nhìn về phía Lâm Nhi gật đầu một cái, sau đó cầm tay Minh Yên, dẫn cô ngồi xuống.

Ông Cổ nhìn động tác nhỏ của hai người, cười nói: "Tiểu Thẩm à, hai người định khi nào thì kết hôn?”

"Xem lịch trình của Minh Yên.” Úc Hàn Chi trầm thấp trả lời.

Nụ cười của Minh Yên trong nháy mắt suy sụp, chớp chớp đôi mắt to vô tội, mỉm cười không nói.

Lâm Nhi ở một bên giống như con rối dây ngồi xuống, cô ấy uống trà, nhìn Minh Yên, lại nhìn vẻ đẹp trai không tì vết của anh, nội tâm như có một vạn con kiến đang chạy, vì vậy Minh Yên đã có bạn trai?

Ở khách sạn bên cạnh cùng cô quay chương trình tạp kỹ? Ngay cả đầu bếp quốc yến cũng là do anh mời tới?

Ôi, rốt cuộc cô ấy ăn được quả dưa lớn như thế nào?

Lâm Nhi hưng phấn đến mặt đỏ lên, cô ấy nhìn Úc Hàn Chi càng nhìn càng cảm thấy quen mắt.

"Xin hỏi, có phải anh đã xuất hiện trong mùa đầu tiên của "Khách sạn mơ ước" không?”

Lâm Nhi đã xem qua mùa đầu tiên, lúc đó nổi nhiều nhất chính là các đại lão trong livestream phát quà, khi đó cô ấy từng thảo luận với bạn trai, Minh Yên nhất định có hậu trường lớn, lần đó các fan CP của Minh Yên như nước sôi lửa bỏng, đều nói nhà mình là chính thống, những thứ khác đều là tà, kết quả bây giờ chính mắt cô ấy gặp được người đó?

"Ừm, tôi không thích quay phim, cho nên không lên ống kính nhiều lắm, nhưng mà chương trình phỏng vấn của Minh Yên tháng trước, tôi có tham gia.” Úc Hàn Chi ưu nhã nhắc nhở.

"99 trường tiểu học Hy Vọng?" Lâm Nhi vỗ đùi một cái, suýt nữa bị một miếng dưa lớn nghẹn chết, ôi mẹ ơi, cô ấy đã nói là quen mắt mà, thì ra là bạn trai cũ?

"Khụ khụ. Uống trà đi uống trà đi.” Minh Yên hắng giọng, ho khan một tiếng, tức giận trừng mắt nhìn Úc Hàn Chi, làm sao anh có thể nói ra như vậy?

"Uống trà, trà này không tệ.” Ông Cổ nghe không hiểu ra sao, nhìn thấy Úc Hàn Chi tương đối kích động, cười nói: "Lần này, bà cụ Lê gia vốn muốn cùng đi, kết quả bị hai đứa con trai ngăn lại, Tiểu Thẩm à, giờ cậu đang ở Nam Thành hay Bắc Thành?”

"Yên Yên là người Nam Thành, mà cháu cũng thích quê hương của ông ngoại hơn, về sau hẳn là ở Nam Thành lâu dài, nhưng mà Bắc Thành cũng sẽ đi qua mỗi năm.” Úc Hàn Chi nói.

"Vậy là tốt, tốt rồi.” Ông Cổ cười không khép được miệng, nói: "Đã gặp qua gia đình hai bên chưa?”

"Ừm, gặp qua rồi, ba nuôi của Yên Yên không phản đối chuyện của chúng cháu, bà cụ cũng vô cùng thích Yên Yên.” Úc Hàn Chi từ từ nói.

Minh Yên ngẩn người, nhìn về phía khuôn mặt tao nhã tuấn nhã của anh, anh đã đi gặp Minh Hòa Bình? Ba cô không phản đối sao?

Minh Yên đột nhiên nhớ tới lần trước gặp Minh Hòa Bình, Minh Hòa Bình nói những lời kia, ánh mắt không khỏi tấp nập, thì ra ba cô đã sớm biết. Ông già quá gian xảo, khó trách để cho cô yên tâm theo đuổi người mình thích. Hai người đàn ông này cũng rất biết giấu giếm đấy.

"Vậy thì tốt rồi, vậy tôi chờ uống rượu mừng của hai người, lớn tuổi rồi, tôi thích xem những chuyện vui mừng này.” Ông Cổ cười nói.

Mọi người uống trà, tán gẫu, Minh Yên cùng Lâm Nhi không thể ở lâu, còn phải trở về khách sạn nghỉ ngơi, vì thế đã đứng dậy về trước.

Úc Hàn Chi đưa hai người về khách sạn.

"Tôi đi trước đây?" Vẻ mặt Lâm Nhi hưng phấn nhìn hai người, cuối cùng cũng nhớ tới bọn họ là CP Hàn Yên, ôi, về nhà cô ấy phải tham gia vào CP Hàn Yên mới được.

Mắt phượng Úc Hàn Chi nheo lại, trầm thấp cười nói: "Không cần, mỗi sáng tôi sẽ gọi Yên Yên leo núi, cô Triệu, trong khoảng thời gian ghi hình chương trình tạp kĩ phiền cô chăm sóc Yên Yên nhiều hơn. Từ nhỏ cô ấy đã được nuông chiều quen rồi, rất nhiều chuyện đều sẽ không biết, đương nhiên, tôi cũng không nỡ để cô ấy làm.”

Lâm Nhi bị ăn thức ăn chó, nụ cười có chút sụp đổ, mẹ kiếp, người đàn ông này thật cơ hội, cô ấy muốn dập chết CP Hàn Yên.