Nhìn ánh mắt cầu xin của Trình Hiểu Cát, Lục Nhất Phương không đành lòng cự tuyệt cô, gật gật đầu, “Cơm bên ngoài ăn không tốt, anh mua chút rau dưa thịt tự mình nấu.”
Trình Hiểu Cát với ý chí tinh thần sa sút, Lục Nhất Phương ở nhà cùng cô một ngày.
Buổi sáng ngày hôm sau, hiệu trưởng gọi điện thoại tới, bảo cô đến trường học một chuyến.
Lúc Trình Hiểu Cát đến văn phòng hiệu trưởng, Tần Nhu đã đứng ở bên trong.
Hiệu trưởng thấy cô lại đây, nói thẳng nói: “Cô Trình, đã tìm được người đăng bài bịa đặt rồi, chính là bạn học này, cháu cũng coi như là nửa người nhà, cháu xem muốn xử lý như thế nào cho tốt.”
Lúc này Tần Nhu sớm đã không có ngạo mạn như lúc trước, mà là vẻ mặt chán nản đứng ở nơi đó.
Trình Hiểu Cát: “Hiệu trưởng, dựa theo kỷ luật của nhà trường.”
Hiệu trưởng: “Dựa theo kỷ luật của nhà trường, sẽ cho thôi học.”
Tần Nhu mở to hai mắt, điên cuồng nhìn Trình Hiểu Cát hô to: “Chị, chị không thể để em thôi học, chị không thể!”
Trình Hiểu Cát lạnh giọng nói: “Mày làm trái với nội quy trường học, đây là hình phạt đáng phải nhận, lại không phải tao làm mày thôi học, là nội quy trường học làm mày thôi học, mày sớm biết bịa đặt sẽ nhận hậu quả thế nào!”
Tần Nhu thấy Trình Hiểu Cát căn bản không vì cô ta cầu tình, oán hận nói: “Tôi có chỗ nào bịa đặt? Thẩm Dực thích chị! Hai người ngày thường quan hệ mập mờ không rõ chẳng lẽ tôi nói sai rồi sao?”
Trình Hiểu Cát: “Tần Nhu, tao cùng mày tuy rằng không phải chị em ruột, nhưng tao cũng không có làm chuyện có lỗi với mày? Mày còn không biết hối cải?”
Tần Nhu: “Chị không có chỗ nào làm sai với tôi, chính mấy người chỗ nào cũng nhằm vào tôi, chị, ba chị, ngay cả Lục Nhất Phương cũng vậy, chỗ nào cũng khinh thường tôi!”
Trình Hiểu Cát: “Ba tao, đối với mày không tệ đi, ông ấy còn muốn đem con gái ruột đuổi ra khỏi cửa, đem phòng tao nhường cho mày ở, tao chưa từng có làm khó mày dù một chút! Đến nỗi Lục Nhất Phương đối với mày không tốt, vì cái gì cũng muốn tính ở trên đầu tao?”
Tần Nhu rống to: “A! Tôi không tốt, chị dựa vào cái gì sống tốt như vậy? Dựa vào cái gì?”
Hiệu trưởng lúc này mới nói chuyện, “ Cô Trình,bạn học Tần, hai người đừng cãi nhau nữa, cô Trình, bác hỏi cháu một câu, bạn học Tần có thể lưu lại trường học không?”
Hiệu trưởng nói, khiến Trình Hiểu Cát lâm vào lưỡng nan, cô tư tâm là không muốn để cô ta tiếp tục ở lại học, nhưng nếu để cô ta thôi học, cuối cùng, ba cô, dì Tần, cuối cùng vẫn cầu xin cô!
“Hiệu trưởng, cho nó ở lại đi, nó chỉ là có chút cực đoan, bản tính không xấu.” Trình Hiểu Cát nghĩ nghĩ, cuối cùng nói với Tần Nhu: “Hy vọng về sau mày tự giải quyết cho tốt.”
Hiệu trưởng nhìn Trình Hiểu Cát, gật gật đầu: “Cô Trình nói đúng, chúng ta phải cho học sinh cơ hội sửa đổi, chỉ là cũng không thể hoàn toàn không xử phạt, phạt Tần Nhu phải ghi lại vi phạm trong bằng và hạ một bậc bằng khi tốt nghiệp, xóa bài đăng cùng với xin lỗi.”
Tần Nhu thấy không phải thôi học, lúc này mới hơi thả lỏng một chút, “Cảm ơn hiệu trưởng.”
Hiệu trưởng: “Người nên cảm ơn là chị của cháu, nếu chị cháu không tha thứ, bác cũng không có cách nào.”
Tần Nhu nhìn nhìn Trình Hiểu Cát, không nói gì, đương nhiên, Trình Hiểu Cát cũng không muốn tiếp thu lòng biết ơn của cô ta, cô vốn dĩ cũng sợ phiền toái mới để cô ta ở lại. Cuối cùng cô cũng không phải thánh mẫu, có thể khoan hồng độ lượng tha thứ người thọc dao sau lưng cô.