Bạch Đạo Sư

Chương 252





"Á...!đau quá"Tiếng hét thất thanh của thai phụ trong cỗ xe ngựa lại vang lên khiến người chồng hoảng hốt không còn tâm trí , mà Thiên Phi cảm thấy lo lắng, nàng ở ngoài nói vọng vô .- "phu nhân, xin đừng câu lệ tiểu tiết.

Xem tiếng hét của phu nhân có lẽ là rất đau, coi chừng gặp phải ca sinh khó.

Nếu không cẩn thận có lẽ nguy hiểm đến tính mạng hai mẹ con , chi bằng hãy để ta vào giúp đỡ để hai mẹ con có thể được "mẹ tròn con vuông", gia đình nguyên vẹn.

Phu nhân nghĩ xem, như vậy không phải tốt hay sao?"Lời nói của Thiên Phi vừa dứt , bên trong đã có tiếng quát ra mắng.- " cái gì mà giúp đỡ chứ ? Ngươi chẳng qua là muốn kiếm tiền mà thôi , rồi vẽ chuyện sinh khó này nọ để hù dọa ta.

Ngươi còn chưa nhìn thấy ta thế nào, làm sao biết ta sinh khó ? Đây rõ ràng là loại lang băm lừa tiền người khác , cút đi"Lời nói chua cay ác nghiệt của thai phụ thật sự khiến người chồng cảm thấy ái ngại.

Cũng không trách thai phụ ấy được.

Đang trong lúc sinh nở đau đớn, hoàn cảnh ngặt nghèo người ta thường không giữ được bình tĩnh.

Lại thêm cái nho giáo tam tòng tứ đức đè nén lên đầu khiến bà ta có những lời nói không chuẩn mực.

Điều mà người phụ nữ sợ nhất chính là bị chồng lạnh nhạt, điều mà của phụ nữ sợ nhất trong thời phong kiến chính là bị người khác chê cười.

Tuy là hiểu chuyện như vậy , nhưng Tân An nghe thấy người khác mắng vị lương y của mình thì hắn cảm thấy khó chịu , bước lên chỉ vào phía cỗ xe ngựa mà nói.- " Hướng phu nhân ,ta nói cho phu nhân biết.

Vị đại phu này y thuật cao minh , lấy lương tâm đạo đức nghề y đặt lên hàng đầu.

Vừa rồi cứu mạng con trai ta, phụ thân ta đem tặng hẳn một đại nguyên bảo nhưng đại phu này từ chối, chỉ lấy đúng giá thuốc giá tiền.

Đây chính là một vị lương y chính trực thật sự, không phải là lang băm.

Phu nhân từ chối sự giúp đỡ thì thôi, không được xúc phạm vị ân nhân này của nhà họ Tân ta"Lời nói ra đầy tức giận thể hiện trách nhiệm khi có người khác đang xúc phạm ân nhân của mình.


Hướng Thọ nghe vậy thì cảm thấy đây như một lời quảng cáo sống động nhất, thực tế nhất.

Hắn liền lập tức hướng về cỗ xe ngựa mà nói.- " Hiền thê, cứ để cho vị đại phu này giúp nàng sinh nở đi.

Ta tuyệt đối không để bụng những chuyện nhỏ nhặt, vẫn sẽ yêu thương nàng như ngày nào, không một chút thay đổi , xin nàng cứ yên tâm."Lời nói như thể cầu xin , khẳng định cam kết về tình yêu không thay đổi.

Thế nhưng người phụ nữ trong xe thật sự quá cố chấp, không biết từ nhỏ đã được dạy dỗ kiểu gì mà lại đóng khung mình trong xiềng xích của sự cổ hủ.

Từ bên trong cỗ xe ngựa , Hướng phu nhân gào lên .- "không...!ta không cần, ta tự sinh nở được.

Các người không được vào đây."Chấp niệm này thật sự quá lớn, xem ra khó có thể thay đổi.

Người chồng bất lực trong việc thuyết phục, còn Thiên Phi đứng đẫn đờ lo lắng.

Trong tâm trí nàng bắt đầu phán đoán, nghe tiếng hét của thai phụ cảm thấy có vẻ đau đớn lắm.

Nàng đoán chừng đây là một ca sinh khó, khả năng xảy ra chuyện đáng tiếc là rất cao.

Nếu sinh nở mẹ tròn con vuông thì thôi , còn nếu lỡ có chuyện gì cả mẹ cả con sẽ không toàn vẹn, điều này thật sự khủng khiếp.

Để được sự đồng ý của thai phụ, Thiên Phi có lẽ chỉ còn cách công khai thân phận nữ nhi của mình.

Chỉ cần thai phụ biết nàng là nữ nhi như bà ấy, thì thai phụ sẽ không cự tuyệt sự giúp đỡ của nàng.

Thế nhưng có một vấn đề nho nhỏ, làm sao để đuổi khéo người chồng và Tân An đi bây giờ ? Nói Tân An rời đi thì dễ , nhưng người chồng chắc chắn sẽ không chịu đi.

Mà để bọn họ biết được thân phận nhi nữ của mình , nàng sợ rằng sẽ có nhiều chuyện bất ổn.


Nên nhớ luật lệ Tây Bắp sẽ tử hình nếu phụ nữ học nghề y."Á ...đau quá.

Tôi chết mất..."Tiếng hét của thai phụ lại vang lên , cảm nhận đang chịu sự đau đớn khủng khiếp.

Thiên Phi siết chặt nắm tay lại, nàng nhớ lại hình ảnh của mẹ mình ngày xưa.

Thủa sinh thời, bà đã phải chịu cơn đau hành hạ cho đến chết.

Đạo đức nghề y , lý tưởng nghề y của Thiên Phi là gì ? Chính là để cứu giúp những người phụ nữ trong hoàn cảnh như thế này, cái hoàn cảnh mà mẹ nàng đã phải trải qua.

Không còn màng đến tính mạng của mình hay gì nữa , Thiên Phi lúc này hướng vào cỗ xe ngựa mà nói.- " Hướng phu nhân.

Không giấu gì phu nhân, ta cũng là nhi nữ như phu nhân mà thôi"Lời nói vừa dứt , cả Hướng Thọ và Tân An trợn tròn mắt quay phắt về phía Thiên Phi mà chằm chằm nhìn.

Thiên Phi không còn sợ hãi nữa, nàng vứt bỏ tất cả cảm giác sợ hãi của mình mà nhẹ nhàng đến bên cạnh cỗ xe ngựa, ngay chỗ rèm cửa sổ mà vén áo mình ra , bình tĩnh nói.- "Nếu phu nhân không tin, hãy nhìn vào ngực ta đây"Khi áo nàng vén lên , thứ gì đó tròn tròn tuyệt phẩm lộ ra ngoài.

Cả Hướng Thọ và Tân An nhìn thấy thì vội quay phắt mặt đi chỗ khác , đây là sự lịch sự của đàn ông, không thể nhìn vào ngực trần người phụ nữ như vậy.

Hướng họ quay mặt đi, nhưng vẫn nói vào trong.- " phu nhân , nàng và kéo rèm cửa sổ ra mà nhìn thử đi"Lúc này thai phụ trong xe liền ráng sức của mình, kéo rèm xe nhìn qua rèm cửa sổ.

Bà ta thấy trước mặt mình là một bộ ngực căng tròn của nữ tử , rõ ràng là nữ nhân.

Trong một thoáng ngơ ngác, thai phụ thái độ thay đổi hoàn toàn mà bật khóc, gào lên trong nước mắt.- " đại phu , xin hãy cứu ta với , cứu con ta với , ta sắp chịu hết nổi rồi.

Xin đại phu cứu lấy mẹ con ta với, ta đau chết mất"Tiếng gào thét ấy cầu xin vị đại phu cứu mình, đó là tiếng gào trong lo lắng hoảng sợ tìm thấy được hy vọng, tìm thấy được người có thể trao trọn niềm tin.

Dù rằng đã bị cự tuyệt, bị xua đuổi, nhưng đại phu luôn phải bao dung vị tha.


Thiên Phi không hề để bụng những chuyện đó, nàng lập tức gật đầu nói.- " được, ta sẽ giúp phu nhân ngay đây"Nói xong lập tức chui vào trong cỗ xe ngựa , tiến hành công việc của mình, giúp người phụ nữ kia mẹ tròn con vuông.

Trong khoảnh khắc nguy hiểm không có nhiều thời gian để tính toán, Thiên Phi đã vứt đi nỗi sợ bị lộ thân phận nhi nữ của mình mà lao vào trong cỗ xe ngựa đỡ đẻ cho người phụ nữ sinh khó.

Ở bên ngoài, Tân An tới gần Hướng Thọ, khều tay của người đàn ông ấy mà nói.- " chúng ta ra đằng kia nói chuyện"Người đàn ông nghe vậy thì cũng gật đầu, trong lòng hắn ta đang vô cùng vui mừng vì có một vị đại phu nữ giúp đỡ vợ hắn.

Đây là điều trong mơ hắn cũng không nghĩ được, bởi trên đời thật sự có đại phu nữ sao? Cả hai đi tới cỗ xe ngựa của Tân An , họ vẫn hướng mắt về phía cỗ xe ngựa của thai phụ nhưng không còn lo lắng như lúc đầu nữa.

Tân An lườm mắt nhìn Hướng Thọ mà nói.- " sướng nhất là ngươi rồi.

Có đại phu nữ đỡ đẻ cho vợ mình, ở thời đại này làm gì có ai được như vậy ? Ngươi nên nhớ, phụ nữ học nghề y là bị tử hình đấy"Lời nói ấy hàm ý nhắc nhở.

Hướng Thọ lập tức hiểu ý mà quay sang nhìn Tân An gật đầu.- " Tân huynh , ta biết , ta nhất định sẽ giấu kín chuyện này, không một câu mở mồm nói ra với ai.

Ta tuyệt đối giữ bí mật, "sống để bụng, chết chôn theo" , không bao giờ tiết lộ danh tính của vị đại phu ấy dù chỉ một chút "Tân An thấy kẻ này thông minh nhanh trí, đã hiểu ngay ý mình thì khẽ gật đầu.

Hắn cảm thấy yên tâm hơn, lại nhìn về hướng cỗ xe ngựa mà nói tiếp .- "vị đại phu đó y thuật cao minh, đạo đức lại hơn người.

Cả y thuật lẫn y đức đều thuộc hàng xuất chúng , một vị lương y như vậy phải được bảo vệ.

Lần đó cứu hài tử của ta là có ơn với nhà ta, nay cứu vợ con ngươi là có ơn với ngươi, là ân nhân chung của hai chúng ta.

Nếu ngươi dám làm chuyện gì đó bất lợi với ân nhân , thì Tân An ta dù chết cũng không để cho người được yên."Lời nói vừa dứt , Hướng Thọ đã quay sang Tân An mà cúi đầu thi lễ.- " tân huynh, Hướng Thọ ta tuyệt đối không lấy oán báo ơn, tuyệt đối không phải là loại cầm thú đó , xin Tân huynh cứ yên tâm"Tân An lại một lần nữa gật đầu , lúc này không còn đe dọa mà chuyển sang trấn an Hướng Thọ.

Hắn chỉ về phía cỗ xe ngựa mà thai phụ đang ở đó , nhẹ nhàng nhưng đầy tin tưởng mà nói.- " vị đại phu đó đã ở trong nhà ta ba ngày, chữa trị cho hài tử của ta.

Y thuật chắc chắn tuyệt vời , sẽ đỡ đẻ thành công.

Vợ con ngươi chắc chắn sẽ được cứu , ngươi cứ yên tâm."Lời trấn An của Tân An khiến Hướng Thọ cảm thấy yên tâm lắm.

Bọn họ đợi một hồi nữa, bất ngờ trong tiếng xe ngựa có tiếng Khóc trẻ em phát ra " oa oa oa...".


Tiếng khóc ấy của một đứa trẻ mới sinh, ai nấy nghe cũng đều hiểu chuyện gì.

Hướng Thọ quay sang nhìn Tân An mà mừng rỡ, như muốn hỏi rằng những gì mình nghe có phải là thật không ? Tân An nhìn Hướng Thọ mà gật đầu , như muốn nói rằng những gì ngươi vừa nghe chính là sự thật.

Trong vô thức , Hướng Thọ chạy lại gần cỗ xe ngựa của mình, đứng bên ngoài hỏi vào.- " phu nhân, thế nào rồi ? Ổn không?"Thai phụ đang rất mệt mỏi, dường như không trả lời , nhưng tiếng của vị đại phu ấy thì cất lên.- " xin hãy yên tâm, mẹ tròn con vuông.

Cả mẹ và con đều ổn cả "Lời nói ấy khiến Hướng Thọ sung sướng lắm.

Bên trong xe , Thiên Phi là người tâm lý, liền nói với sản phụ.- " phu nhân, nói một câu gì đó cho chồng mình yên tâm đi "Sản phụ lúc này vui vẻ , tuy rất mệt nhưng cũng ráng nói ra .- "phu quân, là con trai.

Chàng có con nối dõi tông đường rồi"Là một hài nam sao? Mẹ tròn con vuông với hắn đã là một niềm vui quá lớn rồi, lại là một đứa con trai nối dõi tông đường.

Khỏi phải nói cũng biết Hướng Thọ vui mừng như thế nào.

Thời phong kiến trọng nam khinh nữ , có con trai nối dõi tông đường là điều bắt buộc.

Bởi vậy, tâm trạng Hướng Thọ lúc này như lên mây mà bật khóc.

Hắn vô thức quỳ xuống đất , hướng cỗ xe ngựa mà vái lạy một cái ,giọng nói run run trong nước mắt .- "Đại phu, ơn cứu mạng vợ con, Hướng Thọ này cả đời khắc cốt ghi tâm , tuyệt đối không bao giờ quên."Giọt nước mắt của người chồng, của người cha suýt chút nữa đã mất cả vợ lẫn con mình, đây là một giọt nước mắt hạnh phúc.

Tân An hiểu cảm giác hạnh phúc ấy , con trai hắn cũng vừa được cứu từ cửa tử trở về , cho nên hắn biết cái cảm giác sung sướng mà hướng họ đang cảm nhận được.

Tân An liền bước tới dìu Hướng Thọ đứng dậy, vui vẻ chia vui.

Còn đối với Thiên phi , nàng vui lắm.

Nàng đã cứu được một thai phụ và một đứa trẻ, đây chính là ước mơ của nàng, là hoài bão của nàng, là mục đích mà nàng quyết tâm theo đuổi nghề y.

Xem ra bước đầu đã bắt đầu thực hiện được, tâm trạng thật sự hạnh phúc.

Nhưng hạnh phúc ngắn chẳng tày gang, nàng có biết đâu rằng giông tố sắp sửa đổ ập xuống cuộc đời nàng..