Bạch Đạo Sư

Chương 194





Đúng như đã hẹn trước , Trần Đú Cần cùng hai tên thợ săn lên ngoại ô trấn Cổ Loa tham quan quán rượu của bọn chúng.

Đến nơi, tất nhiên bọn chúng mời hắn vô bàn rồi mời nó ăn nhậu.

Lướt mắt qua một lượt quanh quán, Trần Đú Cần cảm thấy rất thích thú.

Rượu lúc nào cũng có sẵn, thịt lúc nào cũng ở đó ,chỉ cần động tay một cái là có bàn nhậu ngay.

Với một kẻ ham ăn nhác làm như nó , đây có thể gọi là thiên đường.

Sau khi uống vài ly ngà ngà , rượu vào lời ra , hai tên kia bắt đầu bốc phét.

Chúng vẽ ra một tương lai vô cùng tươi sáng , một tương lai mà nếu Đú Cần mở tiệm rượu.

Lúc đó nó sẽ có thu nhập cao, ăn chơi vui vẻ , trở thành một người có địa vị trong làng được người người kính nể.

Nó sẽ trở thành ông chủ quán rượu , oai phong lẫm liệt.

Rồi hàng loạt những viễn cảnh tươi đẹp các được vẽ ra khiến thằng bé 16 tuổi mê đắm trong cái viễn cảnh ấy.

Sau khi đã rót mật vào tai một hồi khiến Đú Cần quyết tâm mở tiệm rượu, hai tên này bắt đầu mới nói .- "vạn sự khởi đầu nan, gian nan bắt đầu nản...!à không phải , là bắt đầu vượt qua thử thách.

Thứ đầu tiên để khởi nghiệp làm ăn là phải có vốn trước đã , phải có tiền vốn để khởi nghiệp.

Ta hỏi thật, đệ đã có trong tay bao nhiêu tiền vốn rồi?"Đầu tiên là tiền đâu , muốn làm bất cứ việc gì cũng phải có tiền cái đã.


Không tiền thì nói ai nghe ? Đương nhiên việc mở quán rượu phải cần tiền, mà không chỉ cần tiền đâu, còn cần nhiều thứ nữa.

Trần Đú Cần dường như đã có dự định trước, liền chắp tay khi lễ với Hai huynh đệ nhậu ấy mà nói .- "Hai huynh, đệ mới khởi nghiệp , thực sự không có tiền.

Có câu "đưa người thì đưa qua sông , tiễn Phật thì tiễn tới Tây Thiên".

Hai huynh đã giúp đỡ thì hãy giúp cho trót , không biết Hai huynh có thể giúp đỡ cho đệ một chút vốn để làm ăn..."Quả nhiên vẫn là muốn dựa vào hai tên này , thế nhưng chưa nói dứt câu thì hai tên ấy đã xua tay mà cười nhạt .- "Hiền đệ , chúng ta giúp đệ là đã giúp quá nhiều rồi, nếu bây giờ cả tiền vốn mà đệ cũng muốn chúng ta giúp đỡ thì thôi để chúng ta tự làm luôn đi , khỏi cần đệ nhúng tay vào.

Đệ nói có phải không?"Tên kia vừa nói dứt lời , thì lập tức tên còn lại đã gật đầu tán thành.- " đúng vậy.

Đồng tiền đi liền khúc ruột, làm cái gì đệ cũng phải biết tự dùng nội lực bản thân.

Chúng ta giúp đỡ thì chỉ giúp đỡ những thứ khác chứ không thể nào mà giúp tất tần tật như vậy được.

Đệ muốn thể hiện mình có tài năng thì cũng phải tự mình gồng gánh một thứ gì đó đi chứ ? Chung quy lại là không thể mượn tiền được đâu"Trần đú cần nghe vậy thì thu người lại, nó cảm thấy lời bọn họ nói cũng không sai.

Bọn họ đã hứa giúp đỡ nó rất nhiều việc , bây giờ cả việc bỏ tiền ra cũng giúp đỡ nó nốt thì nó còn làm được cái gì? Lúc này tên Hải lại nói xen vô .- "xưa nay con cái lập nghiệp đều nhờ tới phụ mẫu giúp đỡ , chẳng lẽ phụ mẫu của đệ không thể cho đệ được vài nén vàng để mà mở quán rượu hay sao?"Lời nói này như trúng vào vết đau của nó , khiến nó thoáng rơi vào trạng thái trầm tư.

Cha mẹ nó dành dụm tiền bạc được một kim nguyên bảo cho nó cưới vợ, nó không những lấy đi xài hết còn bị âm mất một kim nguyên bảo trong vụ kỹ viện, khiến chị gái nó phải đi làm ca kỹ suốt hai năm qua để trả nợ cho nó.

Bây giờ mà nói , trong nhà Trần Viện chắc cũng chỉ có ít tiền mà thôi , số tiền 2 năm qua Trần viện dành dụm cũng không tới vài nén vàng.

Có thể hiểu rằng khi nhà gái đòi sính lễ là một kim nguyên bảo thì Trần Viện vẫn chưa có tiền đủ tiền để trả ngay.


Lại nói chuyện ông muốn con ông kế nghiệp nghề gia đình, đương nhiên sẽ không đồng ý cho nó mở tiệm rượu.

Trần Đú Cần hiểu điều này, cho nên trong lòng cảm thấy vướng mắc.

Đang lúc suy tư thì tên Linh lại mở mở lời nói .- " nam tử hán, đại trượng phu.

Đã trưởng thành rồi thì tự mình đứng vững trên đôi chân của mình, dựa dẫm mãi vào phụ mẫu cũng không phải là điều hay.

Tự làm tự ăn , sao đệ không thử tự mình kiếm tiền mà mở tiệm rượu? Đệ thấy ta nói có đúng không?"Cái gì mà nam tử hán chứ ? Cả ba tên ngồi đây đều là nam tử Việt cả.

Cũng học đòi nói chữ nghĩa, ba tên đang bốc phét thì bất ngờ ngay lúc này có một người cao lớn bước vào.

Người này khuôn mặt bặm trợn, trên mặt có một vết sẹo lớn nhìn rất hung dữ.

Hai tên Hải và Linh vừa thấy đã reo lên .- " Nguyễn đại ca , đại ca đã tới rồi..."Nói xong liền bật dậy rời bàn đon đã ra đón, khiến Trần Đú Cần rất tò mò.

Khi tên mặt sẹo ấy bước vào , cả hai tên liền giới thiệu.- " Nguyễn đại ca, xin giới thiệu.

Đây là huynh đệ mới mà chúng đệ làm quen được, là Trần Đú Cần ở làng Thạch Thần"Nói xong thì lại quay về phía Trần Đú Cần mà giới thiệu .- " để ta giới thiệu cho đệ , vị đại ca này cùng họ Trần với đệ, tên là Trần Văn Nguyễn, là anh hùng Hào Kiệt ở phía ngoại ô này.

Đều là huynh đệ với nhau cả "Nói xong thì cười khanh khách.

Trần Đú Cần thấy vậy thì vội đi lễ , mà tên mặt sẹo kia khẽ gật đầu nói.- "thì ra là Cần đệ đấy ư? Ta nghe hai đệ của ta nhắc về đệ rất nhiều ,lời nói nào cũng đều khen tấm khen tắc.


Hôm nay là mời đệ tới đây chơi , quả thật là rất hữu duyên.

Hân hạnh gặp mặt"Đú Cần nghe khen ngợi vậy thì trong lòng vui lắm , nhưng bên ngoài vẫn cúi đầu thi lễ , ra vẻ khiêm tốn .- "Đại ca đã quá khen rồi, đệ nào có tài đức gì đâu.

Đại ca tới đây rồi vậy xin mời ngồi vào bàn uống với chúng đệ một ly"Lời Đú Cần có lẽ hơi quá phận, với bàn nhậu này dù gì cũng là hai tên kia mời.

Thế nhưng hai bên này vừa nghe Đú Cần xong nói xong đã lập tức tán thành, chúng bật cười nói lớn .- "đúng vậy , đúng vậy.

Đại ca vào ngồi với chúng đệ đi , uống vài ly cho vui "Tên mặt sẹo nghe vậy thì mỉm cười, nhưng lại lắc đầu nói .- "chuyện uống rượu để lát nữa rồi tính ,ta vẫn còn nhiều việc phải làm "Nói xong thì đi vào một bàn trống ở góc, lấy từ trong tay nải ra một số giấy tờ gì đó mà xem chăm chú lắm.Trần Đú Cần vẫn ngồi cùng bàn với hai tên kia , nhìn về hướng tay mặt sẹo mà cảm thấy tò mò hỏi .- "Hai huynh , Nguyễn đại ca làm công việc gì ,xem chừng có vẻ là một công việc giấy tờ ?"Hai tên Hải và Linh liền quay lại nhìn nó , miệng xuýt xoa .- " đệ có điều không biết.

Nguyễn Đại ca là người làm ăn lớn, tài sản nhiều, cho vay và thu nợ.

Trước giờ đại ca đã giúp đỡ rất nhiều người khởi nghiệp thành công.

Nhiều người làm ăn không có tiền liền tìm tới Nguyễn Đại ca nhờ vả, sau khi được giúp số vốn đã mở tiệm kinh doanh trở nên giàu có phát đạt.

Nguyễn Đại ca chính là đại nhân ở khu vực này"Những lời nói của bọn chúng vào tai Đú Cần gần tựa như nắng hạn gặp mưa rào, khiến nó sướng lắm.

Nó bây giờ chính là đang cần tiền để khởi nghiệp, lại nghe nói người kia hỗ trợ tiền thì vui mừng , liền hỏi gấp.- "giúp đỡ như thế nào, khởi nghiệp như thế nào ? Liệu đệ có thể nhờ huynh ấy giúp vốn ? Xin hai huynh hãy nói rõ hơn"Lời nói khẩn cầu, hai tên kia đang xuýt xoa , nghe Trần Đú Cần hỏi vậy thì lại khẽ cau mày lắc đầu .- đệ thì không được.

Đệ hiện chưa có gia đình vợ con , vẫn đang nương nhờ phụ mẫu.

Trường hợp của đệ thì Nguyễn Đại ca sẽ không cho vay vốn làm ăn đâu, trừ khi đệ cưới vợ và tự chủ về tài chính của mình mới được"Tưởng chừng gặp quý nhân, hóa ra lại không phải.

Điều này cảm giác như bị tạt một gáo nước lạnh vậy, nó chuyển sang tiu nghỉu, giọng nói cũng trở nên rụt rè .- "Vậy đệ không thể vay vốn từ Nguyễn Đại ca sao?"Hai tên kia nhìn gần nó với cô đôi mắt thông cảm, khẽ gật đầu mà nói .- "đệ thì không được.

Thôi đừng buồn, mọi chuyện vẫn còn có cách khác.

Từ từ rồi tính "Ba tên lại nâng ly rượu lên uống, trong lòng có những suy tính khác nhau.


uống cạn chén rượu , tâm trạng khó tả.

Đú Cần đang suy tư, hai tên kia lúc này lại nhìn nhau mà nói .- "Nguyễn Đại ca hình như đã xong việc rồi , hay là chúng ta ra chỗ đại ca xin chơi vài ván"Đú Cần khẽ ồ lên ngạc nhiên, chơi vài ván đây là chơi vài ván gì ? Nó chưa kịp hỏi thì hai tên kia đã nói với nó .- "nào , đệ ra đây ngồi chơi với chúng ta luôn đi.

Ngồi một mình làm gì cho buồn?"Nói xong đứng dậy đi về phía tên mặt sẹo.

Cả ba tên ngồi vào bàn, tên mặt sẹo lúc này thu giấy tờ lại nhìn ba tên mà nói .- " sao? Các đệ đến tìm ta có chuyện gì?"Tên Hải và tên Linh xuýt xoa cười toe toét mà nói .- "nếu bây giờ đại ca không bận nhiều việc , chi bằng lấy bầu cua ra lắc vài ván đi.

Chúng đệ cũng đang ngứa tay "Trần Đú Cần khẽ ồ lên ngạc nhiên.

lắc bầu cua tôm cá sao ? Cái này là một hình thức đánh bạc , nó đã từng nghe qua nhưng chưa chơi bao giờ.

Tên mặt sẹo nghe vậy thì mỉm cười gật đầu .- " tưởng là chuyện gì , nếu các đệ thích, đại ca đây luôn sẵn sàng chiều các đệ"Được một cái gật đầu của tên mặt sẹo, hai tên kia vui mừng cười toe toét .- "được, được.

Để chúng đệ đi lấy dụng cụ "Nói xong lập tức chạy đi đem một bàn bầu cua tới để xóc đĩa.

Bàn bầu cua đã được đặt ra, tên mặt sẹo cầm bát úp lên đĩa, bên trong có những con xúc xắc , tổ chức lắc bầu cua đánh bạc.

Hai tên Hải và Linh rút máy hào trong người ra, quay sang nhìn Đú Cần mà nói .- "đệ biết chơi cái này không ? Đơn giản lắm, chơi rất vui.

Để chúng ta chỉ đệ chơi "Trần Đú Cần nghe nói đánh bạc lắc bầu cua thì khẽ lắc đầu, trong lòng ban đầu khước từ mà nói .- "thôi , hai huynh chơi đi.

Đệ ngồi xem là được rồi"Hai tên kia cười nhẹ , gật đầu nói .- "ừ ,nếu đệ Không chơi thì thôi vậy, chúng ta cũng không ép"Nói xong lắc tiền hào trong tay , quay sang nhìn tên mặt sẹo.- " đại ca , lắc đi"Tên mặt sẹo khẽ gật đầu , vung tay xóc đĩa.

Tiếng xúc xắc bên trong lục cục, lắc xong đặt đĩa xuống mà nói .- "các đệ, xin mời "Tên Hải và tên Linh nhanh chóng đặt vào bản bầu cua, mỗi tên một hào , vẻ mặt vui vẻ.

Trần Đú Cần ở bên cạnh quan sát, bước đầu làm quen với một trong "tứ đổ tường" , đó là đánh bạc..