Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm

Chương 132




Cũng không phải là do kiếm trận không đủ tinh diệu, mà là Bắc Vương quá mạnh!

Ầm một tiếng. Sở Ninh đi lên trước, đạp chân lên nắp quan tài.

Đại Lương Võ Chủ đang muốn đứng dậy lại bị đạp ngã xuống.

Quan tài máu như thái sơn áp đỉnh, đang tàn phá khí lực mạnh mẽ của ông ta, gân cốt vặn vẹo đứt gãy, máu tươi không ngừng chảy ra dưới đáy quan tài, cuối cùng bị đè chết.

Sở Ninh cũng không thèm nhìn Đại Lương Võ Chủ, chỉ nhìn thẳng về phía trung tâm, nhắc lại: “Xin mời Đại La Võ Chủ tự vẫn trước quan tài!”

“Ta đã vào Động Cảnh, những nơi ánh mắt thấy được đều hoá thành lãnh thổ Đại La”.

“Những lời ta nói ra đều là mệnh lệnh vô thượng”.

Đại La Võ Chủ ngồi phía đối diện cuối cùng cũng đã mở miệng, tiếng nói trầm thấp vang vọng khắp Võ Cung.

Sở Ninh giết từ biên cảnh Đại La đến đây, ông ta vẫn có thể ngồi yên được.

Từ khi vào Động Cảnh, từ nay về sau số mệnh của ông ta sẽ khác đi.

Chỉ cần có ông ta, cả Thanh Châu, cho dù là Siêu Phàm cũng phải thần phục dưới trướng.

Huống hồ.

Ông ta bước vào Động Cảnh mà lại chỉ có mười vị Võ Chủ đến bái, ông ta rất không bằng lòng.

Đại Hạ Bắc Vương càng biểu hiện kinh diễm, sau khi đánh bại hẳn, lực uy hiếp sẽ càng mạnh!

Đại La Võ Chủ có ý chí kiêu hùng, muốn bắt Sở Ninh để lập uy!

Một âm thanh trầm thấp vang lên.

Ngay lập tức, tám người đứng đầu Vũ Triều đồng loạt đứng dậy, long bào tung bay, đi về hướng Sở Ninh.

Đại La Võ Chủ lên tiếng, cũng để kiểm chứng sự trung thành của bọn họ.



Ngoài ra còn có hơn bốn mươi vị vương giả Siêu Phàm cũng nối đuôi theo.

Ở trên Thanh Châu.

Thiên tài mười chín tuổi có thể khiến nhiều Siêu Phàm đồng loạt ra tay trấn áp, sợ là cũng không có mấy.

Đặc biệt là tám người đứng đầu Vũ Triều, giống như là muốn mọc cánh thành tiên thành rồng, khí thế cực kỳ cường đại cuồn cuộn, đồng loạt bao phủ lấy Sở Ninh.

Cường giả Siêu Phàm, chỉ cần dùng khí thế đã có thể trấn áp được rồi.

Càng đừng nói đến còn có nhiều Siêu Phàm như vậy cùng nhau bày ra khí thế.

Chỉ một thoáng.

Hư không đang chấn động, không khí rung động bùm bùm, đàn hương lượn lờ trực tiếp tắt.

Nhưng mà rất nhanh. Bọn họ đã phải kinh sợ.

Sở Ninh mặc áo bó sát người, thân hình vẫn cao ngất như tùng.

Khí thế Siêu Phàm của tám Võ Chủ lại không trấn áp được Sở Ninh!

“Các ngươi cũng muốn lấy máu để tế lão binh Đại Hạ ta ự?

Sở Ninh đưa mắt nhìn tới.

Tới cảnh này của hắn, đám người đứng đầu Vũ Triều không khác gì Siêu Phàm bình thường cả.

“Tên cuồng vọng!” “Ở trong triều đình Đại La này có các Võ Chủ, còn có bốn mươi ba vị vương giả Siêu Phàm, ai cho ngươi tự tin mà dám ăn nói như vậy chứ!”

Một lão già khô gầy khẽ động đầu ngón tay, bắn một cái đỉnh đen ra, hoá thành ánh sáng sẫm màu đâm thẳng vào huyệt ở bụng Sở Ninh.

Đây là tuyệt kỹ độc môn của ông ta, tên là Thực Khí Đinh, có thể ăn mòn nguyên hải của Siêu Phàm.



Một tiếng giòn vang leng leng.

Sở Ninh không hề trốn tránh, chỉ vung tay ra, Thực Khí Đinh lập tức bắn ngược lại với tốc độ nhanh hơn.

“Cái gì?” Lão già kia vô cùng kinh hãi.

Sở Ninh chịu nhiều khí thế Siêu Phàm trấn áp như vậy mà vẫn còn có thể ngăn cản được Thực Khí Đinh của ông ta!

Ông ta hốt hoảng trốn tránh, nhưng vẫn bị đâm trúng chân, dòng máu màu đen chảy ra, cả khuôn mặt đều vặn vẹo.

Kịch độc của Thực Khí Đinh đã rót vào trong cơ thể, ăn mòn nguyên hải của ông ta.

“Bệ hại” Năm vị vương giả Siêu Phàm dưới trướng lão già vội vàng tiến lên.

Ẩm!

Quan tài máu chuyển động, lực lượng bộc phát làm cho. năm vị vương giả Siêu Phàm như bị sét đánh, toàn bộ bay ngược ra hơn mười trượng, không thể dậy nổi.

Ẩm!

Quan tài máu lại hạ xuống, vô tình dừng ở trên người lão giả kia, cũng giống như đặt ở trong lòng bảy người đứng đầu Vũ Triều còn lại, khiến vẻ mặt bọn họ cứng đờ, như bị đóng đỉnh tại chỗ.

Lại có thêm một vị Võ Chủ bị quan tài máu áp chết!

Bắc Vương ra tay.

Đã liên tiếp giết hai vị Võ Chủ, phong thái nhẹ nhàng bâng quơ kia lại mạnh đến mức khiến lòng người phải run rẩy.

Thanh niên này đúng là có bản lĩnh ngông cuồng, sợ là thực lực Đỉnh Tuyệt Siêu Phàm cũng khó là đối thủ của hẳn.

Ngay sau đó. Bảy vị Võ Chủ đều thấy sởn cả gai ốc.

Sở Ninh lướt qua nhẫn Càn Khôn, Bắc Vương đao rơi vào. trong tay hẳn, dựng đứng lên như một ngọn núi nguy nga.

“Nếu các ngươi đã lấy khí thế áp ta, vậy hãy tiếp lấy Bắc. Vương đao của ta đi!”, Sở Ninh cầm đao lạnh lùng nói.