Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Bạch Đạo Sư

Chương 586




Hiệp Ninh vẫn đang hướng mắt về phía ba người phụ nữ. Ông thấy họ im lặng, tất cả tròn mắt ngơ ngác, lúc này ông mỉm một nụ cười nhẹ mà hỏi tiếp.

- "Quý vị vẫn chưa trả lời câu hỏi của lão. Vậy thì tiền là gì , quý vị có thể trả lời được hay không?"

Một câu hỏi nghe chừng rất là đơn giản, nhưng mà đơn giản như thế nào chứ? Ba người phụ nữ lúc này bắt đầu rối trí, rõ ràng bọn họ dường như ai cũng biết tiền là gì, nhưng giải thích được câu hỏi tiền là gì thì không ai có thể giải thích được. Bọn họ bắt đầu nhìn nhau, hi vọng ở nhau có được một câu trả lời cho tất cả. Thúy Nga quay sang nhìn Diệp Lan với một chút hi vọng, bắt gặp ánh mắt Diệp Lan cũng đang nhìn mình mà chờ đợi. Diệp Lan thực sự cũng không biết câu trả lời , lại nhìn sang Yên nhiên. Yên nhiên thấy mẹ và chị dâu đang nhìn mình, thoáng trong đầu một chút suy nghĩ. Vừa lúc nãy chính nàng đã trả lời được câu hỏi của Hiệp Ninh, nên bây giờ bọn họ lại hi vọng vào nàng. Yên Nhiên cũng đang ngờ nghệch , với câu hỏi tiền là gì cũng khiến cho nàng đang rối trí cả lên. Đối với một cô gái dường như đã dành hết thời gian từ nhỏ đến giờ bên trong phủ, thì kiến thức nhân sinh có được bao nhiêu? Yên Nhiên vân vê ngón tay của mình, ấp úng nói.

- "Thì...tiền là tiền, chứ tiền là cái gì nữa?"

Thúy Nga và Diệp Lan ngớ người ra , ngơ ngẩn trước câu trả lời của Yên nhiên. Ừ thì tiền là tiền, câu nói này nghe có vẻ không sai, nhưng mà hơi vô tri một chút. Hiệp Ninh thấy họ thật sự đã bí rồi, bật cười một tiếng . Trong sự ngại ngùng của ba người phụ nữ, ông ta vuốt râu, khuôn mặt thú vị.

- "Không trách các vị được . Cái câu hỏi này nghe thì tưởng đơn giản, nhưng không phải ai cũng trả lời được đâu."

Câu trả lời "tiền là gì" hóa ra lại là một câu trả lời quá khó, ba người phụ nữ ái ngại nhìn về phía Hiệp Ninh với vẻ mặt như thể rằng họ đã chịu thua, Thúy Nga cười gượng mà hỏi.

- " lão huynh à, Vậy thì rốt cuộc tiền là gì, huynh có thể giải thích được rõ ràng hay không?"

Hiệp Ninh mỉm cười, ông toan trả lời câu hỏi ấy, thì bất chợt lúc này có tiếng hét lên.

- " Có gái kìa tụi mày ơi , có gái kìa... Tao mới thấy hai đứa con gái trên thuyền kìa."

Âm thanh này nghe cũng rõ là của bọn cướp, và nơi phát ra âm thanh có vẻ rất gần, xem ra hay tàu cướp biển đã áp sát đội thuyền này rồi. Ba người phụ nữ giật nảy mình, ánh mắt hoảng hốt thấy rõ, bây giờ thì dường như họ không còn tâm trí để nghe kể chuyện nữa. Ở bên ngoài, hai nha hoàn vội vã chạy tót vào bên trong buồng, họ ngồi một góc ôm nhau run rẩy. Hiệp Ninh nhìn hai nha hoàn thì nhăn nhó, thái độ tỏ vẻ vô cùng khó chịu, ông ta tặc lưỡi hỏi.

- " đang thời điểm nguy hiểm , các ngươi ra ngoài đó làm gì cho bọn chúng nhìn thấy vậy?"

Hai nha hoàn co rúm một góc, hướng ánh mắt về chủ nhân mà lắp bắp.



- "chúng nô tì chỉ mới ngước đầu ra nhìn thôi , chứ đã ra ngoài đâu"

- " bọn nô tì chỉ mới ló đầu nhìn một chút, ai dè đã bị nhìn thấy rồi."

Quả thật trí tò mò của con người ta rất là khó kiểm soát. Hai nha Hoàn này vì tò mò mà ngước đầu ra nhìn một chút , ai dè bị thấy ngay trong khoảng khắc đấy. Bây giờ bọn họ đã trốn trong thuyền rồi, nhưng bên ngoài vẫn còn nghe tiếng bọn cướp đang hò reo, chúng đang vui vẻ mà hô lớn.

- " hỡi anh em ,chuyến này trúng mánh rồi . Nhìn đoàn buôn này không những nhiều hàng hóa , mà trong thuyền còn có cả gái nữa . Chúng ta có thể bắt gái về chơi thâu đêm rồi , đây quả là một điều tuyệt vời , có đúng không?"

- "Phải đó , phải đó . Đã lâu lắm rồi chưa có gái chơi , lần trước chơi gái cũng đã mấy năm rồi."

- " đúng vậy, lần ấy chơi dữ quá mấy đứa con gái ấy đều chết cả, làm các anh em phải nhịn một thời gian dài. Bây giờ rút kinh nghiệm, phải từ tốn hơn mới được, để chơi được lâu dài hơn."

Bọn hải tặc reo lên rồi cười khoái chí, điệu cười vừa dâm đãng mà vừa sặc mùi chết chóc. Những người ngờ nghệch nhất nghe được những tiếng hò reo đó cũng hiểu rằng bọn chúng tính làm gì. Trong tiếng hò reo của bọn chúng có thể hiểu rằng trước đây đã có những người phụ nữ xấu số bị bọn chúng bắt , và cái kết cục của những người phụ nữ ấy thật vô cùng thê thảm. Ba người phụ nữ trong thuyền và cả hai nha Hoàn run bắn lên, đây là sự khát máu của lũ giặc cướp ư? Bọn họ vẫn có nghe kể rằng giặc cướp là một loại vô nhân tính, bây giờ lại phải đụng độ với bọn chúng thế này khiến bọn họ thật sự kinh hãi. Hiệp Ninh khó khăn lắm mới giúp mọi người bình tĩnh hơn, nhưng xem ra phút giây này là phút giây cao điểm rồi. Ông ta tự tay rót lấy chén trà, hướng những người phụ nữ đang sợ hãi mà bật cười.

- " Ta biết rằng mọi người đang sợ, nhưng mà không sao đâu. Trận chiến này sẽ kết thúc nhanh thôi , và phần thắng sẽ thuộc về chúng ta."

Nói đoạn tự tay uống cạn chén trà , cố gắng ra vẻ rất là thư thái để làm yên lòng những người phụ nữ yếu đuối. Những người phụ nữ thấy vậy thì có yên tâm hơn, nhưng nỗi sợ vẫn là thứ gì đó khó mà che giấu được. Còn Hiệp Ninh, tuy rằng vẽ mặt thư thái đấy, nhưng sự tò mò cũng không phải là không có ở người già. Ông ta bước lại gần vách thuyền, nhìn qua ke hở quan sát bên ngoài. Ở bên ngoài, hai tàu chiến cướp biển càng lúc càng áp sát tàu của ông . Trên tàu cướp biển, bọn cướp đứa nào đứa nấy cầm đao reo hò vang dậy, tự tin rằng sẽ có một chuyến bội thu. Bên ngoài thuyền, Độc Cô Tởm cùng thuộc hạ trong y phục của những người khênh vác hàng hóa đứng đó, hắn ra lệnh kín cho tên hộ vệ.

- "Người cứ cư xử như bình thường, và dụ chúng sang đây . Khi bọn chúng tấn công sang bên này , chúng ta sẽ tiêu diệt và đánh sang đó hủy diệt bọn chúng, nhổ cỏ tận gốc bọn hải tặc này "


Tên hộ vệ hiểu ý, liền gật đầu một cái . Hắn bước ra cạnh mạn thuyền , chỉ sang tàu cướp biển bên cạnh mà quát lên.

- " Lũ hải tặc thấp hèn kia, sao không lo làm ăn đàng hoàng chân chính, năm lần bảy lượt cứ chặn cướp tàu của chúng ta là thế nào hả? Các ngươi đã không có đủ trình độ để đánh bại chúng ta , vậy mà vẫn cứ cố chấp là sao ? Lần trước bị chúng ta giết mấy mạng rồi, vẫn chưa chừa à?"



Tên thuyền trưởng tàu hải tặc kia biệt danh là chột mắt, vì lúc nào cũng đeo một miếng vải che mắt bên cạnh. Thực ra hắn cũng chẳng chột đâu, nhưng thích đeo miếng bịt mắt cho oai vậy. Hắn nhìn vào kẻ mà đã từng giao chiến với hắn nhiều lần, đứng bên thuyền nói vọng sang.

- " Trước đây là do binh lực ta ít nên thua ngươi, bây giờ ta đã rủ rê thêm được anh em tới đây, để xem lần này ngươi có thể thắng được ta không?"

Bọn cướp biển lại reo hò vang dội, khí thế áp đảo. Hộ vệ lại quay sang nhìn phía bên kia mạn tàu , chiếc thuyền cướp biển thứ hai cũng đã ép sát ở bên đấy , xem ra tính đánh theo kiểu gọng kìm , kẹp họ vào chính giữa đây mà. Khi mà hai chiếc thuyền cướp biển đã ép sát đủ gần, lúc này thuyền trưởng cướp biển hét lên một tiếng.

- " Quân đâu, cung tên sẵn sàng."

Ngay lập tức đám cướp biển liền đưa cung tên ra , chuẩn bị bắn tên sang. Ở bên này, hộ vệ cũng không phải là gà mờ, hắn ta lập tức hô lớn.

- " các anh em, mau tìm chỗ ấn núp, chống xạ tiễn."

Lập tức những con người dâng những tấm khiên lớn lên, hình thành một đội hình trốn sau đó. Khi đội cung thủ đã chuẩn bị sẵn sàng, thì những người trong đoàn buôn cũng đã cầm chắc tấm khiên trên tay. Tên cướp biển cảm thấy thời cơ đến, hắn chỉ kiếm lên trời mà hô lớn.

- " bắn tên..."

Lập tức những mũi tên bay vèo vèo sang tàu buôn, nhắm thẳng vào đội buôn. Họ trốn sau những tấm khiên lớn, mũi tên không thể nào làm tổn thương bên trong được. Nhưng điều đó không quan trọng, mà quan trọng là khi đội cung thủ bắn tên, thì những người trên đoàn thương buôn phải co cụm phòng thủ. Khi bọn họ co cụm trốn ở một góc, lập tức tên thuyền trưởng lại hét lên.

- " được rồi , ném dây sang."

Những tên hải tặc ấy dường như đã chuẩn bị sẵn cho mình những móc neo, chúng liền ném mạnh những mũi neo sang thuyền bên cạnh, và kéo mạnh dây neo. Trong một khoảnh khắc ngắn , thuyền bị kéo càng lúc càng ép sát. Cự ly thật sự đã quá gần, tên thuyền trưởng liền chỉ kiếm lên mà hét lớn.

- " tấn công, tiêu diệt hết cho ta . Ngoại trừ phụ nữ, còn lại chúng ta không cần tù binh..."

Hai tàu cướp biển hô lên một tiếng đầy sát khí, mệnh lệnh đưa ra rõ ràng là tận diệt. Sau hiệu lệnh ấy, đội cướp nhào hết lên tàu buôn, tấn công trực diện. Bọn cướp biển tên nào tên nấy cầm đao trong tay, mặt đằng đằng sát khí, sẵn sàng chém giết bất cứ ai chống đối.