"Bày trận!"
Mười lăm vị thống lĩnh cận vệ lui về.
Ngay lập tức.
Hai ngàn cận vệ bộc phát huyết khí như sóng triều đang cuồn cuộn, tạo ra vô số bụi bặm.
Bọn họ khoác giáp trụ nặng đến mấy trăm cân, được đúc từ huyền thiết tinh khiết, bày trận vô cùng dũng mãnh.
Bọn họ cực kỳ tự tin, cho dù là cường giả Siêu Phàm cảnh cũng có thể bao vây được.
Ầm!
Lúc này, mặt đất chấn động, giống như có một cái chuông lớn đang bị đánh vang, nổ ra một cái hố sâu.
Đó là nguyên hải của Sở Ninh đang sôi trào, chân nguyên từ bàn chân rót vào mặt đất, tạo ra cảnh tượng đất đai nứt nẻ.
Một sự dao động mãnh liệt xuyên qua mặt đất lan tràn tới.
Chỉ một thoáng, trăm vị cận vệ Minh Vương đứng đầu đều chịu xung kích, mặt đất dao động thuận theo bàn chân của bọn họ chấn động đến nội tạng, áo giáp căn bản không thể phòng ngự được.
Đây là võ kỹ Siêu Phàm mà Sở Ninh tu luyện được trong Hạ Lăng, Thập Bộ Đoạt Mệnh.
Lần này Sở Ninh mới chỉ sử dụng một bước.
Trong chớp mắt, Sở Ninh lại đi thêm bốn bước, dao động lan tràn đang tăng lên theo thứ tự.
Hai chân của trăm vị cận vệ Minh Vương bốc lên sương máu, lục phủ ngũ tạng vỡ vụn, thất khiếu đều đang chảy máu.
Đám cận vệ bày trận ở phía sau cũng không thể may mắn thoát khỏi.
Chân nguyên của Sở Ninh kéo dài, không có bãt kỳ khoảng cách gì, mỗi một bước đi ra đều sẽ khiến mặt đất chấn động, dẫn tới từng đoá hoa máu đang toả ra.
Vùng đất này giống như gặp phải gió thu càn quét.
Thập Bộ Đoạt Mệnh của Sở Ninh đi đến bước thứ bảy, hai ngàn cận vệ Minh Vương đã ngã trái ngã phải, trận hình hoàn toàn bị xé nát.
Áo giáp của bọn họ không tổn hao gì, nhưng xương cốt, cơ thể thì bị chấn động thành bùn nhão.
Chỉ mới qua mấy giây mà cận vệ Minh Vương đã chết đi một nửa, những người còn lại đều bị thương, khiến đám người xung quanh đều sôi trào.
Đại Hạ Bắc Vương áo không nhuốm máu, nhàn nhã như đi bộ, lại có thể khiến cận vệ Minh Vương tắm trong máu.
Bắc Vương không cho bọn họ giúp đỡ vừa là đại nghĩa, cũng là ý chí tự tin.
"Thằng nhãi ranh, ngươi dám!" Tiếng hét phẫn nộ như sấm rền cuồn cuộn, chấn động
khiến hai tai của mấy trăm tu giả vang lên vù vù, màng nhĩ như muốn vỡ ra.
Chỉ thấy cả người Minh Vương đột ngột lao lên từ mặt đất, vung một quyền lên không, đánh thẳng vào đầu Sở Ninh.
ở bụng ông ta lóe lên hào quang, chiếu rọi ra một mảnh nguyên hải vuông vức mười bốn trượng, thanh thế kinh khủng.
"Cuối cùng cũng không nhịn được sao?" Ánh mắt Sở Ninh vô cùng tĩnh mịch, giơ tay phải lên.
Ẩm!
Quyền chưởng giao nhau giống như sấm sét trên đất bằng, một luồng khí lãng khuếch tán giống như gió lốc.
Hai bóng người vừa chạm liền tách ra, Sở Ninh lui lại mấy bước, Minh Vương thì bay ra sau mười mấy mét, lúc này mới rơi xuống.