Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm

Chương 90: Cầu xin tha thứ?




Muốn dây dưa đến chết với Sở Ninh, đó căn bản là điều không thể nào!

Phương xa.

Một tiếng gầm lớn đột nhiên vang lên, khiến mặt đất rung chuyển.

Trong bóng đêm.

Từ quan ải của Bắc Cảnh Đại Hạ, một dòng sắt thép trùng trùng điệp điệp mà đến, trực tiếp áp sát doanh trại của Đại La.

Phát hiện năm vị chủ soái của Đại La thì có bốn người đã chết.

An Vương đã phát tín hiệu phản công toàn diện.

Năm vạn quân của An Vương và Bắc Vương quân vô địch cùng nhau ra trận!

Doanh trại của Đại La rơi vào tình trạng hỗn loạn.

Khi làn sương mù đầy màu sắc ập đến, binh lính của quan Đại La lần lượt ngã xuống đất, khắp người chảy máu.

Trong sương mù. Tân Hoa Ngữ mặc bộ váy sa đỏ, di chuyển đùi ngọc thon dài, đôi mắt đẹp tìm kiếm: "Sở Ninh và An yêu tinh ở cùng một

chỗ sao rồi? Chúng ta không quấy rầy chuyện vui của họ chứ".

"Nữ nhân này đến lúc này vẫn còn rảnh rỗi đi cãi nhau với An Vương!"

Nhân Đồ oán thầm, cùng với Dương Diệp, Yến Tử Lăng, dẫn Bắc Vương quân tấn công.

Vương của bọn họ một mình xông vào doanh trại của địch, bị thiên quân vạn mã vây quanh, bọn họ đứng ngồi không yên.

Đợi đến tín hiệu của An Vương. Làm sao họ có thể chịu đựng được?

Hận không thể ngay lập tức vọt tới bên cạnh thanh niên kia, quét sạch ngoại địch!



"Chết tiệt"

Sắc mặt Cát Quan thay đổi mạnh mấ, tiếng sáo ngày càng nhanh.

Hoàng Kim Ma Điêu trở nên hung dữ, thân hình khổng lồ rũ xuống, gió mạnh như muốn xé nát mọi thứ, cố gảng nghiền nát Sở Ninh.

"Làm tốt lắm!"

Sợi tóc của Sở Ninh bay múa, giậm chân xuống đất, từ trên mặt đất đứng dậy.

OanhI Hoàng Kim Ma Điêu rơi xuống mặt đất, một đôi móng vuốt sắc bén cào thành một cái hố lớn, nhưng không thể đánh trúng

Sở Ninh.

Cùng lúc đó.

Thân hình cao lớn của Sở Ninh rơi xuống, giống như bị sao chổi va chạm, khiến Hoàng Kim Ma Điêu thấp dần, lại phủ phục xuống.

Hoàng Kim Ma Điêu kêu lên, cánh chim màu hoàng kim dựng ngược, muốn xốc Sở Ninh trên lưng ra.

Nhưng Sở Ninh chân như bén rễ, từng đợt từng đợt chấn động từ lòng bàn chân tuôn ra, trực tiếp lay động Hoàng Kim Ma Điêu.

Thập Bộ Đoạt Mệnh!

Sở Ninh dùng tuyệt kỹ này, chân đạp lên Hoàng Kim Ma Điều.

Rầm rầm rầm!

Mặt đất mỏng manh như đậu phụ với những vết nứt khổng lồ lan rộng và chìm xuống, Hoàng Kim Ma Điêu hoàn toàn không thể đứng thẳng, cứ lún dần xuống.

Một thời gian sau.

Hoàng Kim Ma Điêu bị chấn động đến mắt nổi đom đóm, thân thể cao mười mét loang lổ vết máu, trực tiếp vùi sâu vào



mặt đất. Cát Quan nhìn thấy đều sửng sốt.

Một con dị chủng cần Đại La Võ Chủ ra tay mới có thể bät được, cứ như vậy bị Đại Hạ Bắc Vương đạp xuống dưới!

"Dị chủng cấp Siêu Phàm, ngược lại có cơ bắp cường tráng, xương cốt chắc khỏe, có thể chịu đựng được chín bước của ta".

"Đáng tiếc nếu giúp Đại La, chính là kẻ thù của tai"

Sở Ninh lại nhấc chân lên, bước thứ mười chuẩn bị rơi xuống.

Đây là một bước cuối cùng của Thập Bộ Đoạt Mệnh! Đây cũng là bước đi mạnh mẽ nhất, có thể giãm nát một ngọn núi, còn chưa rơi xuống đã khiến cho Hoàng Kim Ma Điêu gào thét.

Tu giả trước mặt thật là đáng sợ.

Chân nguyên dồi dào, chấn động liên tục ập đến, cho dù có đầu đồng, xương sắt cũng không thể chịu đựng được, hung hãn đến mức khiến nó run rẩy.

Một chân này rơi xuống.

Nếu may mắn, dù không chết cũng mất cái nửa mạng!

"Cầu xin tha thứ?"

Đôi mắt Sở Ninh hơi lóe lên.

Lúc này Hoàng Kim Ma Điêu không còn chút hung ác nào nữa.

Đối phương bị rót thuốc, trong lúc chiến đấu kịch liệt đã bị tách ra.

Dị chủng cấp Siêu Phàm thông nhân tính, thấy Sở Ninh dừng lại, nó liền vội vàng gật đầu ra hiệu, thân thể phủ phục.

"Vậy thì theo ta giết địch!"

Sở Ninh không lãng phí thêm lời nói vô nghĩa nào nữa, hắn đứng trên lưng Hoàng Kim Ma Điêu, ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía Cát Quan: "Ta muốn khiến Đại La Vũ Triều không còn Siêu Phàm dám đến xúc phạm Đại Hạ tạ!"