Trần Thương nhìn thoáng qua Tần Tường.
Tân Tường tấm tắc lấy làm kỷ lạ: “Thật lợi hại!”
Trần Thương sững sờ: "Ông muốn nói là cái này. hả?"
Cũng may Từ Khải Lâm rất được chỗ làm việc inh ý, vội vàng chuẩn bị ký càng dụng cụ rửa làn da, nói: “Bác sĩ Trần, vất vả rồi, anh nghỉ một lát đi, để tôi rửa”
Trần Thương gật đầu: "Vất vả”
Trần Thương tránh ra, nhịn không được duỗi cái lưng mỏi, hoạt động cái cổ một chút, những ca phẫu thuật giằng co như thế này quả thực là quá một mỏi
Trần Thương đột nhiên nghĩ về sau bệnh viện nên thuê hẳn một người Phụ trợ xoa bóp cho bác sĩ.
Dù sao mỗi ngày đều phẫu thuật như thế thì không sớm thì muộn nằm trên bàn phẫu thuật mặc người ta chém giết!
Có câu ngạn ngữ nói thế nào nhỉ?
Thủ thuật nhân giả, nhân hãng thủ thuật chỉ!
Vào giờ phút này, bên trong văn phòng Lục viện của thành phố Ma Độ, tất cả mọi người đều vội vã cuống cuồng đứng lên.
Tất cả mọi người trông mong chờ đợi hình ảnh sau khi rửa xong của nó.
Căng thẳng!
Thấp thỏm!
Chờ mong!
Đó là tất cả cảm xúc của mọi người
Theo dõi Từ Khải Lâm rửa xong, lập tức, khuôn mặt đó xuất hiện trong tầm mắt mọi người!
“Mẹ nó!"
“Cái ĐCM!"
“Mẹ nó!”
Mọi người đều trăm miệng một lời thốt lên một câu “Mẹ nớ?, bên ngoài một cô y tá đẩy xe thuốc ngang qua bị dọa đến toàn thân run rẩy, ngay cả chiếc: xe đẩy cũng bất ổn, sau lưng có dì quét dọn vệ sinh bị dọa làm rơi đồ lau nhà trên mặt đất, đúng đó trợn mắt há hốc mồm.
Phía ngoài có người bệnh muốn vào tìm bác sĩ cũng vì cảnh này dọa sợ hãi vội xoay người chạy mất.
Mấy bệnh nhân tại phòng chuẩn bị uống thuốc. cũng đột nhiên quên trong tay là thuốc gì? Là thuốc của ai!
Ngày thứ hai, Lục viện ở Ma Đô ngăm truyền ra tin tức: "Tại văn phòng ngoại khoa, tập thế mọi người kêu thắm như thế đến tột cùng là ai gây ra? Dì quét dọn bên ngoài sợ hãi là có nội tình ẩn giấu phía sau hay không? Y tá đẩy xe tột cùng tại sao phải chạy? Thuốc rong tay người bệnh đến cùng là thuốc của ai... kính thỉnh xem, Lục viện báo cáo!”
Lúc này, Vương Bảo Sơn vỗ bàn một cái, hô to một tiếng: “Tốt!”
Nhìn mà than thở!
Thật quá cừ!
Lúc này, làn da khâu lại nói thật ngoài dự liệu của tất cả mọi người.
Ai có thể nghĩ tới, cấy ghép mô da sẽ có thể thành công như thế!
Hơn nữa sau khi khâu lại làn da, nó lại không giống như kết quả bình thường!
Nhìn bác sĩ tuổi trẻ này!
Vương Ngọc Sơn rơi vào trầm mặc!
Nếu như Tiền Lượng ở đây, nhất định sẽ phát hiện, trong mắt thẳng nhãi này có khát vọng, mưu đồ làm loạn!
Nhất định phải giấu kĩ Trần Thương, không thể đề người khác phát hiện mới được!
Lúc này, Vương Ngọc Sơn rất muốn gặp vị bác sĩ tuổi trẻ kia, trình độ khâu lại này khỏi căn phải nói, tuyệt đối là người có thiên phút
Dù ông cố gắng như thế nào cũng học không được.
Toàn bộ hành trình mổ chính thể hiện là một cao thủ đầy tài năng!
Nghĩ tới đây, Vương Ngọc Sơn nói với mọi người: "Đúng rồi, video phẫu thuật còn giữ hay không?”
Tất cả người sững sờ!
Nhân viên quay video do dự một chút: "Cái này. viện trưởng Vương, vì quay trực tiếp nên chỉ khi chúng ta sớm thiết trí tốt mới có thể lưu giữ video, ca phẫu thuật này, chúng ta tựa hồ không có kế hoạch lưu lại.”
Vương Ngọc Sơn nghe xong, lập tức trợn tròn mắt: "Vậy còn thất thần làm gì? Tranh thú thời gian lưu lại, có thể lưu được bao nhiêu thì hay bấy nhiêu!"
Nhân viên công tác vội vàng đứng lên, bắt đầu chuẩn bị!
Nghĩ tới nghĩ lui, Vương Ngọc Sơn cảm thấy video này rất đáng giá, rất có giá trị nghiên cứu, từ phương pháp cấy ghép mô da một lần thành công, cũng là một lăn kinh điển trong ngành học phẫu thuật chỉnh hình làn da, nghĩ tới nghĩ lui Vương Ngọc Sơn quyết định nói chuyện với Tần Tường, chào hỏi xem có thể lấy video nguyên bản về hay không?
Mà lúc này, trong phòng phẫu thuật, Tân Tường nhìn Trần Thương phẫu thuật, tràn đầy cảm xúc, thật may mà mình đã gọi Trần Thương tới.
Tuy mình có thể làm nhưng khẳng định sẽ có một ít chênh lệch so với Trần Thương.
Một người trẻ tuổi rất có tiềm lực thật sự trong tương lai.