Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Bách Chiến Diệt Thần

Chương 2: Tái Chiến Ngân Lang




Chương 2: Tái Chiến Ngân Lang

Theo trí nhớ vận chuyển 《 Vô Thượng Càn Khôn 》hắn bắt đầu cảm nhận được một cỗ ấm áp đang từ thức hải chảy vào đầu kinh mạch.

Chỉ vài cái hô hấp hắn đầu kinh mạch thứ nhất được đả thông, giờ phút này cơ thể hắn ướt đẫm mồ hôi, thậm chí không còn chút sức mà nhấc tay.

"Quả nhiên, cơ thể ta quá yếu nên chỉ mở một đầu kinh mạch đã khiến cơ thể như sắp c·hết" Hắn từ nhỏ đến lớn chưa thật sự một lần nào rèn luyện thân thể cho nên dù đã lớn nhưng cơ thể vẫn rất yêu ớt.

Hắn tựa vào gốc đại thụ nhắm mắt điều chỉnh lại trạng thái. Lần nữa mở mắt, đã là tờ mờ sáng. Thái dương từ phía Đông chiếu rọi xuống Đại Tử Lâm, hắn nhìn xem một chút Ngân Lang vẫn còn nằm ở chỗ cũ trong lòng dâng lên một cỗ chiến ý.

Hắn lúc này đã là một võ giả, tự nhiên muốn khảo nghiệm một chút thực lực của bản thân, thế nhưng hắn vẫn chưa vội mà khiêu chiến.

Dựa theo 《 Vô Thượng Càn Khôn 》 hấp thu tử quang từ thái dương có thể rèn luyện thân thể.

Ánh sáng chiếu rọi, khiến cả khu rừng nhìn như trong truyền thuyết Thần Lâm. Khung cảnh mơ hồ khiến con người ta thoải mái. Giờ này, dưới một bãi đất trống trong khu rừng một thiếu niên đang bày ra những tư thế cực kì quái dị.

Lâm Vô Thiên dựa theo 《 Vô Thượng Càn Khôn 》 vận chuyển tầng thứ nhất công pháp "Âm Dương Giao Thoa" muốn tu luyện tầng thứ nhất công pháp phải hấp thu những tinh hoa nhật nguyệt từ buổi sớm và xế chiều.

《 Vô Thượng Càn Khôn 》 có cửu tầng, tầng thứ nhất công pháp dùng để luyện thể chất. Lâm Vô Thiên bày ra đủ loại tư thế để rèn luyện nhục thân.

"Răng rắc!"

Tiếng xương cốt vỡ nát vang lên, Lâm Vô Thiên lúc này sắc mặt trắng bệch, chỉ vẻn vẹn bày ra một tư thế đã khiến xương cốt trong cơ thể gần như vỡ vụn.

"Chỉ là tầng thứ nhất mà đã khó như vậy, vậy thì các tầng tiếp theo sẽ khó như thế nào đây?" Hắn cắn chặt hàm răng tiếp tục bày ra các loại tư thế.



Nửa giờ sau, tử quang biến mất hắn lúc này mới đình chỉ luyện tập, hắn ngã ra đất hớp lấy từng ngụm không khí để hít thở.

Giờ phút này, cơ thể hắn mềm nhũn đừng nói là Ngân Lang chỉ cần một đứa bé cũng đủ khiến hắn không thể phản kháng.

Chỉ một khắc sau, hắn lần nữa đứng dậy nhìn xem trên cơ thể toát ra từng tầng như vảy rắn, bốc ra mùi h·ôi t·hối khó chịu.

Hắn dự định tắm một cái rồi tính tiếp, mùi h·ôi t·hối này đừng nói hắn yêu thú chỉ cần ngửi thấy cũng cách xa vạn dặm, như vậy thì làm sao hoàn thành nhiệm vụ.

Cũng may mắn, cách đây không xa liền có một con sông.

Tắm rửa một cái, hắn lần nữa nhìn xem cơ thể một chút quả nhiên da thịt trở nên cứng cáp hơn một chút. Cơ thể cũng tràn ngập lực lượng.

Hắn tiến về phía Ngân Lang, hắn muốn lần nữa khiêu chiến Ngân Lang để xác định hắn hiện tại mạnh đến bao nhiêu.

Ngân Lang dường như phát giác được gì đó, nó mở mắt nhìn chăm chú phía xa xa, Lâm Vô Thiên từ trong gốc đại thụ bước ra cùng nó đối mặt.

Ngân Lang phát ra tiếng gầm gừ trầm thấp, một đôi lang trảo cào trên mặt đất.

Lâm Vô Thiên cũng có chút hồi hộp vì hắn chỉ vẻn vẹn là Khai Mạch nhất tầng còn Ngân Lang nhưng là đỉnh cấp nhất đẳng yêu thú. Thực lực của hai người kém nhau khá xa.

Ngân Lang chủ động phát động công kích nó nhào về phía Lâm Vô Thiên, một đôi lang trảo nhắm vào bả vai Lâm Vô Thiên vồ tới.

Lâm Vô Thiên cũng không chậm nhanh chóng né qua phía bên trái vài mét tránh thoát. Ngân Lang vồ hụt quay đầu nhìn về Lâm Vô Thiên há ra một hàm răng sắc bén cắn về phía Lâm Vô Thiên phần đùi.

Gần nhau như thế, Lâm Vô Thiên không thể né tránh lập tức vận chuyển linh lực trong cơ thể thông qua đầu kinh mạch chuyển đến hai tay đánh ra một chưởng.



"Ầm!"

Hai người đồng thời lui về phía sau, mặc dù phản kích Lâm Vô Thiên vẫn bị Ngân Lang cắn trúng bắp đùi, máu tươi tuôn ra chảy thành từng dòng nhuộm đỏ một bên quần.

Ngân Lang cũng không khá hơn chưởng lực lúc nãy đã khiến cho nó choáng váng một lúc. Nó tức giận tru lên một tiếng dài.

Nó đã tiếp cận nhị đẳng yêu thú, chỉ còn kém một chút thế nhưng nhân loại nhỏ bé này lại khiến nó kém chút ngất xỉu.

Nhìn thấy Ngân Lang phẫn nộ, Lâm Vô Thiên cấp tốc lui về phía sau chạy vào một khu khác.

"Bằng vào ta tu vi hiện giờ khó có thể đánh bại Ngân Lang, phải nhanh chóng mở ra đầu kinh mạch thứ hai mới có sức đánh với nó một trận". Ý nghĩ chỉ thoáng qua một cái rồi tiêu thất hiện giờ hắn không có thời gian để đi trùng kích đầu kinh mạch thứ hai.

Ngân Lang phía sau cũng đuổi theo, nhưng Ngân Lang tốc độ nhanh cỡ nào chỉ vài cái hơi thở đã đuổi đến phía sau Lâm Vô Thiên.

Lâm Vô Thiên hắn cũng nhanh chóng vận chuyển linh lực xuống hai chân để tăng tốc, xoẹt một tiếng hắn tốc độ nhanh thêm một chút.

Thế nhưng, một chút cũng là vừa đủ để trốn thoát. Sau một khắc hắn đã thoát khỏi sự truy đuổi của Ngân Lang. Nhanh chóng ngồi xuống bên một bụi cây vận chuyển công pháp khôi phục tiêu hao.

Không bao lâu, Ngân Lang lại tìm tới hắn, nó đôi mắt tràn đầy tơ máu tựa như một đôi huyết nhãn, Lâm Vô Thiên cũng nhanh chóng bừng tỉnh, tiếp tục chạy trốn.

Hắn lần này muốn chạy trốn nhưng Ngân Lang cũng không dễ dàng để hắn đi, nó phát động công kích, đôi lang trảo không ngừng vồ vào Lâm Vô Thiến khiến cơ thể hắn có đủ các loại v·ết t·hương.



Hắn cũng hết cách, không thể chạy trốn vậy chỉ có thể phản công, hắn tay nắm thành quyền đấm ra từng quyền. Ngân Lang cũng không yếu thế cùng hắn trao đổi chiêu thức.

Mỗi đấm ra một quyền Ngân Lang đều lui về phía sau một chút, Lâm Vô Thiên cũng chẳng khá hơn v·ết t·hương cũng chồng chất, máu chảy ra nhuộm đỏ trường bào.

"Ầm!"

Lâm Vô Thiên đánh ra một quyền bức Ngân Lang lui về phía sau, Ngân Lang cũng ý thức được nhân loại này lực lượng lại cực kì cường đại không thua kém nó.

Nó ưu thế cũng không phải lực lượng mà là tốc độ, nó kích phát tốc độ nhanh nhất vọt về phía Lâm Vô Thiên. Bởi vì tốc độ nó quá nhanh, nên khi phát động công kích sẽ rất khó ngừng lại.

Tận dụng điểm này, Lâm Vô Thiên tay bắt lấy một nhánh cây khô, hướng phần bụng của Ngân Lang đâm tới.

Ngân Lang sức phòng ngự cũng không mạnh vẻn vẹn một đâm liền khiến nó kêu thảm.

Lâm Vô Thiên chưa từng g·iết qua bất kì con vật gì cũng nhanh chóng lui về phía sau thở dốc, máu từ phần bụng Ngân Lang tuôn ra nhuộm đỏ bộ lông, chỉ mấy cái hô hấp, con Ngân Lang mất đi quá nhiều huyết dịch liền triệt để mất đi sinh khí.

Lâm Vô Thiên cũng hít vào một ngụm khí lạnh, nếu vừa rồi hắn không kịp bắt lấy cành cây phản kích thì n·gười c·hết bây giờ nhất định là hắn.

"Quả nhiên chỉ có trở nên cường đại mới bảo vệ được tính mệnh, trong đây nếu không g·iết yêu thú thì yêu thú cũng sẽ g·iết ta, ngươi không c·hết chính là ta vong thì ra là như vậy". Lâm Vô Thiên hắn tâm tình có chút phức tạp. Nhìn xa xa Ngân Lang đã mất đi sinh khí.

Chỉ trầm tư một lát, hắn nhãn thần mới có lại một chút kiên định, hắn quyết định chôn xác Ngân Lang đi, cũng không muốn lấy nó để hoàn thành nhiệm vụ. Dù sao đây cũng là con vật đầu tiên hắn g·iết nên hắn vẫn để lại một chút gì đó làm kỉ niệm.

Vừa xong, thì sắc trời cũng dần dần tối, hắn tranh thủ trước trời tối săn g·iết thêm một ít nhất đẳng yêu thú để ăn cùng tích lũy để hoàn thành nhiệm vụ.

Có kinh nghiệm chiến đấu với Ngân Lang, Lâm Vô Thiên nhanh chóng hạ được vài con yếu một chút nhất đẳng yêu thú.

Đến khi trời gần sáng thì hắn cũng tích đủ mười đầu nhất đẳng yêu thú.

"Cũng nên trở về rồi"

Hắn nhìn xem sắc trời rồi cấp tốc chạy về phía lối vào. Thời gian nhiệm vụ cũng chỉ có ba ngày, nên sau ba ngày những ai g·iết đủ mười đầu yêu thú coi như thông qua.